Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh
làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.
Anh mơ về ngày xưa mộng thắm
Nơi em ngồi hong tóc chiều hôm
Có dòng sông nằm nghe tình tự
Có con đường tình yêu muôn thuở
Chiều công viên mưa giăng bụi mờ
Đưa em về chờ nắng ấm lên môi
Hai Phương Trời Cách Biệt Ánh nắng chiều thoáng phai rồi. Hoàng hôn khơi thương nhớ xa xôi. Nhớ mãi nhớ muôn đời, một chiều em khóc trong hồn tôi. Góp hết lại những câu thề, trả lại cho nhau lúc chia ly. Cố nuốt bao nhiêu lệ, nhìn theo duyên kiếp đi không về.
Rồi hẹn đừng ước mơ, mà tê tái cho người mong chờ. Một chiều nào cuối thu chợt xao xuyến thương tình xưa. Dĩ vãng giờ đã xa rồi, tình yêu qua như giấc mơ thôi. Nhắn gió trao đôi lời, vì đâu hai đứa hai phương trời.
Người về, một mùa thu gió heo may
Về đâu có nhớ chăng những vì sao long lanh
Đưa tiễn người một đêm không trăng
Nói sao nên lời lòng buồn như chiều rơi
Như trong đêm khuya những buớc chân qua thềm
Gợi niềm thương nhớ vô vàn.
Người về, đường đi kết gió trăng sao
Người đi có biết chăng trong chiều nay bơ vơ
Nghe lá thu vàng rơi bâng khuâng
Bước chân ai về chừng thời gian ngừng trôi
Như quên đêm khuya
để gió xuôi theo màu thầm làm ướt áo vai gầy.
Người về chiều mưa hay nắng
Sao để khói lam chiều như se chùng màu không gian
Người về dòng sông thương nhớ
Để bến vắng con đò buồn mong người người hay chăng?
Người là vì sao nhỏ bé
Ta mãi ước cho lòng làm bầu trời xanh xanh
Người về lòng ta thương nhớ
Ta khẽ hỏi đưa người hay thầm người đưa ta
**
Người về người về đâu nhớ ta chăng
Người ơi mỗi lá thu rơi lòng ta bâng khuâng
Như áng mây chiều lam trong sương
Bước chân ai về chừng thời gian ngừng trôi
Nghe chăng thu ơi để lá rơi chi hoài
Gợi lòng thương nhớ ai nhiều...
Người yêu hỡi, người yêu hỡi, em có quên thôi?
Mà hỏi lòng sao mãi chơi vơi ....
Nghe trong biển sóng có mùa thu trở về hôm qua
Lang thang một bóng mỗi mình em cùng giọt mưa sa
Anh bên trời vắng làm sao biết đời như lá gầy
Anh vui ngày nắng làm sao hay tình như khói mây
Nghe trong biển sóng có lời ca tự tình bao la
Cho mưa và nắng cuốn mình đi để tình trôi xa
Tay em còn ấm bờ môi thắm tình chưa xóa nhòa
Người yêu hỡi em cố quên thôi
Mà hỏi lòng sao mãi chơi vơi
Bao nhiêu mộng ước có tan theo cùng ngày tháng
Bao nhiêu tình ái có chết trong cơn mê dài
Em vẫn mong chờ vẫn nhớ thiết tha đầy vơi
Anh có bao giờ tiếc nuối xót xa một thời
Nghe trong biển sóng có niềm vui nụ cười hôm qua
Sao mưa lạnh giá buốt bờ vai tạ từ phôi pha
Xin cho lần cuối nụ hôn dỗi vòng tay rã rời
Người yêu hỡi Anh đã xa xôi
Để một đời Em nhớ không nguôi
THUỞ ẤY CÓ EM Thuở ấy có em anh yêu cuộc đời. Yêu đôi môi hồng điểm nét son tươi. Yêu đôi tay ngà, làn má thắm. Tóc xanh buông lả lơi. Nhớ em! Nhớ bao thuở ấy...
Thuở ấy có em anh chưa từng sầu. Chưa đi âm thầm ngoài phố đêm thâu. Chưa mang hoang lạnh ngoài bến vắng. Hỡi em em về đâu?!! Cho đời mình luôn nhớ nhau...
Em dần xa mãi. Ngày đi buồn không nói. Dù một câu cho vơi nhớ. Hay là chua xót nên em nghẹn lời. Mái lầu kia thiếu trăng. Cõi lòng anh thiếu em.
Từ lúc vắng em nên anh thường buồn. Hay lang thang ngoài đường nhỏ không tên. Hay ghi câu nhạc tình héo hắt. Với tâm tư sầu đau. Kể từ ngày xa cách nhau....
Chuyện Tình Không Dĩ Vãng Vàng cây lá bay đôi tay ngây buồn mang suy tư về Này đôi mắt nhung kiêu sa môi mềm tìm đến cơn mê Niềm tin đã lạnh theo tháng năm giá băng Anh có nghe ngoài phố đang kết hoa Bao nhiêu sắc hoa Là bấy nhiêu tâm tình mang ý thơ mong chờ Nếu thương mến nhau mà sao lời yêu thương đó Bờ môi nào đắn đo Năm tháng xa vời đời có vui với ai Tà áo xanh hoen màu thương mối ân tình xưa Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi Và ước mơ những gì Hàng mi khép mờ giăng mây tím nhớ ai Nhớ ai trong đêm dài buông tóc rối quên cài Đèn soi bóng đêm sương rơi chân mềm sao rơi bên thềm Hàng cây giá băng xoay cơn mê đầy tìm đến bên em Vòng tay ngỡ ngàng nghe đắng môi trắng đêm Em hỡi em lời hứa xưa đã phai Em ơi có hay Thành phố không đêm ngày ai khóc ai sau này
Có lẽ vì bờ vai em mong manh hạt nắng
Có lẽ vì hàng mi em khép hờ đợi tình tôi
Có lẽ vì bờ môi em thơm hương cỏ mộc
Hay chỉ vì tôi khao khát một lần yêu em?
Có lẽ vì tình yêu em một lần đánh mất
Có lẽ vì bàn tay em khẻ chạm vào tình tôi
Có lẽ vì đường em qua đánh rơi tình mộng
Hay chỉ vì tôi thao thức một đời yêu em?
Gió cuốn đi về đâu mỏi gối đôi ta dừng chân
Đồi mòn dốc cao đường tình hun hút
Thấp thoáng bên đồi xanh đàn bướm tung tăng hồn nhiên
Vó ngựa chiều đâu đây khua thôn vắng hòa tinh ai say.
Gió cuốn đi thật xa và em cuốn ta về đâu
Đường trần mênh mông ta giờ có nhau
Hát khúc ca nồng say chợt ấm tay trong vòng tay
Vó ngựa nào đâu đây bên thôn vắng hòa tình ta say.
Tiếng khóc không vơi được nỗi sầu đâu em. Nước mắt không đem lại chuỗi ngày ấm êm Đừng buồn nghe em, đừng sầu nghe em, Tình yêu đẹp nhất khi xa nhau còn thương nhau
Hãy biết hôm nay mình vẫn còn nhau đây Nếu lỡ mai sau tình trôi vào đắng cay Tiếc nuối thêm chi, hãy cố quên đi Hãy cố quên đi bao nhiêu chuyện tình đam mê
Ôi! Đời là đại dương đại dương mông mênh Tình là sợi tơ sợi tơ mong manh Và ta là chiếc thuyền con bồng bềnh trên sóng lênh đênh
Nếu lỡ mai sau mình không còn bên nhau Nếu lỡ mai sau tình trôi vào đớn đau Đừng buồn nghe em, đừng sầu nghe em Tình yêu là những ngôi sao bay vèo trong đêm
Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy
Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối
Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành
Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng
Cần tay níu để thấy anh còn gần
Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng
Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ
Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu
Đã cần thế, thương thật rồi
Vẫn như anh còn xa rất xa
Vì đã vùi hết những ước mơ dịu ngọt
Em thêm cần anh đến muôn lần
Thế tình nhé, xin về gần
Nối thêm yêu thương vào với nhau
Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng
nối em vào anh chiếc hôn đầu
Trời mưa mãi mưa hoài, thần tiên giấc mơ dài, vào cuộc đời sỏi đá biết mình si mê
Buồn ơi đến bao giờ, còn thương đến bao giờ khi mùa thu còn mang tiếng buồn đêm hè
Vòng tay đã buông rồi, chán chường in trên nét môi, muốn lệ sầu dâng nữa thôi đem vào nhau
Dung nhan mang tình yêu, còn ánh sáng huy hoàng, tìm ánh mắt tìm suối tóc khi còn thơ ngây,
vành môi khép mong chờ người di dáng bơ phờ sao còn đem tiếng khóc ước vọng ân tình
Em ơi, lá đỗ hoa tàn, đếm tuổi cuộc đời trên hai bàn tay trơn…
em ơii …em ơi….xuân nào tàn ..thu nào vàng , môi nào ngỡ ngàng
Nằm nghe tiếng mưa nguồn, tưởng em bước chân buồn , đang vỗ về lá úa trong long đêm thu, buồn ơi đến bao giờ, còn thương đến bao giờ, thương nụ cười trên môi tháng đợi năm chờ!!!
Mùa Thu Chết Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi ! Mùa Thu đã chết, em nhớ cho Mùa Thu đã chết, em nhớ cho Mùa Thu đã chết, đã chết rồị Em nhớ cho ! Em nhớ cho, Ðôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa! Trên cõi đời này, trên cõi đời này Từ nay mãi mãi không thấy nhau Từ nay mãi mãi không thấy nhaụ.. Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi ! Ôi ngát hương thời gian mùi thạch thảo Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em. Vẫn chờ em, vẫn chờ em Vẫn chờ.... Vẫn chờ... đợi em !
Có ai đã từng nghe truyền thuyết về hoa thạch thảo chưa? Truyền thuyết này là một câu chuyện buồn nhưng lãng mạn...
Giòng sông nào đưa người tình đi biền biệt.
Mùa thu nào đưa người về thăm bến xưa.
Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ.
Về đồi sim, ta nhớ người vô bờ.
Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó,
Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư.
Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió.
Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ.
Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương,
Trong mênh mông chiều sương
Giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín
Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi.
Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người.
Biệt ly nào không muộn phiền trên dấu môi.
Màu vàng lên, biêng biếc ánh chiều rơi.
Nhạc hoài mong, ta hát vì xa người.
Thu hát cho người, Thu hát cho người, người yêu...ơi !
rưng rưng lệ ướt mi chênh vênh một bước đi, lang thang ngày tháng xuân kỳ.
đi đâu tìm kiếm chi vui đâu được mấy khi, trăm năm đâu dài nữa.
vẫn như đang còn thơ vẫn mơ mộng, mộng mơ vẫn ta xưa ngày cũ.
chỉ là một làn gió theo tháng năm vật vờ rơi rụng vào hư vô.
tình yêu có từ đâu bao giờ tình yêu đến rồi đi, bất ngờ đời như vẫn còn đang ngóng chờ
Comment