• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Tháng Tư

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tháng Tư

    nghèn nghẹn đổi thay
    -ss-


    Một thuở tung đời lướt vó câu
    Bốn vùng chiến thuật loạn binh đao
    Giặc cuồng phuơng Bắc qua sông máu
    Hoa cỏ đang tươi trở héo xào!

    Bạn ta đổ máu đền ơn nước
    Thế yếu vẫn không sờn bước chân
    Hiên ngang đi giữa giòng sông ngược
    Nhiều trang anh kiệt. Tử vi thần!!

    Áo trận giày saut bước vững vàng
    Nợ đời cung kiếm nghiệp riêng mang
    Đáp lời sông núi cùng chung sức
    Ngăn giặc Bắc phương, nước lủ tràn!!

    Thế cờ chuyển biến nhanh, tàn nhẫn
    Sĩ tượng hầu vua vẫn đủ đầy
    Pháo mã rút về chờ giặc đến
    Thương cho đám chốt, đạn bom cày...

    Ngựa hý âm thanh buồn ai oán
    Gươm rơi vung vãi giữa chiến trường
    Chiến sĩ rực ngời đôi mắt lửa
    Lời nào tạ lỗi với quê hương!!

    Mây đen gió chuyển từ phương Bắc
    Theo giặc vào Nam che kín trời
    Đạo lý luân thường thay đổi hết
    Từ đấy dân Nam mất tiếng cười!!

    thylanthảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...
    Similar Threads
  • #2

    ĐÀ-NẴNG 29-3 (Thơ Lê Hân, Vĩnh Điện phổ nhạc và hát)


    Đã chỉnh sửa bởi Mayvienxu; 01-04-2015, 12:04 AM.

    Comment

    • #3


      MEN ĐẮNG
      *




      Ly rượu tràn trước mặt
      Trong như màu mắt em
      Ta mình ta trong góc
      Quán trưa Sài Gòn yên

      Ta uống lời em đắng
      Cho say mềm lòng ta
      Áo xưa màu thơ trắng
      Dáng xưa đường nở hoa

      Đôi tay xưa ngà ngọc
      Ướt đôi mắt em buồn
      Hương xưa vương mùi tóc
      Ta uống tràn nhớ thương . . .

      Cuộc tình hanh nắng sáng
      Ta cúi đầu bước mau
      Sương chiều mây quên lãng
      Ta uống tràn thương đau!!

      Một mình ta trong quán
      Người xa lạ phố quen
      Em ngày xưa duyên dáng
      Ta say tình lãng quên !!

      Sài Gòn ta trở lại
      Kỷ niệm cũ đong đầy
      Ly rượu tràn trước mặt
      Ta uống đời đắng cay.. .

      THY LAN THẢO
      Trích Thi Tập " Vết Hằn Kỷ Niệm"

      Con đi dưới lá cờ sao máu
      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

      Comment

      • #4


        Viết Cho Anh

        Vằng vặc canh khuya một bóng hình
        Nửa đêm thức giấc lặng buồn thinh
        Nhớ anh da diết tình nồng ấm
        Áo trận tung hoành thuở chiến binh

        Ngày ấy chúng mình mãi có nhau
        Tuy xa, hạnh phúc vẫn tươi màu
        Những lần về phép đầy huyền ão
        Tình nghĩa vợ chồng đẹp biết bao

        Những tưởng duyên nồng luôn thắm tươi
        Tháng Tư uất nghẹn, bặt môi cười
        Ngược xuôi bương chải đời cô giáo
        Thăm trại tù xa, xót phận đời

        Ngờ đâu sinh tử đến không ngờ
        Họ thả anh về, thân xác-xơ
        Cơn bịnh hiểm nghèo anh kiệt sức
        Âm-dương đôi ngã đã đôi bờ

        Ngày tiễn anh về dưới mộ sâu
        Đất trời nghiêng ngã quặn lòng đau
        Con thơ ngơ ngác nào hay biết
        Ba đã mất rồi, con biết đâu

        Con đã thành công chốn học đường
        Đôi lần thăm lại đất quê hương
        Nén hương viếng mộ cùng con trẻ
        Kể lể cùng anh bao nhớ thương

        Cuộc sống xứ người năm tháng qua
        Cô đơn vò võ dáng hình hoa
        Nhớ anh lặng khóc đêm khuya vắng
        Vay mượn lời thơ tủi lệ nhòa ....

        Thy Loan
        8/11/2014

        Con đi dưới lá cờ sao máu
        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

        Comment

        • #5


          Anh

          Anh vẫn đó trong lòng em mãi-mãi
          Dẫu xa rồi cách-biệt bỡi âm-dương
          Viên đạn đồng khắc chữ thuở yêu-đương
          Theo em mãi cuối đời nơi đất khách

          Em vẫn thấy hình anh trong cõi mộng
          Tựa ngày nào hai đứa có bên nhau
          Những chiều vàng dạo bước nắng lao-xao
          Bao hạnh-phúc ngày xưa sao nhớ quá

          Đêm khuya vắng ngắm sao trời vằng-vặc
          Đợi sao rơi đan mộng ước thần tiên
          Để có anh trong giấc ngủ dịu hiền
          Cho cuộc sống ấm lòng thân cô-lử

          Em vẫn sợ khi mưa về bất chợt
          Sợ đêm giông tiếng sấm động gầm lên
          Không có anh che-chở giữa đêm đen
          Em tức-tửi nằm co trong góc nhỏ

          Con đã lớn thành-công trong cuộc sống
          Giống như anh cứng-cỏi giữa trần gian
          Nét uy-nghi trên gương mặt ngang tàn
          Không chịu khuất trước cảnh đời trắc-trở

          Đêm Thu vắng nhớ anh thầm gọi khẻ
          Chữ-nghĩa nào diễn được nỗi yêu-đương
          Sống xứ người luôn vọng tưởng quê-hương
          Nơi ta có một thời trong hạnh-phúc

          Thy Loan

          Con đi dưới lá cờ sao máu
          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

          Comment

          • #6


            Những ngày cuối tháng tư
            -SĐ-

            Một ngày cuối tháng tư
            Những ngày cuối tháng tư
            Thời gian một thoáng ơ hờ
            Ngày xưa là thế, bây giờ là đây
            Cả đời chìm nổi đắng cay
            Bao nhiêu người khổ, trắng tay cả đời
            -
            Chiến tranh dai dẳng đã tàn
            Hoà bình thâý đó .. Thiên đàng vỡ tung
            Việt Nam nước mắt ai đong
            Đồng khô, đồng cạn cứ trông, cứ chờ
            Hình như phiá bắc mưa giăng
            Phiá nam dầy đặc một màu biển sương
            -
            ViệtNam .. gọi mãi quê hương
            Bao giờ về lại phố phường thưở xưa ?


            Sương Đêm
            Con đi dưới lá cờ sao máu
            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

            Comment

            • #7



              Bài thơ tháng tư ...

              40 năm nước mất nhà tan
              Em
              Anh,
              chúng ta vẫn kiếp đời viển xứ
              Lời hứa đưa em về quê hương còn đó
              Buốt tâm tư, khơi vùng nhớ khô cằn

              Nhìn tháng tư về trời phủ màu tang
              Hằn vết cứa, bên dòng đời tất bật
              Anh biết,
              bên ấy, em đêm dài trở giấc
              Vẫn bên tai tiếng đạn réo bom gầm

              Bút mực nào viết hết nỗi hờn căm
              Nước mắt nào phôi pha thù vong quốc
              Cũng như anh,
              nhìn thời gian buông trên cầu Golden Gate
              Cùng tháng tư về bên đỉnh núi mù sương

              Mắt trủng, môi khô nghẹn tiếng quê hương
              Đang rên siết dưới gông cùm quỉ đỏ
              Quá khứ, tương lai, bềnh bồng theo gió
              Nhận chìm anh trong ray rứt nhọc nhằn

              Em
              Con đường trước mặt dù lắm gian nan
              Chỉ sợ ta không bền tâm dốc chí
              Nhưng có phải từ ngàn xưa : CHÂN LÝ
              Chính nghĩa sẽ thắng gian tà
              Trí nhân sẽ thay cường bạo

              Nếu chúng ta bền gan tranh đấu
              Cho quê hương dân tộc giống nòi
              Cộng Sản sẽ cáo chung thôi
              Dân Chủ Tự Do sẽ về trên dãy đất hình cong chữ S

              Khi ấy,
              Anh sẽ vẽ nét son hồng lên đôi môi héo hắt
              Thật chân thành, hai chữ..."thương em" !


              Thiên Hùng

              Con đi dưới lá cờ sao máu
              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

              Comment

              • #8


                Buồn rơi .....

                Đêm nghe tiếng gió ru-hời
                Giọt mưa rỉ-rả từng lời thở-than
                Thân cô-phụ, tuổi muộn-màng
                Quê-hương dịu-vợi dặm ngàn nhớ mong

                Nhớ anh, ngày tháng tươi hồng
                Giờ đây một bóng trên dòng đời xa
                Tay ôm ấp, kỷ-niệm hoa
                Anh ơi, sầu vắng phủ nhòa tim côi

                Mất anh, em mất anh rồi
                Đêm khuya thổn-thức, bờ môi lạnh-lùng ......

                Thy-Loan

                Con đi dưới lá cờ sao máu
                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                Comment

                • #9


                  buồn rơi.... đời vui
                  -ss-





                  Tiếng gió ru hời! Đêm đã khuya
                  Lắng tai mơ ước bước ai về
                  Tuổi xuân phơi phới thân cô phụ
                  Ngấn lệ hoen buồn dạ tái tê!

                  Một thuở người trai vui chinh chiến
                  Chân bước đi trên khắp bốn vùng
                  Bỏ người vợ trẻ xa biền biệt
                  Thui thủi quê nhà mỏi mắt trông

                  Để rồi một sáng mây vần vũ
                  Có tiếng chim kêu thảm lưng trời
                  Người, trai anh dũng đền ơn nước
                  Ai ẵm con thơ khóc tiếc đời!!

                  Từ đấy nơi vùng quê nghèo đó
                  Có cô giáo trẻ đội khăn tang
                  Vui với học trò, nuôi con nhỏ
                  Nghịch cảnh nhưng hoa chẳng úa tàn...!

                  Tấm lòng son sắt gương chung thủy
                  Thủ tiết nuôi con đến nên người
                  Những bước chân đơn buồn cô lẻ
                  Cô giáo bây giờ mới thấy vui

                  Nhìn con giống hệt cha như tạc
                  Lòng người goá phụ rộn ràng vui
                  Trong cảnh khó nghèo chồng sớm mất
                  Nuôi con khôn lớn được nên người !!

                  thylanthảo


                  Con đi dưới lá cờ sao máu
                  Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                  Comment

                  • #10



                    viết cho cô giáo năm xưa...
                    -ss-




                    Tình năm xưa trong lòng em giữ mãi
                    Một cảnh đời chia biệt cõi âm dương
                    Kỷ niệm một thời tình nghĩa yêu đương
                    Quên sao được dù làm thân lữ khách
                    Đấng con tạo sao quá nhiều thử thách
                    Tình ấm êm hạnh phúc trọn bên nhau
                    Đôi tim cùng chung nhịp ấm xuyến xao
                    Thương cô giáo giữ ân tình nặng quá
                    Đất lưu lạc giữa cảnh đời xa lạ
                    Chốn dương trần đâu thể giống cõi tiên
                    Bước ra đường biết ai dữ ai hiền
                    Ai an ủi hiểu được lòng cô lữ
                    Những lúc tốì trời lòng ai chợt nhớ
                    Ảnh hình xưa, kỷ niệm sống bừng lên
                    Một tin buồn in dấu mãi khó quên
                    Tin anh chết- Gục đầu bên con nhỏ

                    ****
                    Đời của em buồn đau như thế đó
                    Phải cắn răng gượng sống giữa cảnh đời
                    Sống vì con, lòng đâu có biết vui
                    Lo bương chải kiếm tiền cho cuộc sống

                    ****
                    Người vợ lình lòng ta luôn quý trọng
                    Mẹ Việt Nam khổ nhục biết chừng nào
                    Vui chẳng nhiều mà nhận lắm buồn đau
                    Chữ yên ấm tìm đâu trong cuộc chiến
                    Người vợ lính từng cứng lòng hãnh diện
                    Có người chồng rất anh dũng can cường
                    Súng cầm tay lưng thẳng giữa chiến trường
                    Không lùi bước dù lắm khi yếu thế
                    Tàn cuộc chiến đời sống càng không dễ
                    Phải bế con, từ giã đất quê hương
                    Một chiếc thuyền nan can đãm lên đường
                    Tìm ánh sáng giữa ngàn khơi sóng dữ
                    Cô giáo trẻ xưa, bây giờ goá phụ
                    Tóc đổi màu, lòng hãnh diện nhìn con
                    Đã nên người, đã thành đạt lớn khôn
                    Trên đất khách, tuổi già lòng thanh thản...

                    thylanthảo

                    Con đi dưới lá cờ sao máu
                    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                    Comment

                    • #11


                      THÁNG TƯ
                      VỀ NHỚ THÁNG TƯ

                      -*-
                      *
                      -
                      Thương nhớ PHAN CHÍ SĨ,
                      Khoá Trần Quốc Toản /Thủ Đức
                      Tiểu Đoàn Trưởng SĐ 9 nằm xuống
                      tại Bệnh Viện Hà Đông


                      Thư viết thương mày giữa tiết xuân
                      Trời tha hương lạnh nhớ bâng khuâng
                      Hà Tây mưa ướt hoà chan lệ
                      Yên ấm tình xuân được mấy lần !

                      Từ Mỹ Phước Tây đưa ra Bắc
                      Mày Hoàng Liên Sơn được chuyển về
                      Bạn bè cùng khóa vui mừng gặp
                      Giữa cảnh lưu đày một cõi mê ...!

                      Chung đội rau xanh một kiếp tù
                      Mày thường kể lại chuyện tháng tư
                      Điều quân về cứu kinh thành đã
                      Dậy lửa ầm vang tiếng đạn thù

                      Đoàn quân xuất phát từ sông Hậu
                      Tiến thẳng Long An lửa dậy trời
                      Máu hùng ướp đẫm tươi màu súng
                      Mày vẫn hiên ngang giữ nụ cười

                      Đang lúc giao tranh dành thế thắng
                      Lệnh trên ban xuống phải quy hàng
                      Mày dẫn quân về qua lối cũ
                      Tạm dừng tại Đại Học Tiền Giang ,...

                      Mày nhìn con cái ghìm tay súng
                      Hào khí nghiêng trời chửa biết thua
                      Một thoáng chiều mưa về gió lạnh
                      Tan hàng - hận tủi nói sao vừa !!

                      Mày kể tao nghe đời lính trận
                      Khi Tăng Nhơn Phú vẫy tay chào
                      Mày về phục vụ sư đoàn 9
                      Chiến bại chưa hề nhục tủi đau ...

                      Tháng tư lại đến nhớ tháng tư
                      Đất nước lầm than cảnh ngục tù
                      Anh linh tử sĩ còn oan khuất
                      Biết tháng tư nào mới thỏa mơ ?!...

                      Năm năm lao nhục cảnh khổ sai
                      Mày đã tàn thân địa ngục nầy
                      Giặc chuyển cho đi nằm bệnh viện
                      Là đời sắp biệt cảnh trần ai !!!

                      Tao nhớ mẹ mày ra kịp lúc
                      Sức cùng lực tận tuổi thanh xuân
                      Tay mẹ già run đưa vuốt mắt
                      Tạm yên một cõi hết gông cùm ...!

                      Tai tao còn nhớ lời tâm sự
                      Mày ước mong sao có một ngày
                      Tay súng đùa reo bên xác giặc
                      Xé cờ sao đỏ dựng tương lai

                      Sĩ ơi ! Mới đó mười năm lẻ
                      Hăm mấy mùa thu giữa tháng tư
                      Đất khách tao làm thân lữ thứ
                      Ngày về sao vẫn thấy vu vơ

                      Hào kiệt trong đời theo năm tướng
                      Nam Hưng Phú Vỹ Hai ...quy thần
                      Vận trời thế nước ai vui hưởng ?
                      Tao khóc âm thầm tủi lấy thân !

                      Tóc đã sương pha , đời nhuộm trắng
                      Áo cơm phải trả nợ quê người
                      Vất vưởng oan hồn mày chớ trách
                      Những thằng vong quốc sống trên đời

                      Trời tháng tư - đất người lập xuân
                      Việt Nam , buồn lắm - cõi trầm luân
                      Hôm nay tao viết bài thơ để
                      Tạ lỗi cùng mầy với thế nhân ...



                      Thylanthảo

                      Con đi dưới lá cờ sao máu
                      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                      Comment

                      • #12


                        BAO NĂM RỒI... TỈNH LỘ 7B
                        *
                        Viết để nhớ những chiến sĩ đã góp phần xương máu
                        trong chuyến xuôi Nam
                        - Gửi Th/Tá Lê Ngọc Thiện người thay TĐT
                        đào nhiệm hướng dẫn TĐ xuôi Nam





                        Ta vẫy tay chào sông Dakpla
                        Nước xuôi dòng ngược rẽ san hà
                        Mây đen che tối miền chinh chiến
                        Súng đạn reo cười...âm xót xa.!

                        Xuôi dòng ta bước ngang rừng núi
                        Kìa gió Chư Pao vẫn oán hờn
                        Vách đá chập chùng ngăn mất lối
                        Oan hồn tử sĩ chết cô đơn!

                        Ta vẫy tay giã từ Pleiku
                        Đời trai năm tháng ướt sương mù
                        Biển Hồ nước vẫn còn lay láng
                        Định mệnh nào ngăn bước lãng du?!

                        Chiến hữu ta mắt buồn thật buồn
                        Thép súng chia dòng chuyện nhớ thương
                        Cây lá Hàm Rồng như bất chợt
                        Ngại ngùng run rẩy tiễn lên đường

                        Rẽ lối hướng về ngang Phú Bổn
                        Xuôi Nam mà dạ thật bâng khuâng
                        Chinh chiến chưa tròn câu minh thệ
                        Súng đạn nằm yên giữa chiến trường...

                        Ta tiếc đời trai đã bước lầm
                        Sắc son đâu thẹn chuyện ngàn năm
                        Nhưng đời dẫn bước ta tâm tối
                        Uổng chí bình sinh- một kiếp tằm!

                        \Đây Thung Lủng Hồng, xác bạn ta
                        Chia nằm rải rác- súng chen hoa
                        Mắt cay ướt nhớ Tăng Nhơn Phú
                        Mà mộng thanh bình thật xót xa...

                        Ánh lửa bập bùng bên thép súng
                        Củng Sơn lạnh lẽo cảnh hoang tàn
                        Xác thù không thấy quanh ta chỉ
                        Xác bạn yên say giữa chiến trường!

                        Có người thiếu phụ chít khăn tang
                        Bên xác chồng, tay ẳm xác con
                        Mắt khô dòng lệ xa xăm lắm
                        Ta thấy quanh ta gió rít hờn!

                        Giã từ Cao Nguyên, giã từ Phú Bổn
                        Đây sông Ba sóng nước hãi hùng
                        Xác máu lập lờ bên thép súng
                        Tàn quân tan tác lệ rưng rưng...

                        Giữa tiếng dòn tan của đạn thù
                        Quân ta vẫn bước. Hận thiên thu
                        Từng thây ngã xuống từng thây ngã
                        Nước đập Đồng Cam trôi xác khô!

                        Đoàn quân thất trận ghìm tay súng
                        Vẫn dấu yêu như thuở quân trường
                        Ánh lửa Hiếu Xương bừng mắt sáng
                        Quân dân tình thắm lệ rưng rưng...

                        Ơ kìa tử lộ ai qua khỏi
                        Không hận không thương. Vết khắc đời
                        Xác bạn làm sao ta đếm hết
                        Người về toàn mạng-Phúc của trời.!

                        Bao năm rồi- Tỉnh lộ 7B
                        Sắt son ai giữ được câu thề
                        Bao giờ rửa được hờn sông núi
                        Hay vẫn chìm quên trong lãng mê!!


                        thy lan thảo

                        Con đi dưới lá cờ sao máu
                        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                        Comment

                        • #13




                          Thy Lan Thảo


                          Dõi mắt trông về quê Mẹ xa
                          Tuyết sương dầu dãi bước quan hà
                          Thời gian nhuộm tóc, mòn ngày tháng
                          Lòng vẫn đong đầy, vẫn thiết tha

                          Xuân lại về đây, nơi xứ người
                          Mùa đông xứ lạnh - Tết - buồn ơi!
                          Mâý chục năm rồi.. đời viễn xứ
                          Ôm ấp giấc mơ, sẽ đổi dời

                          Gió bụi thời gian phủ, lấp, vùi
                          Xuân về, xứ lạ nhớ nào nguôi
                          Niềm riêng, anh cất vào ngăn kín
                          Cố gượng cười, chúc bạn xuân vui ...


                          **
                          Viết Riêng Cho Anh - vì đó là anh.
                          Một ngày đầy tuyết trắng cuối năm,
                          31. Dezember 2014

                          SƯƠNG ĐÊM


                          Con đi dưới lá cờ sao máu
                          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                          Comment

                          • #14


                            ĐÂU THỂ NÀO QUÊN
                            *

                            Nhiều đêm không ngủ nằm ta nhớ
                            Ray rứt ảnh hình kỷ niệm xưa
                            Gian hiểm qua rồi ai không sợ
                            Bởi đời đã ướp lắm giông mưa…

                            Những thằng bạn cũ thời trung học
                            Suốt bảy năm chung lớp chung trường
                            Con thuyền cặp bến đường trơn ướt
                            Mưa bão tơi bời …lạnh bốn phương.!

                            Có đứa chọn nghề đi dạy học
                            Uốn cành chăm sóc lứa măng non
                            Đất đá khô cằn cây khó mọc
                            Lửa đạn rền vang đất nước buồn…

                            Những thằng còn lại quên nghiên bút
                            Ngẫng mặt cao đi dưới quân cờ
                            Bạn xưa chung lớp nay chung hướng
                            Áo trận giày saut gió bụi mờ…

                            Lắm thằng đền trả ơn sông núi
                            Yên giấc ngàn năm giữa chiến trường
                            Tuổi trẻ một thời ai công tội
                            Cúi đầu ôm nhận hết đau thương…

                            Gươm súng xưa…nay đổi xích xiềng
                            Núi rừng Việt Bắc lạnh niềm riêng
                            Đau thương, tủi nhục thân đày đọa
                            Đêm lạnh từng đêm đếm lụy phiền

                            Vẫn có nhiều đêm nơi đất lạ
                            Trong mơ thấy rõ cảnh lưu đày
                            Kéo cày, đốn củi…trời băng giá
                            Thân ốm lòi xương…địa ngục nầy

                            Tỉnh người biết được đời yên ấm
                            Vẫn thấy lòng đau nhớ cảnh tù
                            Nhục cũ, vết hằn còn ghi đậm
                            Làm sao quên được chuyện tháng tư…!

                            thylanthảo

                            Con đi dưới lá cờ sao máu
                            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                            Comment

                            • #15



                              BỎ CHẠY

                              *




                              KonTum:

                              Ở đây hương bắp ngọt ngào
                              Bốn bề núi đá dốc cao chập chùng
                              Đêm nằm ứng chiến rưng rưng
                              Sài Gòn bỗng nhớ - ngập ngừng dáng em


                              Pleiku:

                              Bụi chiều bốc đỏ máu tim
                              Mù sương ướp lạnh theo đêm ngược về
                              Bước nào cũng đậm tình quê
                              Thân làm lính chiến, tứ bề thân quen


                              Rời Quân Đoàn:
                              Tháng ba bụi dấy ưu phiền
                              Thành xây, đá dựng ngửa nghiêng cuộc đời
                              Hướng Hàm Rồng lộ chơi vơi
                              Người đi mà có ai cười được đâu !?


                              Đêm Phú Bổn:
                              Một ngày rồi cũng qua mau
                              Đêm về Phú Bổn một màu quan san
                              Lính quan ngơ ngác trể tràng

                              Tay ôm chặt súng mà hoang mang buồn

                              Trên Bờ Sông Ba:

                              Cắt chia rẽ sóng phân dòng
                              Ở đây chờ pháo mà lòng phân vân
                              Sài Gòn chắc hẳn đã quên

                              Quân đoàn tan tác đang dần bước xiêu

                              Houston Nhớ Lộ 7B:

                              Hăm mấy năm vẫn tiêu điều
                              Đất người xa lạ dập dìu ngựa xe
                              Bao giờ trở lại tình quê Thăm con lộ máu 7B năm nào


                              THY LAN THẢO

                              Con đi dưới lá cờ sao máu
                              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom