• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Nơi mùa thu đi qua

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Nơi mùa thu đi qua



    Mùa thu xuống phố (2
    )
    (Chùm thơ: MÙA THU HÁT)


    Mùa thu xuống phố không vàng nắng
    Giấu những tâm tình trong áo ngoan
    Để mỗi tối hôm nằm với mẹ
    Sợ rằng mẹ biết ...có ai chăng?

    Mẹ em chứ bảo đâu còn bé!
    "Của ấy người ta đã có chồng
    Còn cứ đi đi về với mẹ"
    Một bữa rồi đây sẽ áo hồng

    Áo hồng là áo khi em mặc
    Lại chẳng vui bằng áo trắng tinh?
    Áo trắng của một thời tóc ngắn
    Tóc ngắn nghêu ngao hát một mình

    Hát rằng cái kiến mới mười lăm...
    Cái cỏ xanh xanh chớ vội vàng...
    Cái dậu hoa bìm bim mới nở...
    Cái tuổi đôi mươi chửa biết rằng...



    Mùa thu xuống phố quên cài tóc

    Để gió thu về khe khẽ bay
    Tự bữa vui buồn trên nét ngọc
    Thu về dan díu gió heo may...


    Minh 2011.
    Đã chỉnh sửa bởi Nguyễn Duy Minh; 27-11-2011, 11:50 PM.



    "Xin chào nhau giữa con đường
    Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
    _BÙI GIÁNG_


    Similar Threads
  • #61

    TÍN CHÚA


    Chúng ta gặp lúc trời chưa sáng
    Đến cõi nhân gian gượng khóc cười,
    Chúng ta đã thức ngàn đêm trắng
    Để khắc tên lên vạn nấm mồ!

    Lời thánh ca buồn đã lãng quên
    Cơ hồ trái đất chẳng còn tin
    Chúa cha khép mặt từ khi ấy
    Tín chúa, con mang vạn nỗi niềm!






    "Xin chào nhau giữa con đường
    Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
    _BÙI GIÁNG_


    Comment

    • #62



      Trăng mất tên



      Nghe đồn trăng đã mất tên
      Như ta đã mất niềm tin trong mình
      Vì yêu em rất nhiệt tình
      Nên ta đã chết bất thình lình khi yêu

      Em là em của người yêu
      Và là em của rất nhiều vách ngăn
      Ta về nhai miếng ăn năn
      Một hôm chợt nhớ là răng không còn

      Em về vui cuộc vuông tròn
      Ta về vui cuộc cỏn con riêng mình.





      "Xin chào nhau giữa con đường
      Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
      _BÙI GIÁNG_


      Comment

      • #63

        CÁNH ĐỒNG CHIM SẺ

        Ôi những mùa xanh- cánh đồng đã cháy !
        Như thân thể anh yêu em,
        thân thể em yêu anh !
        Em yêu quý đã bao lần bỏ chạy
        Trước khi kịp yêu anh thêm gấp vạn lần


        Anh nói chuyện với diều hâu- chim sẻ
        Về tháng năm đã rong ruổi đời mình
        Anh giới thiệu với chúng-anh là kẻ
        Đã nhẫn tâm đặt bẫy chúng âm thầm


        Chúng anh cười lớn và cùng vỗ cánh bay
        Qua những cánh đồng mùa xanh- đã cháy
        Ôi!Những cánh đồng không còn màu xanh được nữa
        Anh buột miệng kêu thầm tiếng:"Tôi đây!"




        Và chúng anh cùng ngước mắt nhìn
        Khi bầu trời xanh
        cũng cháy.



        2011.





        "Xin chào nhau giữa con đường
        Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
        _BÙI GIÁNG_


        Comment

        • #64




          CÁNH ĐỒNG CHIM SẺ



          Tiếng chim sẻ đượm buồn
          Trên cánh đồng tháng hai như đổ máu
          Rạ khô, bùn đất,... sấy tung cùng
          Bầu trời bị xé ra từng mảnh


          Những con dơi, con cú lúc nửa đêm
          Đậu im lìm trên cành dừa xơ xác quả
          Chúng đợi lúc con người đến kiếm tìm
          Là lũ lượt kéo nhau đi tất cả,








          "Xin chào nhau giữa con đường
          Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
          _BÙI GIÁNG_


          Comment

          • #65

            TRƯỜNG KHÚC:
            VỀ NGA SƠN


            I.
            Về quê cha
            Nga Sơn đất ấm
            Nghe giọng người xưa vẳng phía sông Sung.

            Nghe kể:
            ông lái đò,bà bán rau,chợ hôm ngày đi hai buổi
            Bóng người xấp đổ
            mặt đường cong
            dài theo trí nhớ cha
            đứa trẻ ham chơi lỡ giờ lên chợ,
            Sách vở
            gửi bạn về
            kĩu kịt trên vai
            nặng gánh đường xa…

            Tháng tư khô
            bàn chân
            cát bỏng,
            Cổng chợ Hoàng xác đói bốn năm (1)
            hơi lạnh tiền nhân còn vương nếp rạ,
            Nén nhang thơm tháng bảy
            đốt vội dọc đường
            an ủi linh hồn người chết…

            Pháp vào
            bắn cháy mái nhà tranh,
            Ông đi
            sông Mã gọi ,
            Bà đứng nơi cửa liếp tiễn chồng
            váy đụp tanh mùi bùn
            sợ
            người không trở lại
            bàn tay
            nắm lấy bàn tay.

            II.
            Dưa hấu tháng năm hỏi thăm tháng sáu,
            Chuyện An Tiêm (2)
            bà kể trong mưa,
            Hạt dưa đen,hạt dưa trắng,
            thiếu nắng
            hạt dưa vàng,
            À ơi câu hát
            ”Con ơi con ngủ cho ngoan
            Cha đi đánh giặc mười phương chưa về.”

            Thuyền ra cửa Lạch Trường giặc bắt
            ông nhảy xuống sông
            trốn về,
            giời Bạch Câu thẫm xuống mưa Ngâu,
            Hôm mai gà gáy canh hai
            lại đi,
            đàn con năm đứa
            ú ớ ngủ mê.

            Dưa hấu mất mùa
            nghe đồn
            Mai An Tiêm khóc trên núi Thúy
            Hòn Vọng Phu ngảnh mặt vô nam,(2)
            Cha mười tám tuổi đầu bồng súng
            sách vở xếp sang bên
            Trong ba lô
            dăm ba bài thơ chép dở,
            vài tấm hình chụp vội.
            Chiều chiều Mẹ đứng khóc trông con
            Bên sông
            đoàn quân cứ đi dài theo bóng tối
            Hỡi người đi đâu?về đâu?

            Cha hát:

            ”Đời chúng ta,đâu có giặc là ta cứ đi!”
            Sử lịch còn nguyên buổi Lý Trần
            Hội Diên Hồng
            vang câu Sát Thát
            Đánh!Đánh!
            bô lão đồng thanh.
            Cầu Hàm Rồng
            hai mốt ngày đêm đỏ lửa
            Sông Mã thành huyền thoại (3)
            Nòng pháo hai mốt ly
            bảo vệ câu hò
            “Dô ta dô tà
            Ai có về là về Thanh Hóa”
            hướng thẳng lên trời
            nghiệt ngã
            mái đầu xanh.



            (Tranh Nguyễn Quốc Dũng)


            III. Tháng hai
            Em má hồng phúng phính
            môi cười
            gió tháng hai thổi nhạt đường cong
            Mưa bụi giăng giăng,
            trời đất thẳng hàng
            em vén tóc
            mùa xuân chớm sang.
            Em bảo “đánh đu !”
            thì đánh
            nào nhún chân,
            tay nắm chắc,
            Rướn người lên,gió đè nếp áo,mắt ngước trời xanh

            Hội xuân vấn vít
            tay đưa thấm thoắt
            sao biết được ai đưa em về?
            Tàn cuộc vui
            mùa xuân ai người nhổ cọc?
            ai khóc lúc trời mưa?

            Chùa Tiên không mở hội.(5)
            Bia đá chùa Tiên không ai đọc nổi
            Hoa cửa phật bị người ta hái mất
            Tặng em vô tội.

            Em bảo:
            Xin đừng gọi tên em, mẹ em không cho.
            Xin đừng nói lời yêu, mẹ em không cho…


            IV. Tháng ba
            Về quê Cha
            Nga Sơn đất ấm
            Ráng chiều nhuộm đỏ bến sông
            Con thuyền nằm yên nghe sóng

            Tháng ba
            Rét tháng ba, bà già chết cóng
            Hoa gạo rơi xác đỏ vương đầy ,
            Ngõ vắng
            đàn trẻ thơ
            đợi mẹ về cho bánh cho quà
            đâu chẳng thấy…
            Chuồn chuồn kim không mang chỉ
            dệt sao nổi nắng vàng?
            Cánh xoan tím rụng sau hè
            tái tê chổi quét,
            buồn sân ráng đỏ chiều hôm, lạnh lùng chân đi không nghỉ.

            Tháng ba khoác áo bông
            nằm co ro đêm lạnh,
            Những thiếu nữ
            Trêu nhau
            Mai được lấy chồng
            cười rúc rích.
            Bên song nắng tắt vãn chiều hôm.
            Chờ ai đâu!

            Chỉ thấy
            hoa xoan giờ phơi phới
            bay trên cầu nước xuôi.


            V. Tháng tư
            Mùa lúa xanh xanh cánh đồng con gái
            Tiếng chuông làng bay qua lũy tre
            nâng cánh cò
            nghiêng nghiêng
            phân vân
            không thấy bến.
            Em tóc dài bẽn lẽn
            ngón tay dài miên man
            Em trở về một buổi
            chiều mưa bước nhẹ đường trơn
            mái nhà rêu thiêm thiếp ngủ chờ ai?
            Giếng trong còn đợi
            tóc xõa vai
            giờ đã
            ngang lưng
            ngang eo con gái…

            Tìm chi?
            Hoa mùa cũ đã không còn em ạ!
            Thẩn thơ đi tìm
            chỉ thấy hôm nay
            gió bay đầy nội
            Em là tóc rối,
            Anh quen em rất vội,
            không đủ nhìn một phút ,
            một giây.

            Từ Thức không thiết nói (4)
            Nàng tiên khoác áo mây
            Phố thị chiều xuân một lần lỗi hẹn.
            Chuông làng bay qua lũy tre
            cánh cò vẫn nghiêng không thấy bến
            Nằm yên nơi giếng
            Sợi tóc em.

            Ngày nao gặp lại
            Người đã hai con
            nửa muốn gặp lại
            nửa muốn quên đi.


            (Tranh Nguyễn Quốc Dũng)

            Nhịp cuối.
            Trên bước đường con về nơi xứ sở
            Lần giở cội nguồn hai tiếng: quê hương
            Ước mùi rạ hương còn vây nếp ngõ
            ước lũ em thơ còn chưa quên đánh đáo, đánh khăng
            ước mùa thu còn lên đồng tìm cỏ gà, cỏ mật
            ước mùa hạ còn xuống sông nơm cá, nơm tôm
            ước mùa xuân còn theo em lên chùa trẩy hội
            sau những mùa đông giá lạnh xứ người…
            Con về
            Nửa đêm nằm nghe
            mùi chiếu mới Nga Sơn
            mùi đất
            mùi bùn
            mùi tanh của biển…
            Chợt thấy bốn mùa xanh mầu kỷ niệm
            Kỷ niệm đầu tiên
            nghe khóc
            nghe cười.



            Những địa danh lịch sử, sự tích, truyền thuyết được nhắc đến:

            (1)Năm 1945 khi nạn đói xảy ra, chợ Hoàng nay thuộc xã Nga Văn-NS thành mồ chôn người chết.
            (2)Mai An Tiêm bị đày ra đảo, tìm thấy giống dưa hấu ở đây.Nơi Mai An Tiêm bị đày ra thuộc đất Nga Sơn bây giờ.
            Núi Vọng Phu: tương truyền người vợ bồng con ra ngóng chồng hóa đá ở đấy.Vốn thuộc Thanh Hóa.Do khai thác đá nay đã sập.Hòn Vọng Phu mà mọi người thường biết đến nay chỉ còn trong truyền thuyết.
            (3) Ngày 3 tháng 4 năm 1965: Chiến thắng Hàm Rồng-Thanh Hóa: trong 2 ngày , 47 máy bay Mỹ bị bắn rơi ở đây.
            (4)(5)Truyền thuyết Từ Thức gặp tiên.Cô gái lỡ tay làm gãy một đóa hoa cửa Phật, Từ Thức đã chuộc thân cho nàng.
            Động Từ Thức: nay Thuộc Nga thiện -NS
            Chùa Tiên: nay thuộc Nga An-NS.




            Đã chỉnh sửa bởi Nguyễn Duy Minh; 07-12-2011, 06:22 AM.



            "Xin chào nhau giữa con đường
            Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
            _BÙI GIÁNG_


            Comment

            • #66




              ĐÃ BAO GIỜ?


              Chim sãi cánh sẽ bay về phương lạ
              Bay đi em, trời đất đã quên xanh!
              Còn chi nữa?...
              -Không còn chi nữa cả!
              Tình đôi ta như lá đã xa cành!

              Ta không thể một lần lên tiếng gọi:
              "Người yêu ơi, xin chớ bỏ ta đi!"
              Không thể níu một lần chân bước vội
              Để ngày sau sỏi đá tiếc thương vì

              Rồi một bữa khi mùa qua rất vội
              Bàn chân về dẫm trên lá cây khô
              Người phiêu lãng một lần không nhớ nổi
              Đã bao giờ ta hiểu được ta chưa?!...





              "Xin chào nhau giữa con đường
              Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
              _BÙI GIÁNG_


              Comment

              • #67

                KHÔNG ĐỀ 13


                Bữa đó tôi đi rất giống người...
                Em rằng anh vẫn kiếp đười ươi!
                Đười ươi? Bố khỉ! Đười ươi thật!
                Bố khỉ: đười ươi rõ đúng rồi

                Vì lẽ đười ươi không biết khóc
                Và đười ươi chỉ thích leo cây
                Em cho anh leo cây ròng rã
                Em bảo: chờ em ở chỗ này...

                Em ạ, chờ em mãi chốn này
                Trăm nghìn năm đứng ở nơi đây
                Giờ anh thoát kiếp đười ươi thật
                Anh trở thành người bấy tới nay





                "Xin chào nhau giữa con đường
                Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
                _BÙI GIÁNG_


                Comment

                • #68

                  VÔ ĐỀ 42


                  Đến từ nơi nào nhỉ?
                  Và bây giờ đi đâu?
                  Để con đường ở lại,
                  Cho những mùa đi sau...

                  Lá vàng rồi lá úa,
                  Mây vàng rồi mây xanh,
                  Mây xanh rồi sẽ úa,
                  Lá vàng rồi sẽ xanh...

                  Mưa trần gian rửa sạch,
                  Những vết lấm chân trần,
                  Ở trong đời trôi mãi
                  Phù
                  vân...



                  "Xin chào nhau giữa con đường
                  Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
                  _BÙI GIÁNG_


                  Comment

                  • #69

                    VÔ ĐỀ 39

                    I.

                    Nghe tiếng tàn thu rớt vội vàng
                    Trong làn hơi lạnh, khói thu loang
                    Giời xanh nguyên vẻ hồ nghi ấy
                    Mới hỏi đông mùa đã tới chăng?

                    Những lá thu vàng rớt xuống đây
                    Xạc xào trong tiếng gió heo may
                    Ngày mai ngày mốt không ai biết
                    Thu đã ra đi chính chỗ này

                    Đưa tiến người đi, tiễn người đi
                    Giữa trời mưa trắng, trắng chia ly
                    Người đi, nếp áo nhòa trong gió
                    Ai ngóng trông ai, thấy những gì?...



                    "Xin chào nhau giữa con đường
                    Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
                    _BÙI GIÁNG_


                    Comment

                    • #70

                      II.

                      Đây những loài hoa nở muộn màng
                      Trong vườn chầm chậm bước đông sang
                      Mùi hương ai giấu trong làn áo
                      Để khiến hoa buồn chẳng nói năng

                      Bên kia hàng xóm nắng vàng hoe
                      Gió cuốn hương thơm rải trước hè
                      Cô gái ngưng tay ngừng dệt lụa
                      Nhẩm tính…hai mươi đã cận kề

                      Cô vẫn má đào, tóc xõa vai
                      Ấy là cô chửa nhớ thương ai
                      Đêm nay có lẽ cô đan áo
                      Đợi cái đông mùa nó mối may

                      Đông qua lạnh lắm giai nhân ạ
                      Tôi vẫn cô đơn mãi thế này
                      Ướm chừng mấy bữa mưa ngơi ngớt
                      Kiếm cớ sang chơi lấy một ngày

                      Cô ơi, tôi vốn là thi sĩ
                      Một mảnh hồn chung một mảnh thơ
                      Nhà tôi vườn rộng, hoa thiên lý
                      Hoa lý tôi thơm cả bốn mùa

                      Có những đêm rằm cô ngước lên
                      Ngắm ánh trăng buông sững trước thềm
                      Tôi đã làm thơ và tôi đã
                      Đề rằng : « Tặng khách láng giềng bên... »

                      Lấn ná lâu rồi, tôi chẳng sang
                      Chẳng dám mơ duyên lấy một lần
                      Thân là thi sĩ hai tay trắng
                      Dẫu mấy tương tư vẫn ngại ngần

                      Tình suông bạc lắm giai nhân ạ
                      Đời vốn nổi chìm một kiếp hoa
                      Ngày mai đông hết, xuân xanh lại
                      Cô sẽ sang sông, bỏ lại nhà

                      Khi ấy thì hoa đã tạ tàn
                      Trong vườn xào xạc gió đông sang
                      Mùi thơm ai nỡ mang đi hết
                      Để khiến mưa buồn mãi dãi giăng

                      Cô ạ, tôi là một khách thơ !
                      Chỉ biết yêu thương và mộng mơ
                      Bấy nhiêu ngần đó...e chưa đủ
                      Bởi cái nhân duyên mấy hững hờ.


                      2010.



                      "Xin chào nhau giữa con đường
                      Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
                      _BÙI GIÁNG_


                      Comment

                      • #71




                        ĐỨNG LÊN VÀ NGỒI XUỐNG


                        Ta ngồi xuống khi đứng lên đã mỏi
                        Và ngừng yêu khi cảm thấy chán chường
                        Anh vẫn biết mặc dầu không ai nói:
                        -Ta chia tay ở giữa ngã ba đường!

                        Em có hiểu: Tình yêu là thế ấy?
                        “-Mà thế là…thế ấy…nghĩa nên chi?”
                        Ồ em ạ, tình yêu là cạm bẫy!
                        Dấn thân vào là vĩnh viễn ra đi!

                        Em lại hỏi: Vì sao ta đã biết
                        Còn trao nhau một lời hứa làm gì?
                        “-Không em ạ, bấy giờ anh quên hết
                        Buổi đầu tiên em quả thật nhu mì…

                        Ta ngồi xuống và đứng lên lần nữa
                        Một lần vui cho tóc rối tơi bời
                        Xin góp lại một lần vui em ạ
                        Biết ngày sau, ai sẽ khóc, ai cười?



                        "Xin chào nhau giữa con đường
                        Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
                        _BÙI GIÁNG_


                        Comment

                        • #72



                          IV.


                          Sớm ra thức dậy muốn làm thơ
                          Tiếc rằng thơ chỉ khiến lòng mơ
                          Người thơ hết muốn làm thơ nữa
                          Cuộc mộng công danh mãi tới giờ .



                          "Xin chào nhau giữa con đường
                          Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
                          _BÙI GIÁNG_


                          Comment

                          • #73




                            MÔI


                            Có quá nhiều dấu hỏi
                            Trong những lời hỏi han
                            Có quá nhiều dấu nặng
                            Trong những lời trách than

                            Có rất nhiều giông bão
                            Trong duy nhất một mùa
                            Em đi về mùa ấy
                            ...

                            Có em còn rất trẻ
                            Trong vô cùng hai mươi
                            Tôi đi tìm bóng lẻ
                            Trong hững hờ em thôi...



                            "Xin chào nhau giữa con đường
                            Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
                            _BÙI GIÁNG_


                            Comment

                            • #74




                              HỒI SINH

                              Những bản hùng ca,
                              Lùi vào lòng đất,
                              Những khuôn mặt người,
                              Vùi trong tiếng nấc.

                              Các anh ở đâu,
                              Những chiến binh bất tử?
                              Người mẹ hiền yêu dấu,
                              Tóc đã bạc mầu...

                              Bên tượng đài những chiến sĩ vô danh,
                              Những thời gian từ lâu đã mất,
                              Tiếng linh hồn đòi hồi sinh từ đất,
                              Đất mẹ ơi, sao chưa thấy trở mình?



                              "Xin chào nhau giữa con đường
                              Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
                              _BÙI GIÁNG_


                              Comment

                              • #75




                                TUYÊN NGÔN

                                Lũ giặc cuồng điên hãy vểnh tai,
                                Hồi chuông báo tử lũ chúng mày,
                                Giang sơn gấm vóc nghìn thu đã,
                                Nước Việt ngàn đời vững chốn đây!

                                Bạch Đằng máu đỏ còn chưa hãi ?
                                Đống Đa xương trắng hãy còn ngây?
                                "Nguyện đem thân thân xác vùi da ngựa!"
                                Há để Hoàng-Trường vuột khỏi tay!!!



                                "Xin chào nhau giữa con đường
                                Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau"
                                _BÙI GIÁNG_


                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom