• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Cha Tôi - Nguyễn Chính

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Cha Tôi - Nguyễn Chính

    CHA TÔI
    Nguyễn Chính
    Kính viếng hương hồn ChaLink" align="right" border="0" alt="" style="padding:7px;" />

    Đâu rồi chắc nịch đôi vai
    Gánh chúng con giữa cuộc đời tháng năm
    Đâu rồi vạm vỡ đôi chân
    Khi lên thác, lúc xuống ghềnh cha quen

    Đâu rồi mái tóc xanh đen
    Gội trong sương gió mọi miền núi sông
    Đâu rồi bóng cha trên đồng
    Lồng trong bóng nắng giữa vùng hạn khô

    Một gàu tát, một gàu đưa
    Nước tung bọt trắng, gió lùa se môi
    Tháng năm qua đến tháng mười
    Mỗi mùa thêm một nếp đời hằn lên

    Chiều đông hắt bóng dưới thềm
    Cha đứng đó, đã lắng yên một đời ?
    Cơn ho rung khẽ vai gầy
    Giữa cháu, con chẳng một ngày thảnh thơi

    Con đi dù đến trăm nơi
    Cũng xin mang suốt cả đời : Bóng cha

    Nha trang tháng 9/1987
    Trích trong tập thơ Giọt nắng - NXB Hội nhà văn
    Sống trên đời

    Similar Threads
  • #16

    Con về thăm Mẹ, miền Trung
    Con về thăm Mẹ, miền Trung

    Kính tặng các bà Mẹ Việt Nam, nơi khúc ruột miền Trung

    Con lại về thăm Mẹ, miền Trung
    Biển vẫn xanh, cát vẫn mặn một vùng
    Cây phi lao già vẫn oằn lưng trong gió
    Vẫn nhập nhòa bóng Mẹ đồng xa

    Mẹ ơi! Đã qua lâu rồi thời bom đạn
    Nắm khoai khô chia lửa với trăm miền
    Nay cát trắng còn vùi bao khát vọng
    Cuối chiều, bếp lửa vẫn lom đom

    Mẹ ơi! Cái nghèo làm lưng Mẹ còng thêm
    Như dấu hỏi dựng giữa trời nắng lửa
    Hỏi tất thảy, hỏi cả người dưới mộ
    Hỏi Trường Sơn thiêng, nơi ấy các Anh nằm

    Con về đây thăm Mẹ, thắt lòng
    Nghe hàng dương nói một điều rất nhỏ
    Rằng, Mẹ chỉ còn như ngọn đèn trước gió
    Mà no ấm một đời, không tắt nổi ước mơ

    Quảng Nam 3-2006
    Nguyễn Chính
    Sống trên đời

    Comment

    • #17

      Lạc vào câu dân ca
      Lạc vào câu dân ca

      Em giấu trong em
      Tình yêu ban đầu
      Để anh nặng lòng
      Lạc vào câu hát
      “Chim ăn biển bắc
      còn tìm biển đông”

      Xin chim khôn đừng ăn trái nhãn lồng
      Gió bay qua cầu, xin cài chặt áo
      Dù sông sâu cá lặn
      Dù ngàn trùng núi cao
      Phải duyên ta vẫn đợi

      Em ơi ! áo xưa
      Anh không chuộc lại
      Cành sen cứ để
      Gió sương ướt đầm

      Mái đình còn đây
      Mái đình đã cũ
      Bên khóm trúc xinh
      Em ơi ! một mình
      Sao em còn đứng ?

      Nay anh tóc bạc
      Vẩn vơ… thôi đành
      Lạc vào câu hát
      Chúng mình thủa xanh.

      Nha Trang 3-2006
      Nguyễn Chính
      Sống trên đời

      Comment

      • #18

        ĐẢO HOANG
        ĐẢO HOANG
        Nguyễn Chính

        Anh !
        Em không tin giữa các đại dương mênh mông bây giờ còn một hòn đảo hoang
        Bởi đã qua lâu rồi cái thời trước giàn lửa thiêu Ga-li-lê phải nói
        mặt trời quay quanh trái đất !

        Và con thuyền Ma-gien-lăng phải mất cả nghìn ngày ra đi
        Để chứng minh trái đất hình tròn
        Bởi bây giờ ngay cả những vùng quanh năm đóng băng
        Năm mươi độ, một trăm độ dưới không
        Người ta cũng đã phân chia thành lãnh thổ

        Em muốn nói với anh về những hòn đảo hoang
        Giữa hun hút mênh mông lòng người biển lận
        Không có đất nên chẳng cây nào sống được
        Không cả một tiếng chim
        Chỉ thấy suốt bốn mùa bao quanh rêu đen
        Và sự lặng thinh, bàng quan đến chai lì, cuội đá
        Vang lên giữa âm u mưu toan
        Là tiếng đập thình thình bệnh hoạn
        Khát khao danh lợi, chức quyền

        Em đã nói với anh về hòn đảo An Tiêm
        Buổi hồng hoang bốn bề sóng dữ
        Vị ngọt của dưa được làm nên từ đắng cay, nhọc nhằn, nắng lửa
        Để muôn đời ta có một loài cây
        Anh ơi ! Hoang đảo thủa xưa không giết được con người
        Nhưng đảo hoang trong lòng người sẽ sản sinh tội ác
        Thời đại nào cũng có kẻ đốt đền
        Bằng lửa, bằng bom, bằng những quả tim đen

        Anh !
        Có lẽ nào em lại phải tin
        Rằng khi con chúng mình lớn lên
        Sẽ phải gặp giữa lòng người hoang đảo ?

        Tháng 9 - 1987
        Sống trên đời

        Comment

        • #19

          HẠT KIM CƯƠNG
          HẠT KIM CƯƠNG
          Nguyễn Chính

          Em vẫn đi tìm cho mình hạt kim cương
          Lấp lánh, long lanh...
          Đường vời xa mà tóc thì sắp bạc
          Hạt kim cương của em đang ở nơi nào ?

          Ngày xưa...
          chúng mình
          Cởi trần
          Chân đất
          Cứ thế mà dẫm bừa lên cát
          Tiếng cười giòn tan
          Chuỗi kim cương tuổi thơ
          Mình đâu nhận biết

          Những hạt kim cương em thấy trong mơ
          Không có ở đời thường
          Nhưng, có cái ở đời thường
          Trong mơ, lại làm em choàng tỉnh

          Nếu em bảo :
          Tiếng gà gọi ngày lên
          Không mới !
          Thì xin em cứ việc cả đời
          Đi tìm hạt kim cương.

          Thuận Hải 9 - 1988

          Sống trên đời

          Comment

          • #20

            CÁI NGHÈO
            CÁI NGHÈO
            Nguyễn Chính

            Cái nghèo làm nguội lạnh
            Bếp tro đêm giao thừa
            Đắng hơn lá ngón đỏ
            Chát hơn trái sung xanh
            Thiêu đốt đời như lửa.


            Bao nhiêu mùa xuân qua
            Cây đời từng thay lá
            Cái nghèo, sao không tàn úa
            Rụng vào trong cõi xa xăm ?
            Nha Trang 1988
            Sống trên đời

            Comment

            • #21

              Lối mòn
              Lối mòn
              Nguyễn Chính

              Cỏ đã mọc kín rồi
              Lối mòn đâu thấy nữa
              Qua thời xanh tóc, râu
              Trong đầu lối mòn rõ

              Dẫu dẫn xuống địa ngục
              Hay đưa lên thiên đàng
              Có lẽ nào chỉ một
              Lối mòn - qua thời gian ?

              Nha Trang 8 - 1990


              Sống trên đời

              Comment

              • #22

                NIỀM TIN CỦA CON
                NIỀM TIN CỦA CON
                Nguyễn Chính

                Con vẽ ông mặt trời
                Một vòng tròn có rất nhiều gai
                Trông hệt như lông nhím
                Con bảo đó chính là tia nắng
                Để làm ra ban ngày
                Ba, má chỉ cho con phương Đông
                Là nơi ông mặt trời thức dậy

                Con vẽ ông mặt trời
                Với rất nhiều tia nắng
                Mặt trời của con dẫu chỉ nằm trên giấy
                Cũng phải mọc ở đằng đông
                Như lời cô đã dạy

                " Mai ngày ... Con sẽ mang đất nước đi xa
                Đến những tháng ngày mơ mộng" (*)
                Nhưng chắc chắn trong con không thể nào khác được
                Là mặt trời phải mọc ở đằng đông !


                Nha Trang 9 - 1987
                (*) Thơ Nguyễn Khoa Điềm
                Sống trên đời

                Comment

                • #23

                  ẨN SĨ
                  ẨN SĨ
                  Nguyễn Chính

                  Đời ẩn sĩ
                  Thân tiều tụy
                  Chí mỏi mòn
                  Có phải
                  Triều đình xưa thối nát
                  Các vị trốn việc quan ?

                  Nhưng còn với dân mình
                  Biết chèo chống con thuyền khi nghiêng ngả
                  Biết dụng người khi thế nước thịnh suy
                  Sao các vị lại nỡ ngoảnh mặt đi
                  "Ngậm bồ hòn"... cam chịu làm ẩn sỹ ?

                  4 - 1988
                  Sống trên đời

                  Comment

                  Working...
                  X
                  Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom