• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Những bài thơ về Huế

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Những bài thơ về Huế

    Những bài thơ về Huế

    Mong được sự tham gia của các Bạn...

    ***




    Tạm biệt

    Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
    Chén ngọc giờ chìm đáy sông sâu
    Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
    Mặt trời vàng và mắt em nâu

    Xin chào Huế một lần anh đến
    Ðể ngàn lần anh nhớ trong mơ
    Em rất thực nắng thì mờ ảo
    Xin đừng lầm em với cố đô

    Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
    Nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
    Nón rất Huế nhưng đời không phải thế
    Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

    Nhịp cầu cong và con đường thẳng
    Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
    Con sông dùng dằng con sông không chảy
    Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

    Tạm biệt Huế với em là tiễn biệt
    Hải Vân ơi xin người dừng tắt ngọn sao khuya
    Tạm biệt nhé chiếc hôn thầm lặng
    Anh trở về hóa đá phía bên kia

    Huế, tháng 8-1983

    Thu Bồn


    ***
    Dị bản một bài thơ hay về Huế



    Nhà thơ Thu Bồn - Ảnh: Internet

    PHẠM QUANG TRUNG


    Tôi muốn nói đến bài “ Tạm biệt” (hay “ Tạm biệt Huế”) của nhà thơ Thu Bồn. Dẫu đã có nhiều bài thơ hay, rất hay lấy cảm hứng từ Huế, tôi dám quả quyết là nó sẽ vẫn được nhắc tới như là một trong những bài thơ hay nhất. Xin kể một kỷ niệm đẹp riêng với tôi.


    Dạo tháng 10 năm 1998, tôi có kế hoạch đi dạy ở thành phố biển Nha Trang. Ở chung phòng với tôi là hai cán bộ giảng dạy cùng trường, một là nhà sử học, một là nhà vật lý học. Đó là những ngày trời xấu, gió mưa và biển động mạnh. Ngoài giờ lên lớp, chẳng thể đi đâu, chúng tôi ngồi đàm đạo đủ thứ chuyên. Nhiều nhất vẫn là chuyện văn chương. Tôi rất lạ khi được biết cả hai đồng nghiệp của tôi đều thích những bài thơ viết về Huế của Thu Bồn, đến nỗi họ gần như thuộc lòng từ câu đầu đến cuối câu. Trong khi, tôi, người được coi là “ một chuyên gia” văn học, lại chẳng thuộc hết, thế có buồn không! Phó Tiến sĩ sử học Cao Thế Trình kể, dạo anh còn học ở Liên Xô cũ, có lần các thực tập sinh và nghiên cứu sinh Việt Nam ở Matxcơva mời một số nhà thơ trong nước đang bồi dưỡng ở Trường viết văn mang tên M. Gorki đến trao đổi về văn chương. Trước câu hỏi “ Xin chị đánh giá những sáng tác thơ về Huế”, nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ trong tâm sự của mình có ý bảo: Chỉ cần nhắc đến một bài thơ của Thu Bồn là đủ. Một nhà thơ thành đạt lại giàu chất Huế như Lâm Thị Mỹ Dạ đã nói vậy, sao không thể tin cho được. Có lẽ vì thế mà một nhà sử học như anh đã tìm đọc kỹ đến bằng thuộc bài thơ.

    Tuy trong trí nhớ của hai bạn đồng nghiệp của tôi có nhiều chỗ không thật trùng khớp nhau lắm. Thế là sinh ra tranh luận. Tôi thấy nhiều câu quả thật khó hiểu, chẳng hạn: “ Nón rất Huế mà đời không phải thế”. Đó là chưa nói tới những trường hợp có vẻ như mâu thuẫn, ví như: “ Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt”. Thế là, do thói quen nghề nghiệp, vừa về tới Đà Lạt, tôi lập tức tìm tư liệu để làm rõ mối hoài nghi của mình. Tôi mở cuốn “ Một trăm bài thơ tình nhờ em đặt tên” (Nxb Văn Nghệ T.p Hồ Chí Minh ấn hành năm 1992) ra xem. Ở trang 32 tập thơ có bài “ Tạm biệt Huế” của Thu Bồn. Đọc xong, tôi thầm khâm phục trí nhớ, đúng hơn là tình yêu thơ của các bạn đồng nghiệp không cùng chuyên ngành với tôi. Nghĩ mà thấy thêm yêu cái nghề mình đã chọn lựa để hiến thân. Văn chương được nhiều người hoạt động ở những lĩnh vực khác nhau quan tâm, phải thấy đó là nỗi an ủi, khích lệ lớn cho những người làm văn chương. Gần như cùng một ngày,tôi nhận được Tạp chí Sông Hương tháng 11/ 1998. Trong mục ‘ Văn học và Nhà trường” tôi thấy đăng lại bài thơ của Thu Bồn với tiêu đề “ Tạm biệt” cùng lời bình của Trinh Đường. Tôi đọc và thấy không chỉ có tên bài thơ mà 2 bản in có nhiều chỗ khác biệt nhau. Xin được dẫn ra 3 chi tiết đáng lưu ý hơn cả:

    Bản đầu: (a)
    1a Xin chào Huế một lần anh đến
    Để ngàn lần anh nhớ hư vô

    2a Nhịp cầu cong và con đường thẳng
    Một đời anh đi mãi chẳng về đâu

    3a Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt
    Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya.

    Bản sau: (b)
    1b Xin chào Huế một lần anh đến
    Để ngàn lần anh nhớ trong mơ

    2b Nhịp cầu cong và con đường thẳng
    Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu

    3b Tạm biệt Huế với em là tiễn biệt
    Hải Vân ơi xin đừng tắt ngọn sao khuya

    Có lẽ bản sau đã được nhà thơ Trinh Đường biên tập, sửa chữa để đưa vào tuyển “ Thơ Việt thế kỷ 20” chăng? Tôi không có ý định bàn xem bản nào hay bản nào dở mà chỉ muốn giải thích bản đầu theo cách hiểu của riêng tôi. Bài thơ vừa là lời tạm biệt cố đô vừa là lời từ biệt cố nhân (trong bản đầu tác giả đề tặng C, một người cụ thể). Tình riêng và tình chung hòa quyện đến mức khó tách rời. Tôi cho đấy là cái tài của nhà thơ tạo ra cái tầm của bài thơ. Thử đặt một giả thiết nếu chỉ có cái riêng thôi thì sao có nỗi những dòng thơ thăm thẳm ý nghĩa xã hội này:

    Con sông dùng dằng con sông không chảy
    Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

    Cũng vậy, chính cái riêng đã tiếp sức cụ thể cho cái chung làm nên sự ngỡ ngàng đến ngây ngất trong lòng người đọc ở câu:

    Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

    Đó là những câu thơ xuất thần nhờ cái chung và cái riêng biết nương tựa vào nhau cùng phát sáng. Bởi vậy, hãy xem câu thơ “ em rất thực nắng thì mờ ảo/ Xin đừng lầm em với cố đô” như là một cách nói. Đúng ra “ em” cũng chỉ là một hoài niệm (Mặt trời vàng và mắt em nâu), mặc dù vẫn “ còn vương tơ lòng”, chưa hết những xốn xang buổi đầu:

    Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
    Nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền

    Nhiều người khen từ “ minh mang” rất gợi mà cũng rất hợp. “ Minh” là sáng, “ mang” là rộng, dài. Nếu tinh còn nghe thấy cả sự âm vang nữa! Phải là cầu sắt như Tràng Tiền giữa sông Hương êm ả vào giữa một ngày nắng đẹp mới có sự âm vang này. Nhưng dường như đó là sự âm vang trong tâm tưởng, từ xa xăm vọng lại...

    Trong bài thơ hầu như có tất cả những gì được xem là đặc trưng của Cố đô: lăng tẩm, đền đài, sông Hương, cầu Tràng Tiền... Nhưng mọi hình ảnh chừng như là cái cớ để cái tôi trữ tình bộc bạch một mối tình đẹp đã đi qua, vĩnh viễn đi qua dẫu còn nuối tiếc mà không có cách nào trở lại nguyên vẹn như xưa. Tôi nghĩ hãy từ ý tưởng chung ấy mà hiểu bài thơ. Bản đầu in:

    Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
    Nên chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu.

    Có thể từ “ nên” cần được lược bỏ như ở bản sau, nhưng nó giúp ta sáng tỏ được cái tinh thần hoài cổ thấm nhuần trong cả bài thơ đến từng chi tiết. Vậy chẳng có gì là khó hiểu nếu tác giả hạ bút viết:

    Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt

    Ở đây, “ vĩnh biệt” là vĩnh biệt một mối tình đẹp thời hoa niên. Nếu sửa thành “ với em là tiễn biệt” như bản sau thì chỉ được cái nhịp mà không được cái nghĩa. Từ đó, chúng ta cũng có điều kiện lý giải những câu tưởng là bi lụy là vô vọng như: “ Để ngàn lần anh nhớ hư vô”, và “ Một đời anh đi mãi chẳng về đâu”... Một người làm thơ có nghề và có tâm như Thu Bồn chắc không thể lơi lỏng khi dụng bút.

    Xem xét dị bản một bài thơ hay đầy tâm huyết của Thu Bồn về Huế hóa ra rất bổ ích cho tôi trong việc tìm hiểu thơ cũng như cách làm thơ. Xin được chia sẻ cùng các bạn.

    Đà Lạt, 12-98
    P.Q.T


    .


    Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 20-08-2010, 06:59 PM.
    ----------------------------

    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.
    Similar Threads
  • #2

    Những bài thơ về Huế



    .



    Có răng...rồi mới rứa

    Người ở mô răng mà kỳ dữ rứa

    Giờ ra chơi, cứ ngó miết người ta

    Và reo lên khi thoáng thấy đi qua

    Tụi bạn tưởng, "có răng rồi mới rứa"


    Thôi từ đây không qua bên nớ nữa

    Cho anh chàng cứ đứng ở hành lang

    Ngâm nga câu, " Hoa cúc áo vàng"

    Và tương tự, chàng tập làm thi sĩ


    Người ở mô, mà vô duyên rứa hỉ

    Trao phong bì rồi hấp tấp bỏ đi

    Ờ thương thương, nhớ nhớ làm chi

    Về ba mạ biết ri la chết


    Mắc cớ chi, theo người ta cho mệt

    Người răng mà ưa lẽo đẽo làm đuôi

    Lỡ một lần, như rứa cũng vui vui

    Nhưng ngày mai, thôi đừng theo nữa hí.

    T.K
    ----------------------------

    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

    Comment

    • #3

      Những bài thơ về Huế

      Thơ Đinh Thu





      Đêm Phước Tích

      Đêm Phước Tích rót vào cổ tích

      Xin nâng ly cung thỉnh người xưa

      Nghe mối mọt nghiến răng hiểm ác

      Côn trùng tụng niệm khúc hoang sơ


      Đêm Phước Tích-thời gian hoá gỗ

      Những đường cong lãng mạn tổ tiên

      Bàn tay nào mồ hôi vuốt bóng

      Mắt nhìn chếnh choáng nét thiêng liêng


      Mấy trăm năm tối đèn tắt lửa

      Tươi ngời ngời màu gạch lò hoang

      Đời cháy mãi dẫu không ngọn khói

      Ảo ảnh chập chờn dấu rêu loang.


      Sông trôi giữa hai bờ sống-chết

      Những tượng đồng cựa quậy tay chân

      Trần truồng lặn hụp đêm huyền thoại

      Trăng dát vàng lấp loáng mông lung


      Nhớ quá bến sông xưa nhìn trộm

      Nhánh rong vương tóc ướt dậy thì

      Bãi cỏ nụ hôn rơi thuở trước

      Ai cúi tìm mòn mõi gốc si.


      Rượu ngất trời-cuồng quay với đất

      Vườn thênh thang chín tím bồ quân

      Thầm tiếc môi thơm xa xứ hết

      Con thằn lằn tặc lưỡi bâng khuâng


      Nhà không người-gió xô cửa khép

      Cỏ tênh tênh cao vượt đầu người

      Rắn học trò khoanh bên bể cạn

      Kiên nhẫn chờ nòng nọc đứt đuôi


      Hàng chè tàu thẳng từ quá khứ

      Đường đất quanh ôm dấu chân trần

      Gốc thị già lời thề ám ảnh

      Thấm vào tim mấy kiếp tình nhân


      Cuộc sống cuốn người theo vạn nẽo

      Mảng đời mang đau đáu hồn quê

      Đêm Phước Tích chối từ phế tích

      Cõi tâm linh níu áo quay về


      Đêm Phước Tích chảy về cổ tích

      Xin nâng ly cầu khẩn người đời

      Đi thật nhẹ-đừng lên tiếng gọi

      Người xưa còn quanh quất dạo chơi.


      (* Làng cổ Phước Tích đã có trên 500 năm tại Phong Điền tỉnh Thừa Thiên Huế)


      ***







      Ngẫu hứng Đêm Vọng Cảnh

      Dòng sông làm dáng tháng Giêng

      Thong dong thả một nét nghiêng vọng chiều

      Trăng treo đỉnh núi Nguyên Tiêu

      Cỏ đồi trải thảm cõi yêu trải dài

      Con mắt Huế ngước nhìn ai

      Bóng khuya ẩn hiện đền đài ngẩn ngơ

      Miền cây trái đẹp nguyên sơ

      Xa xa khép nép đôi bờ bình yên

      Vườn xao gió lộng mây chuyền

      Từ sương khói mặt sông duyên gợn tình

      Mỏng màn mưa bụi lung linh

      Có ngôi sao chợt lạnh mình lẻ rơi

      Quỳ bên thềm đá khấn lời

      Linh thiêng Vọng Cảnh khung trời Huế xưa.


      ***

      Cỏ thơm

      Những chiếc lá Thạch xương bồ rơi lắng

      Đất bốn mùa phương thảo ngút mắt xanh

      Dòng sông thơm tưới thơm từng ngọn cỏ

      Chảy ngập ngừng mười hai nhịp long lanh


      Đem kỷ niệm trùng tu lên lăng tẩm

      Ghép nhớ nhung vào thành quách rêu phong

      Lẫn khuất hơi trời trộn mùi hoa nắng

      Gió nặng tình thổi ngược mái lầu cong


      Mơ giấc ngày trên cỏ mềm biêng biếc

      Trong bóng hoàng hôn tóc xoả chân trần

      Chạy tìm nhau như kiếp nào thức giấc

      Ngậm cỏ thơm- môi hiến nụ thiên thần.


      Dáng yểu điệu xoả mượt mềm tóc cỏ

      Nhà vườn xinh soi bóng nước đầu nguồn

      Tình trải ra cũng màu xanh điệp điệp

      Bờ bến nặng lòng hương mãi còn vương.


      Đinh Thu-


      Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 27-06-2010, 09:11 AM.
      ----------------------------

      Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

      Comment

      • #4

        Những bài thơ về Huế




        Gái Huế


        Gái Huế, theo Anh, thật hay hờn

        Mới đùa chút xíu, giận Anh luôn

        Không cười, không nói, chao ơi khổ

        Cứ phải phân trần với thiệt hơn


        Gái Huế , theo Anh, thích mộng mơ

        Xuân, Hạ, Thu , Đông , cứ vẩn vơ

        Ngắm mây, đón gió từ muôn hướng

        Nào biết ngay đây có kẻ chờ


        Gái Huế, theo Anh, thật hay nhăn

        Cứ bắt người ta phải dịu dàng

        Cho dù đồng ý, không đồng ý

        Đồng ý rằng … nhăn cũng dễ thương


        Gái Huế, theo Anh, thật hay buồn

        Chỉ chút mưa thôi cũng thê lương

        Cũng khóc, cũng làm thơ kể lể

        Như thể mưa làm … ướt giòng Hương


        Gái Huế, theo Anh, chúa phân bua

        Nhất định mè nheo, Anh chịu thua

        Ừ phải , lúc nào Cô cũng đúng

        Già đầu mà vẫn bướng như xưa


        Gái Huế, theo Anh, thật chanh chua

        Mô, tê, răng, rứa, cứ như mưa

        Háy, nguýt, bỉu môi, thôi đủ cả

        Mà sao Anh thấy …vẫn dễ ưa


        Gái Huế, theo Anh, thật rất hư

        Nhõng nhẽo như còn tuổi mười ba

        Vòi vĩnh như mình còn trẻ dại

        Trao hết đời Anh, Cô chịu chưa ?


        Đặng Lệ Khánh
        ----------------------------

        Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

        Comment

        • #5

          Em Xứ Huế Vẫn Xưa








          Nguyễn Thủy

          Cứ mỗi lần nhìn em xứ Huế
          Nón bài thơ duyên dáng nét Tràng Tiền
          Em mơ mộng khi chiều về sắc tím
          Nhuộm hoàng hôn trong ánh mắt tươi duyên

          Đã lâu rồi như xưa vẫn thật xưa
          Mơ một Huế của buổi đầu gặp gỡ
          Trên quê hương đất Thần Kinh một thuở
          Đã in hình đậm nghĩa cử yêu thương.

          Về Vân Lâu hò hẹn của yêu đương
          Giọng hò Huế mênh mông tình cảm Huế
          Nắng gió trời mây mang tin từ xứ Huế
          Gởi tin yêu đi khắp nước non nhà...

          Trên dòng Hương Giang em Huế vẫn xưa
          Vẫn nón bài thơ thương ai ô Huế
          Mòn mỏi nhớ mong sao mà thương thế
          Lắng trong câu hò em còn đợi mùa trăng?

          NT.

          12 - 9 -2009
          Đã chỉnh sửa bởi Nguyễn Thủy; 27-06-2010, 08:59 AM.

          Comment

          • #6

            ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi Nguyễn Thủy View Post
            Em Xứ Huế Vẫn Xưa








            Nguyễn Thủy

            Cứ mỗi lần nhìn em xứ Huế
            Nón bài thơ duyên dáng nét Tràng Tiền
            Em mơ mộng khi chiều về sắc tím
            Nhuộm hoàng hôn trong ánh mắt tươi duyên

            Đã lâu rồi như xưa vẫn thật xưa
            Mơ một Huế của buổi đầu gặp gỡ
            Trên quê hương đất Thần Kinh một thuở
            Đã in hình đậm nghĩa cử yêu thương.

            Về Vân Lâu hò hẹn của yêu đương
            Giọng hò Huế mênh mông tình cảm Huế
            Nắng gió trời mây mang tin từ xứ Huế
            Gởi tin yêu đi khắp nước non nhà...

            Trên dòng Hương Giang em Huế vẫn xưa
            Vẫn nón bài thơ thương ai ô Huế
            Mòn mỏi nhớ mong sao mà thương thế
            Lắng trong câu hò em còn đợi mùa trăng?

            NT.

            12 - 9 -2009
            tặng bạn Nguyễn Thủy đến thăm sớm nhất...




            .
            Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 27-06-2010, 09:57 AM.
            ----------------------------

            Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

            Comment

            • #7

              Chia hai màu chiều
              Chia hai màu chiều
              Lâm Anh


              Mưa từ giọng nói mưa ra
              Rứa mà ướt hết hồn ta một thời
              Mười năm về lại... Huế ơi!
              Mưa - giờ - ửng - nắng - khớp - lời - ngựa - ô(!)

              Khoanh tôi xót nửa khoang đò
              Nhớ ai... gió cũng về cho chút buồn
              Hình như tận đáy sông Hương
              Có con chim rụng xuống vườn chiêm bao!

              Mười năm về... Huế chợt hao
              Tôi xê tay mãi nghiêng vào bóng trăng
              Để thêm vừa nỗi cô đơn
              Xích vô cho sát với cơn nhớ người

              Mười năm một Huế bên đời
              Tôi về như kẻ vừa rời tay
              Cớ mất đâu tiếng thở dài(?)
              Để cho nỗi nhớ chia hai màu chiều.

              Sống trên đời

              Comment

              • #8

                Huế
                Huế
                Vương Tuyết Mai


                Bạn nắm tay tôi một chiều tháng Tám
                Mắt u hoài: "Chừ biết Huế ra răng?...
                Dòng Hương Giang lóng lánh mùa trăng
                Sương giăng mắc suốt chiều dài Thành Nội

                Dáng mạ xô nghiêng gánh hàng về mỗi buổi
                Bữa cơm chiều rau rút nấu canh chua
                Huế buồn buồn lặng những cơn mưa
                Môi niềm nở chảy đỏ niềm thương nhớ

                Đêm chong đèn co ro trên gác nhỏ
                Cũng gieo vần thử một chút thơ văn
                áo em bay nhuộm trắng sân trường
                Để vấn vương giấc mơ còn thao thức

                Chia cho mi Huế thương trong ký ức
                Chợ Đông Ba tíu tít tiếng đi về
                "Nam Ai Nam Bình" da diết Huế vào khuya
                Bên nớ bên ni tay chèo chừng lỡ nhịp

                Ta xa Huế ước thề chưa đến kịp
                Chút giận hờn thương nhớ day dưa
                Ta sẽ đưa mi về Huế giữa mùa mưa
                Cho mi thấy lê thê chiều xứ Huế.

                Sống trên đời

                Comment

                • #9

                  ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi hoangvu View Post
                  Chia hai màu chiều
                  Lâm Anh


                  Mưa từ giọng nói mưa ra
                  Rứa mà ướt hết hồn ta một thời
                  Mười năm về lại... Huế ơi!
                  Mưa - giờ - ửng - nắng - khớp - lời - ngựa - ô(!)

                  Khoanh tôi xót nửa khoang đò
                  Nhớ ai... gió cũng về cho chút buồn
                  Hình như tận đáy sông Hương
                  Có con chim rụng xuống vườn chiêm bao!

                  Mười năm về... Huế chợt hao
                  Tôi xê tay mãi nghiêng vào bóng trăng
                  Để thêm vừa nỗi cô đơn
                  Xích vô cho sát với cơn nhớ người

                  Mười năm một Huế bên đời
                  Tôi về như kẻ vừa rời tay
                  Cớ mất đâu tiếng thở dài(?)
                  Để cho nỗi nhớ chia hai màu chiều.





                  .
                  ----------------------------

                  Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                  Comment

                  • #10

                    Những bài thơ về Huế




                    Mắt Huế

                    Dù ở đâu không thể nào lẫn được
                    Đôi mắt em thăm thẳm mộng bên trời
                    Mắt đợi chờ làm điếng cả hồn tôi
                    Tình như rứa làm răng tôi cất bước?

                    Dù ở đâu không thể nào quên được?
                    Mắt - Huế - em là lạ thuở yêu người
                    Mắt - Nội - thành soi rõ trái tim tôi
                    Thương là tặng dẫu ngày sau vô phước...

                    Dù đi đâu cũng không thể nào xa được
                    Mắt - Huế - xưa theo dõi bóng giang hồ
                    Tôi phải trôi về những cơn mơ
                    Áo - tím - Huế bay trong chiều lụa - bạch

                    Đôi mắt ấy thoạt nhìn như sắp khóc
                    Dẫu đời tôi hoá đá cũng chao lòng
                    Mắt u buồn vẫn liếc dáng thuỷ chung
                    Như mắt mạ chờ cha nơi phố cũ...

                    Dù ở đâu tôi không thể nào quên được
                    Mắt - Huế - em ngái ngút vẫn đâm gần
                    Mắt níu đời quen cho đến trăm năm
                    Tình như rứa làm răng tôi cất bước?

                    Trần Dzạ Lữ



                    .


                    ----------------------------

                    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                    Comment

                    • #11

                      Những bài thơ về Huế





                      Đồng Khánh - Huyền Trân xưa


                      Tôi nhớ mãi một "mai tê" Đồng Khánh
                      Một mai tê... dễ sợ: Lạnh xa mù
                      Mai tê rồi bóng xế trăng lu
                      "Con ve kêu mùa Hạ, biết mấy thu gặp chàng!"

                      Huế có già mô mà níu kéo thời gian
                      Lo chi rứa nỗi đá mòn sông cạn
                      Bảy trăm năm những mùa trăng ly tán
                      Sông nước Chàm miền châu Rí, Châu Ô

                      Cô công chúa - tóc xanh màu Đồng Khánh
                      Tuổi quỳnh dao đành... "cho thiếp đi cùng!"
                      Ngày Chiêm Quốc, đêm mơ về bến Việt
                      Mắt Huyền Trân còn đẫm lệ Khắc Chung

                      Điệu Hời ca bơ phờ đòi đoạn
                      Sên phách vô tình để lạnh dòng sông
                      Có phai cũ khi nửa đời xa Huế...
                      Ngõ sau nhìn, quê mẹ có vời trông?

                      Tôi, Đồng Khánh, mai tê thời son trẻ
                      Đã xa quê từ dâu bể mưa nguồn
                      Hái niềm vui tan tác giữa cơn buồn
                      Nhớ rưng rức nỗi tha phương dồn tụ

                      Đồng Khánh ơi, Huyền Trân xưa đó
                      Nhiều tang thương nên Huế đẹp vô cùng
                      Sông, nước, biển, trời... nơi mô cũng có
                      Nhưng não nùng làm Huế đẹp rưng rưng

                      Khi ở Huế thấy Huế buồn chi lạ
                      Xa Huế rồi thấy Huế quá mênh mông
                      Trong nỗi nhớ một cũng là tất cả
                      Khi thương yêu tất cả sẽ vô cùng.

                      Trần Kiêm Đoàn



                      .
                      ----------------------------

                      Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                      Comment

                      • #12




                        Chiếc Nón Bài Thơ Chưa Có Bài Thơ

                        Vành vạch vầng trăng chiếc nón ngửa em cầm
                        Trên mặt lá mịn màng hương tóc ấy
                        Có ai đề câu thơ nào chưa vậy?
                        Mà bên cầu em cứ đứng vân vê
                        Buổi quen nhau anh định nói câu gì
                        (Mà không dám)
                        Mai em về ngoài nớ
                        Dòng sông Hương dịu dàng con sóng nhỏ
                        Đừng quên miền Nam ngọn sóng biển ì ầm
                        Giờ chia tay em vội vội vàng vàng
                        Như chàng trai trong ca dao anh chẳng chịu
                        Quai nón lụa thơm lừng anh khẽ níu
                        Chứ ai đi níu vạt áo bao giờ
                        Ôi chiếc nón bài thơ mà chưa có bài thơ
                        Xui anh nhẩm trong lòng câu hát mãi
                        Vầng trăng kia chưa đến rằm có phải
                        Nên em cầm vàng nón cứ nghiêng nghiêng
                        Năm năm rồi anh chẳng kịp trao duyên
                        Phút tiễn biệt mới hay mình nhát thế
                        Cô gái Huế chừ lại về với Huế
                        Biển lặng rồi anh gởi sóng lòng theo
                        Cuồn cuộn những vòng tròn thân yêu
                        Trên mái tóc những vầng trăng đang trốn
                        Vầng trăng chưa rằm, vầng trăng đang mười bốn
                        Nắng chưa phai sắc lá quê nhà
                        Tà áo dài đôi lúc có thể xa
                        Chứ chiếc nón cách gì em rời bỏ
                        Chỉ tiếc những ngày cùng chung nhiệm sở
                        Biển giục anh, anh chẳng dám tỏ tình
                        Câu thơ tình thành thử vẫn còn nguyên
                        Trong trái tim thầy giáo người Nam bộ
                        Phút tiễn biệt đã thành bài thơ nhỏ
                        Anh muốn đề, biết chiếc nón chịu không?

                        Nguyễn Thái Dương
                        Tôi khám phá ra bí mật của đại dương khi suy niệm về một giọt sương mai.

                        Comment

                        • #13

                          Những bài thơ về Huế



                          O quai nón tím

                          0 con gái tóc dài - quai nón tím

                          chiều ni về - 0 có nhớ ai không?

                          guốc khua chi - cho đây nhói cả lòng

                          áo trắng quá - khiến hồn đây khờ khạo



                          0 cười duyên - khoe dăm ba hạt gạo

                          cho đây vay một hạt - để no lòng

                          sợ nửa khuya về bên ngọn đèn chong

                          0 dẫm lấm những tờ thơ đây viết



                          cứ nguýt háy đi - cứ lườm - cứ liếc

                          miễn 0 đừng biền biệt tháng năm xanh

                          miễn sáng - trưa - chiều 0 cứ quẫn quanh

                          sau cửa lớp - ngập ngừng như bụi phấn



                          ngày hai buổi tan trường ngang mấy bận

                          đứng bên đường đây cứ mãi ngó mong

                          quai nón tím ơi ... khói thuốc thả vòng

                          không dám gọi - dù chỉ lời thăm hỏi



                          0 cứ đi qua - chẳng chờ - chẳng đợi

                          chẳng đoái hoài đến một gã khờ si

                          những ngã đường cũng năm bảy lối đi

                          sao lòng đây chỉ ... 0 quai nón tím?


                          Phan Thị Ngôn Ngữ



                          .
                          ----------------------------

                          Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                          Comment

                          • #14

                            Những bài thơ về Huế

                            .
                            ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi M Mít Đặc View Post


                            Nhớ bạn

                            Tôi về xứ Huế mưa sa
                            Em ơi Đồng Khánh đã là ngày xưa
                            Tôi về xứ Huế chiều mưa
                            Em ơi áo trắng bây giờ ở đâu

                            Bến Tuần loáng thoáng hàng dâu
                            Em xa vườn lựu từ lâu lắm rồi
                            Lối mòn đá cuội rong chơi
                            Lơ thơ trắng dưới chân đồi hoa mơ

                            Lan báo hỉ nở tình cờ
                            Bông ngô đồng rụng xuống bờ Hương Giang
                            Chợ chiều Bến Ngự chưa tan
                            Ai đi ngược dốc Phú Cam một mình ...

                            Nguyễn Duy


                            .
                            Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 09-08-2010, 12:54 AM.
                            ----------------------------

                            Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                            Comment

                            • #15

                              Những bài thơ về Huế

                              .



                              Huế mơ

                              Bởi uống nước dòng sông mang tên Hương
                              Nên hơi thở em man mác hương trầm
                              Môi thanh tân em dịu dàng thưa dạ
                              Dẫu nghe quen anh vẫn cứ mơ thầm

                              Mây ngàn phương về dạo cố đô
                              Ngắm áo em bay mây cũng thẫn thờ
                              Nên chiều về Huế nhiều sương khói
                              Có dòng sông nằm như một đường tơ

                              Phố thì xưa em thì luôn mới
                              Như búp sen non thanh khiết giữa đời
                              Hồn tượng đá cũng biết lòng anh đã...
                              Sao nón cứ nghiêng môi chẳng mở lời

                              Huế và em nửa hư nửa thực
                              Quyến dụ anh vào xứ sở mộng mơ
                              Em và Huế thâm trầm không thể tưởng
                              Ơi con sông ngầm xô lệch những hồn thơ.

                              Huỳnh văn Dung
                              .
                              Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 21-07-2010, 06:01 PM.
                              ----------------------------

                              Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom