• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Lời thì thầm của đại dương

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Lời thì thầm của đại dương

    CHUYỆN NÀNG TIÊN CÁ


    Em vươn lên để bến bờ ở lại
    Sóng cuốn tung lời phải trái nhân gian
    Biển ngoài xa với giọng hát hoang đàng
    Cười ngạo nghễ bên trễ tràng trăng muộn.

    Bờ cát ghi lời tình ca ương bướng
    Nhô đầu ghềnh mũi đá với phong sương
    Thuyền anh trôi nơi bến lạ lạc đường
    Biển bí ẩn đêm say cuồng đưa tay đón.

    Mắt em cười ngọn hải đăng bé gọn
    Đưa thuyền anh lướt trên ngọn sóng cuồng
    Bằng lời ca của tình ái du dương
    Đá giậm chân gào từ xa nuối tiếc.

    Đêm bình an hay là đêm chết khiếp
    Giữa cuồng nộ bão tố của biển sâu
    Con thuyền lạ đã không bị nát nhầu
    Tan từng mảnh khi em tung câu hát.

    Biển bình yên hay vươn mình khao khát
    Đợi tình yêu căng bước gió đưa về
    Đêm lặng thinh và đêm có đê mê
    Khi giọng hát chìm lòng sâu phẳng lặng.

    Triều Âm 080403
    Đã chỉnh sửa bởi trieuam; 13-04-2011, 01:57 AM. Lý do: ký tên
    Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
    Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
    Không tiếng khóc, không nụ cười
    Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
    Similar Threads
  • #91

    Ác mộng

    Nghiêng nghiêng mộng đổ tràn chăn chiếu
    Chập chờn tình thấu hiểu tình nhau
    Gởi vào mê lộ ngàn sau
    Gởi cho ảo ảnh cả câu chân tình.

    Trong thinh lặng sao trời vụt tắt
    Ta trở mình se sắt nhớ thương
    lắng nghe luân vũ đêm trường
    vọng nghe chân bước trên đường tìm nhau.


    Trong cơn mộng địa cầu vỡ nát
    Há mõm chờ, rỗng hoác tối thui
    Vũ trụ kia chẳng chút ngậm ngùi
    Nuốt tất cả vào cội nguồn hoảng loạn.


    Cơn mê sảng tìm nhau ngơ ngác
    Khàn tiếng kêu hốt hoảng kiếm tìm
    Chung quanh chỉ có rỗng tuênh
    Đen thui tràn ngập mông mênh cõi trời.


    Kiệt sức rồi gục xuống anh ơi
    Con tim cố đập gọi người xót xa
    Tìm trong tia sáng gọi là
    Chút gì hy vọng, đó là còn nhau.


    Mộng đổ xuống từng cơn dồn dập
    Đẫm mồ hôi, lắp bắp gọi anh
    Tiếng chuông réo rắt dồn nhanh
    Thúc em đi đến tường thành xa kia.


    em bò, lết, hay trườn đó nhỉ
    Hướng mình về nơi đó vậy thôi
    Chuông reo, chuông đổ từng hồi
    Gọi em tỉnh lại, gọi đời từng cơn.


    giật mình chợt tỉnh, hết hồn
    Định thần em biết mình còn trong chăn
    Chiếc phone từng phút gọi nhanh
    Tiếng anh âu yếm : " Em à, ngủ chưa?"


    Triều Âm
    Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
    Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
    Không tiếng khóc, không nụ cười
    Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

    Comment

    • #92

      Đầy ắp thương đau

      Đêm rúng động một câu ca nhã hứng
      Của thi nhân gửi tặng cả cõi trần
      Ta lắng nghe, cả tâm hồn chết sững
      Đám mây đen bất tận lại ập về.

      Tiếng thương yêu một thuở nào quên lửng
      Bỗng ghẹo người tha thiết buổi trầm luân
      Dìm hồn đau xuống tận đáy mộ phần
      Nơi nào đó chôn tim ta mục nát.


      Tiếng quạ kêu giữa đêm buồn ngơ ngác
      Vói tay tìm, chỉ bát ngát thương đau
      Đêm chìm xuống trong u uẩn mộng sầu
      Thuở yêu thương một ai vừa đánh mất.


      Câu ca kia mơ hồ như rất thật
      Kẻ vô tình khơi gợi những vết đau
      Tưởng đã lành ngờ đâu lại toác hoác
      Buốt rát đời, se thắt một câu ca.


      Triều Âm
      Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
      Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
      Không tiếng khóc, không nụ cười
      Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

      Comment

      • #93

        Lối trầm




        Đi ngang qua con đường sen lạ
        Em ngẩn ngơ đón nhận buổi chiều
        Nắng chiếu nghiêng khung trời tím biếc
        Mắt em cười nuối tiếc ngày xanh.


        Tiếng guốc mộc hanh hao nền đá
        Cỏ cựa mình xao xác bước chân
        hương chiều thắm bâng khuâng tim vắng
        tiếng chuông chiều tan loãng thinh âm.


        Giọt nước rơi khẽ khàng mái lá
        Rêu phong tình ẩm ướt lối qua
        bên hồ lạc lõng cành sen trắng
        hé mắt đang nhìn bước chân xa.


        Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
        Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
        Không tiếng khóc, không nụ cười
        Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

        Comment

        • #94

          Say

          ( Tặng Cột Thu Lôi)

          những cánh chim của huyền thoại
          bay vào giữa hồng hoang
          đôi cánh lửa rực cháy
          vỡ đôi trời khai thiên ...
          em đứng dậy
          trinh nguyên
          giữa sơ khai sỏi đá
          phục hiện cõi tâm linh của loài người !
          đêm bùng nổ
          giữa chu kỳ nguyên thuỷ
          đem đến cho bình minh
          một cõi sống hiện sinh
          bên ánh sáng bỏng cháy
          của niềm tin
          khao khát ....
          những con tằm nhả tơ
          đến thác tình còn vương
          bên vuông lụa óng ánh vàng
          em thở hồn luân vũ
          vào bước nhảy phiêu linh
          khơi gọi dòng lịch sử
          đang ngủ yên giữa hồng hoang nguyên thủy.
          chút men say
          cháy đượm linh hồn của quỷ
          em hoà mình vào hoan lạc
          khao khát
          của nàng tiên,
          bước chân dẫm đi trên
          nham thạch bỏng cháy
          những dòng sông buồn
          đang tan chảy của thế gian
          Em say !


          Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
          Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
          Không tiếng khóc, không nụ cười
          Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

          Comment

          • #95

            Chờ tàu

            những chuyến tàu
            đưa lòng đêm đi mãi
            mặc trăng tròn, trăng khuyết của tháng năm
            trên sân ga
            một người trong đêm đông lạnh giá
            với hành lý đời mình
            không nhìn về khoảng tối
            đang cầm chiếc vé trên tay ...
            chỉ một chiếc,
            và chờ tiếng hụ đến trong đêm.
            Gió xạt xào
            lòng đêm ngã về trong duy thức
            con tàu chưa đến
            màn đêm nhức nhối
            ngập ngụa nỗi đơn côi.
            người đứng trên sân ga
            cõi lòng bình lặng
            hành lý nhẹ tênh
            chỉ một chút bí mật đời mình
            gói gém đơn sơ
            trong ngăn tim bé nhỏ
            và cõi lòng mông mênh

            người chờ ...
            chuyến tàu đêm !


            * * *

            Phía bên kia khoảng tối.
            Một người chậm bước đến sân ga
            Ngoảnh mặt nhìn
            Một ký ức nhạt nhòa
            chút nuối tiếc thoáng qua trên ánh mắt.
            Hành trang nặng trĩu
            những tâm tư
            ảo vọng
            lý tưởng cuộc đời.
            Lưỡng lự,
            người nhìn chiếc vé,
            chỉ một chiếc,
            và nắm chặt tay.
            chờ tiếng còi hụ trên sân ga.
            * * *

            Những hành trang khác nhau
            Những con người khác nhau
            những chuyến tàu có lẽ khác nhau
            những lộ trình không định trước
            khúc bẻ ghi
            vô hình chung người hành khách không biết được


            có tiếng còi hụ
            trên những sân ga...
            Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
            Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
            Không tiếng khóc, không nụ cười
            Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

            Comment

            • #96

              Tai nạn hoả xa

              Những hành trang khác nhau
              Những con người khác nhau
              những chuyến tàu có lẽ khác nhau
              những lộ trình không định trước
              khúc bẻ ghi
              vô hình chung người hành khách không biết được
              đêm mịt mờ
              khoảng tối che mắt nhau
              trên lộ trình song tuyến
              người bẻ ghi
              thả hồn cùng trăng sao
              phải chăng là định mệnh
              hai chuyến tàu đêm
              trôi về đơn tuyến
              lao vào nhau với vận tốc hãi hùng ...

              có tiếng còi hụ
              xé nát những sân ga
              những đường tàu oằn mình rên xiết
              răn rắc hồn
              gãy vỡ những nỗi đau
              trên
              những lộ trình không định trước
              khúc bẻ ghi
              người hành khách không biết được
              Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
              Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
              Không tiếng khóc, không nụ cười
              Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

              Comment

              • #97

                Chuyến tàu định mệnh

                Đêm len lỏi những tâm hồn cô độc
                trượt ngã trên những đường tàu
                vỡ tung những nỗi đau
                đôi con tim rướm máu
                niềm tin đã lung lay
                trần trụi
                phơi mình ra
                trên những đường tàu.
                tiếng còi còn thê thiết
                âm vang một góc trời
                những người hành khách
                dìu nhau
                vào góc sáng hiếm hoi của đêm
                họ
                băng bó vết thương cho nhau
                trên những đường tàu
                trên xác con tàu lẻ loi
                vỡ nát ...
                đêm thương đau
                chừng như ngắn lại
                những hành trang được gói ghém cùng nhau
                những trái tim rướm máu
                đang hoà giòng sẻ chia
                đêm có trở về khuya
                người bẻ ghi giật mình thảng thốt
                đêm chộn rộn
                bên những xác tàu.
                có hai hành khách
                lặng lẽ dìu nhau
                bên những đường tàu.
                hành trang cẩn thận
                những tâm hồn rực sáng niềm tin
                những vết thương khép miệng
                họ biến mất
                giữa chuyến tàu đêm
                nằm trơ vỡ nát
                trên một miền cô quạnh ...

                có những định mệnh
                người bẻ ghi
                vô hình chung không biết được...

                tiếng còi vẫn rên siết
                xé lòng người, trên chuyến lữ hành còn xa!
                Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
                Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
                Không tiếng khóc, không nụ cười
                Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

                Comment

                • #98

                  Bài thơ lúc 11h

                  Đêm rũ rượi
                  thả mình vào bóng tối
                  Em
                  thong thả
                  soi mình trước chiếc gương không hình.
                  bơ phờ đêm tóc rối
                  nuốt giọt nước mắt mình
                  khỏang trống 11h
                  một giằng co trong tâm thức
                  em trốn mình vào đêm tối không anh.
                  11h !
                  Tiếng nhạc cuồng điên
                  Anh nhếch miệng cười
                  11h đêm!
                  Chiếc đồng hồ tội lỗi
                  ngạo nghễ trườn mình qua khỏang tối
                  thả mình vào nỗi đau
                  khói thuốc lượn vòng
                  sặc sụa
                  Anh,
                  nghe giọt máu mình xuyên chảy dưới thịt da
                  mặn chát
                  khi điếu thuốc trên tay
                  răng vô tình cắn trúng phải môi
                  lúc 11h!

                  Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
                  Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
                  Không tiếng khóc, không nụ cười
                  Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

                  Comment

                  • #99

                    Đêm trắng

                    Ta sợ lắm nửa chừng đêm thức giấc
                    Bóng mình loang giữa cô lạnh hoang tàn
                    Hít hơi thở muốn tức tràn tâm tưởng
                    Vỡ linh hồn mục nát chốn đa đoan.

                    Đêm đối mặt với bóng mình, sao lạ
                    Phải mày chăng - tao đó giữa nỗi buồn
                    Cố chạm tay mà sao tình hụt hẫng
                    Ôm bóng mình sao lòng lạnh tuột trơn...


                    Cố trượt đi trong bóng đêm vạ vật
                    Dìm chết hồn trong từng khắc trôi qua
                    Nghe khô đắng con tim hồi giãy chết
                    Cười khan nhìn bóng nắng lẻ loi lên...


                    Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
                    Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
                    Không tiếng khóc, không nụ cười
                    Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

                    Comment


                    • Niềm đau chôn giấu

                      Anh có biết những nỗi đau khi vỡ
                      Hoá thân thành nụ cười đẹp như hoa
                      Làm rợn óc cả một cõi ta bà
                      Khi sắc yêu chóa loà trên ảo ảnh.

                      Anh nghe không tiếng ca đời đỏng đảnh
                      Ưỡn ẹo tình bằng cái bẫy trăm năm
                      Đang xả thần bằng những giấc cuộn lăn
                      Giòng trầm luân ăn năn từ muôn kiếp.


                      Anh thấy chứ tiếng yêu thương tha thiết
                      Ẩn lệ sầu xanh biếc tuổi rêu phong
                      Trút tâm can vào tận chốn hư không
                      Như con tằm nhả tơ rồi gục chết.


                      Chỉ thế mà thôi, và rồi chấm hết
                      Vũ điệu đời vẫn mải miết cuồng quay
                      Vẫn đứng đây, anh hỡi, anh có hay
                      Có nụ cười giòn tan mùa tuẫn tiết.
                      Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
                      Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
                      Không tiếng khóc, không nụ cười
                      Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

                      Comment


                      • Để nỗi buồn trôi đi

                        Sao em lại hãm nỗi buồn
                        Trong kiệt cùng mâu thuẫn
                        Sao em cứ mong ngày hóa bướm
                        Dẫu rằng sâu, cũng đó một sinh linh.

                        Hãy hít thật sâu để nhận lại chính mình
                        Và hãy sống bằng niềm tin tha thiết
                        Hãy cứ khóc trong chiều hoang biền biệt
                        Mặc cuộc đời cứ keo kiệt những niềm vui.

                        Đừng hãm phanh khi nỗi buồn tuột dốc
                        Hãy xả đi những tuyệt vọng đời thường
                        Chạm đáy buồn, cỗ xe kia tự khắc
                        Ì ạch bò, trở lại đỉnh trần ai.

                        Hãy để đứa con kia được thoát thai
                        Và chào đời bằng tiếng khóc oe oe
                        Em hãy nghe và nước mắt sẽ xóa nhòe
                        Những nỗi đau đang gặm mòn hơi thở.


                        Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
                        Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
                        Không tiếng khóc, không nụ cười
                        Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

                        Comment


                        • Bình minh yêu thương

                          Giọt yêu thương vừa rơi sáng hôm nay
                          Mùa xuân biếc vẫn nồng say khung cửa
                          Gió ngập ngừng khơi lại lửa yêu đương
                          Cho ngày chết trong nỗi buồn vạn thuở.


                          Ta soi gương. Ta nhìn mình. Bỡ ngỡ
                          Làn sương kia đang thở một cung tình
                          Lùa mái tóc " nó" hình như xao động
                          Bâng quơ cười lơ đãng nụ tầm xuân.

                          Buổi sáng nay, tiếng kinh cầu dang dở
                          Loãng xa trời trong sắc gió sớm mơi
                          Chừng như có cơn gió lưng chừng trời
                          Quàng tay ôm lấy nụ cười sáng nay
                          Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
                          Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
                          Không tiếng khóc, không nụ cười
                          Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

                          Comment


                          • Ơ kìa, sao lại nắm tay em

                            Đôi bàn tay chứa đường tình băng hoại
                            Quá khứ buồn đang trải dọc đó đây
                            Anh nhìn gì bằng đôi mắt đắng cay
                            Giọt lệ nóng rứt ray lòng cô phụ.









                            Đôi tay non em giấu. Che sợ hãi
                            Đ
                            ôi mi buồn khép rũ một tình yêu
                            Anh nói gì lời đắm say khắ
                            c khoải
                            Con tim buồn lại vương dãi đớn đau.








                            Chiều trên sông, làn sương hay khói mỏng
                            Phủ mờ ta trong tiếng động hư không

                            Hơi thở ta lạc trong lời
                            gió thoảng
                            Vượt qua nhau hốt hoảng tiếng chim trời.








                            Ơ kìa anh, đừng nắm lấy tay tôi
                            Thấu tim can những bí mật trong đờ
                            i
                            Này kia anh, xin trả lại tay tôi
                            Để tim bình nhịp những ngày tháng quen.






                            Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
                            Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
                            Không tiếng khóc, không nụ cười
                            Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

                            Comment


                            • Khoảng trống cho nhau

                              Em nhắm mắt nghe giòng đời qua khẽ
                              Những khoảng thưa xa vắng cuối mùa
                              Một sát na trong gió rất vu vơ
                              Chạm qua khoảnh khắc xa xưa mất rồi.


                              Trong tâm linh sáng rực một mặt trời
                              Bình yên từ ái nụ cười thủy tinh
                              Ta gặp nhau trong tĩnh lặng mông mênh
                              Điểm giao diễm tuyệt giữa thiên niên buồn.



                              Giật mình ngoài gió mưa tuôn
                              Mùa đông cuối phố gió luồn qua vai
                              Ta đi nhặt nhạnh hình hài
                              Ghép vào xưa cũ một hình dung ta


                              TA090108
                              Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
                              Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
                              Không tiếng khóc, không nụ cười
                              Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

                              Comment


                              • Ngã chữ đêm tàn

                                Đêm gượng gạo một đôi vần đôi chữ
                                Cố tập trung theo quy tắc lững lờ
                                Ý cùng tứ chìm nghiêng vào giấc ngủ
                                Thả đời người bên dang dở thờ ơ.


                                Người làm thơ ép mình vào quy cũ
                                Hay trải lòng bằng não nuột đêm khuya
                                Người làm thơ mong tìm sự sẽ chia
                                Giữa đêm đơn độc đi về mộng không?


                                Thơ buồn vui hay đôi dòng đảo chữ
                                Ý tưởng nào buộc giằng xéo con tim ?
                                Người ngơ ngẩn thả những chữ đóng kiềng
                                Dựng chân nỗi nhớ thả miền mộng du.


                                Đêm về khuya thơ buông mình nằm rũ
                                Người ngả đầu bên mặc tưởng xa xăm
                                Những vần gieo trôi lặng lẽ âm thầm
                                Chạm mặc nhiên thành bài thơ cô lẻ.


                                TA090107
                                Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ
                                Cũng chỉ là một nửa cuộc đời
                                Không tiếng khóc, không nụ cười
                                Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom