• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Tha Thiết Tình Quê

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Tha Thiết Tình Quê

    CẢNH CŨ ĐƯỜNG XƯA
    *



    Đâu phải tự nhiên mà ta nhớ
    Tiếng chim trao trảo hót trong vườn
    Nhiều đêm thức giấc ta ngờ ngợ
    Cảnh của năm xưa- lửa chiến trường...

    Làm sao quên được, dù xa xứ
    Cọng cỏ, cây rau, vị mắm chà
    Mưa nắng, bước chân đời lữ thứ
    Hương tình quê cũ, tấm lòng xa...

    Buổi trưa trao trảo kêu inh ỏi
    Vườn chuối sau hè chín bói chưa?
    Khoai luộc ăn trưa còn nóng hổi
    Giàn bầu quằn trái- Nắng đang trưa...

    Mẹ ngồi lựa nếp mâm đầy nếp
    Kể chuyện năm xưa thuở giặc về
    Đào lộ, đấp mô, gài lựu đạn
    Cắt đầu, mổ bụng quá thảm thê...

    Chiều cuối tuần ngồi bên song cửa
    Nhìn mây lờ lững hướng phương Nam
    Lòng nhớ trời ơi! Trăm thứ chuyện
    Tình quê rõ nét khắc trong tâm...

    Ở đây muốn kiếm con trao trảo
    Buồng chuối chín cây thật khó tìm
    Bước rối đời mê buồn ảo não
    Qua rồi...mất hết ...bóng chiều êm!

    Ở đây vẫn thấy chim về tổ
    Từng buổi chiều êm nắng sắp tàn
    Ta quá nửa đời quen cảnh khổ
    Tổ ở đâu? Lòng nhớ mang mang...

    Chỉ có trong mơ ta về lại
    Rưng rưng ngấn lệ khóc tình quê
    Đường xưa lối cũ ôi thương quá
    Tiếng Đổ Quyên kêu khóc vọng về...

    thy lan thảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...
    Similar Threads
  • #2

    TÌNH MẸ
    *



    Ta về mắt mẹ thật vui
    Lặt rau, làm cá mẹ cười dòn tan
    Bao năm sương gió mây ngàn
    Mẹ thương, mẹ nhớ, mẹ hoang mang buồn…
    …..
    Lá đời ngược gió nhớ thương
    Mây về che kín con đường tương lai
    Trời Nam đau xót thở dài
    Tuổi già thương nhớ tháng ngày đợi trông
    …..
    Nhìn ra ngõ thấy cờ hồng
    Thương con biền biệt mẹ mong bước về
    Đói nghèo phủ chụp cơn mê
    Nhiều đêm mẹ thức não nề nhớ con!
    …..
    Bên anh chị, bên mâm cơm
    Ngọn đèn dầu lửa chiều hôm tối rồi
    Giọng buồn lẫn với tiếng cười
    Tháng ngày cay đắng bước đời chinh chông
    …..
    Mẹ ngồi tóc trắng như bông
    Bước thời gian khó phai lòng thương con
    Dỉa rau dền luộc, cá chiên
    Hạt cơm thơm dẽo tình riêng đậm đà
    …..
    Mẹ là rừng bạt ngàn hoa
    Là châu là ngọc tay ngà dịu êm
    Mẹ là trăng sáng trời đêm
    Tình thương của mẹ, con tim thật đầy …

    thy lan thảo

    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

    Comment

    • #3

      thăm chị Phan Rang
      -ss-



      Từ xa giọng nói cỗi cằn
      Dấu thời gian đậm vết hằn bụi nhơ
      Tình thâm đâu dễ thờ ơ
      Giọng năm xưa đã bây giờ cách xa...

      ***
      Dáng kiều xưa đậm sắc hoa
      Con đường chị bước nhạt nhòa gió mưa
      Đem thân dầu dãi nắng trưa
      Chị cam phận chịu thân vừa quản thân

      ***
      Mảnh đời đều có căn phần
      Thâm tình xa vắng cõi trần quạnh hiu
      Chị em mình nắng đã chiều
      Vẫn còn nặng nợ vẫn nhiều phiền lo

      ***
      Trường giang lặng lẽ con đò
      Chị còm cỗi vẫn thân cò nuôi con
      Những lời trao đổi qua phone
      Tình thâm ruột thịt vẫn hơn khác dòng...

      thylanthảo
      Con đi dưới lá cờ sao máu
      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

      Comment

      • #4

        ĐỜI MÃI ĐIÊU LINH
        *
        * Viết sau khi xem bộ ảnh Mẹ Việt Nam
        .....




        Em gởi cho tôi những ảnh hình
        Thiếu nhiều tia sáng nắng bình minh
        Bầu trời nằng nặng mây đen tối
        Mẹ của Việt Nam lắm tội tình...

        Bà lão tuổi đã ngoài bảy mươi
        Khòm lưng vai nặng gánh riêng đời
        Lọn rau, bó củi đem đi bán
        Mừng lắm vài xu kiếm được lời...

        Một gánh chè khuya đêm đang mưa
        Tấm ny long phủ kín sao vừa
        Để che cho tóc đừng vương ướt
        Ướt tuổi thất tuần tội nghiệp chưa!!?

        Đống rác vun cao đầy ruồi nhặng
        Bà lão khòm lưng bới kiếm gì
        Bà kiếm chút cơm thừa canh cặn
        Tuổi già khô lệ ráo bờ mi !!

        Ngược xuôi đường phố đèn đô thị
        Quần áo ai diêm dúa sắc màu
        Bà lão khòm lưng quần vá ống
        Oằn vai nặng gánh dáng xanh xao...

        Mấy đôi giày cũ bày ra bán
        Một gánh đời riêng thấy nhẹ hều
        Bà gửi tuổi già cho gian khổ
        Thân đời cứ mãi bám rong rêu...

        Cũng có lắm người từng gian khổ
        Từ khi giặc cướp phá giang sơn
        Thoát vượt ra ngoài quên không nhớ
        Những chiều mưa gió lạnh mâm cơm...

        Rủng rỉnh đô la về Việt Nam
        Quên đi đất nước vẫn lầm than
        Không nhìn thấy những người đang khổ
        Tìm chén cơm khó kiếm hơn vàng ...

        Vàng ngọc đầy thân, đẹp áo quần
        Ăn xài vung vít kệ người dưng
        Con tim Lạc Việt còn không nhỉ
        Mặc kệ đời hư, no ấm thân...

        Phải xé cờ sao xoá bạo quyền
        Việt Nam tổ quốc phải đâu riêng
        Của phường dốt nát ham làm lớn
        Đã tạo cho dân lắm lụy phiền...

        Mẹ Việt Nam, mẹ của tôi ơi!
        Lo lắng cho con suốt cả đời
        Đời lính trước lằn tên mũi đạn
        Đời tù oan nhục kiếp ma trơi ...

        Ta cám ơn em gởi tấm hình
        Cảnh đời tạm bợ quá điêu linh
        Cháu con Hồng Lạc nay xiêu tán
        Lãnh đạo ươn hèn: nhục hay vinh ?!!

        thylanthảo
        Con đi dưới lá cờ sao máu
        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

        Comment

        • #5

          EM DỄ THƯƠNG
          *



          Con sông nào tuổi nhỏ
          Dồn kỷ niệm tràn bờ
          Đất đá còn nguyên đó
          Chỉ tại mây hững hờ !

          Con đường trầy trụa đá
          Đếm từng bước chân qua
          Dấu chân nào em bước
          Xóa vết đời xót xa...

          Gió đùa sóng gợn nhẹ
          Tà lụa trắng bay bay
          Còn đâu mùa xuân trẻ
          Dáng Cầu Huyện thương hoài.!

          Từng gốc me bụi chuối
          Hàng rào bông bụp thưa
          Kỷ niệm dồn dập tới
          Ướt sủng lòng gió mưa...

          Em ngày xưa lụa trắng
          Guốc vong gỏ nhịp đời
          Ảnh hình đâu dễ mất
          Ta nhớ mãi giọng cười ...

          Nắng trưa hồng đôi má
          Bụi tan trường quyện bay
          Người dưng quen hay lạ
          Đêm ngủ nhớ thương hoài ...

          Hình như đời trả giá
          Đã qua tuổi trăng tròn
          Bao năm đời mặc cả
          Tìm mãi vết cũ mòn !

          Sông xưa thành mươn cạn
          Cầu Huyện ai nhớ cầu
          Áo lụa xưa màu trắng
          Sắc trắng đã úa màu.

          Chỉ còn trong ý nhớ
          Em yêu kiều dễ thương!!

          thylanthảo
          Con đi dưới lá cờ sao máu
          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

          Comment

          • #6

            VÀNG CHỮ HY SINH
            *





            Nghe đi anh. Tiếng hờn oan trong gió
            Từ biển Đông ào ạt chuyển nhanh về
            Gió Trường Sơn chung điệp khúc tái tê
            Hồn tử sĩ của một thời oanh liệt
            Họ là những người trai hùng nước Việt
            Đã một thời quên hết tuổi thanh xuân
            Lãnh gươm thiêng giữ đất nước an dân
            Luôn vững bước trước lằn tên mũi đạn
            Xa thành thị với núi rừng làm bạn
            Cạnh kề thân là chết chóc hiễm nguy
            Cao cả thay cho hàng triệu người đi
            Vì lý tưởng, vì tự do dân tộc
            Một tháng tư cả trời Nam bật khóc
            Nhìn sói lang hung hản đổi thay cờ
            Nỗi xót đau đá núi cũng sững sờ
            Hàng triệu lính buông gươm trong uất hận
            Cờ đỏ bay ai là người không giận
            Bởi bạo quyền là hung thú thay người
            Nước Việt từ đây tắt nắng hồng tươi
            Dân nô lệ cho cầm quyền man rợ
            Với Trung Cộng chúng nhục hèn bợ đở
            Aỉ Nam Quan, Bản Giốc...đất ông cha
            Trường Hoàng Sa haỉ đảo của sơn hà
            Biển Đông đó. Chúng cam tâm dâng hết
            Từ ngàn xưa dân ta thà chịu chết
            Không đầu hàng bọn lang sói Bắc phương
            Tuổi thanh xuân dẫu xương trắng chiến trường
            Vẫn liều chết dù chênh cân lực lượng...
            Bao chiến thắng vẫn hình như không tưởng
            Đánh cho Tàu tan tác biết bao phen
            Con cháu Lạc Hồng đâu phải dân hèn
            Mà quỳ mọp mà khom lưng chịu nhục
            Ải Chi Lăng, Bạch Đằng Giang chiến khúc
            Ca anh hùng vô tận của trời Nam
            Kìa Lê Hoàn lẫm liệt Ải Chi Lăng
            Trần Hưng Đạo, lời thề trên sông Hoá
            Gươm Bình Định Vương từng mài trên đá
            Kiếm Quang Trung, Tôn Sĩ Nghị cuốn cờ
            Sử Việt Nam, hình ảnh đẹp như thơ
            Nay Bản Giốc bôi đen trang hùng sử
            Với dân chúng, Công An luôn hành xữ
            Như kẻ thù, đàn áp đánh thẳng tay
            Những người dân yêu nước phải lưu đày
            Máu chánh nghĩa tràn lan trên đất Việt
            Gió Biển Đông, oan hồn ôi thê thiết
            Đang gào lên trước thế nước suy tàn
            Đảng Cộng cầm quyền tâm tính dã man
            Vì tư lợi cúi đầu dâng đất biển
            Lũ Chệt Cộng, bọn côn đồ nham hiểm
            Mà từ xưa vẫn muốn chiếm nước Nam
            Giặc Cộng cầm quyền, Hồ Cáo cam tâm
            Nhìn quân giặc chiếm biên cương, hải đảo
            Không, không thể để Bắc phương kiêu ngạo
            Xem dân Nam như một giống ươn hèn
            Trang sử hùng không thể bị bôi đen
            Bởi một lũ giặc luôn tham quyền cố vị
            Diên Hồng, Bình Than...toàn dân cương nghị
            Đoàn kết cùng nhau xé bỏ cờ sao
            Chữ hy sinh dẫu đẫm ướt máu đào
            Cũng phải đánh cho biên cương toàn vẹn
            Xuân dân tộc phải đầy trời chim én
            Gió Biển Đông thôi tiếng rít oan hờn
            Dân Việt kiêu hùng giữ vững giang sơn
            Mà tiên đế đã bao đời đổ máu...

            thylanthảo
            Con đi dưới lá cờ sao máu
            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

            Comment

            • #7

              dạ cổ hoài lang
              -ss-





              Đâu phải tự nhiên mà cầm bút
              Viết nên bi khúc khóc tình duyên
              Thức đêm nay ngày mai ly biệt
              Sáu Lầu viết "Dạ Cổ Hoài Lang"

              Tha thiết yêu nhau ước hẹn thề
              Cho dù góc bể đến sơn khê
              Vẫn luôn kề cận luôn âu yếm
              Ru giấc tình yêu đắm cõi mê!!

              Anh dạo khúc đàn tươi xuân thắm
              Em ca bài hát ngọt tình trao
              Những bữa cơm bên nhau đầm ấm
              Đêm gối chăn thắm thiết ngọt ngào!!

              Tình nghĩa vợ chồng luôn khăn khít
              Đêm nào cũng giống đêm tân hôn
              Cảm xúc tràn dâng vui thỏa thích
              Rõ tiếng tình yêu tim dập dồn!!

              Con tạo hình như hay ghen ghét
              Những mối tình tha thiết như tranh
              Câu thơ đang viết đâu đà hết
              Sao nỡ xóa đi thật đoạn đành...

              Hai năm hương lửa tình chăn chiếu
              Rộn tiếng cười vui ấm cửa nhà
              Vắng tiếng trẻ thơ đời thấy thiếu
              Tiếng đời dị nghị khắp gần xa...

              Luân thường đạo lý luôn ràng buộc
              Chữ hiếu làm sao hiểu thấu tình
              Làm con nào dám đâu ngang ngược
              Trái lời dạy bảo đấng sinh thành...

              Yêu nhau tha thiết phải xa nhau
              Đâu phải trời thu mưa rạt rào
              Mà lệ biệt ly tràn như biển
              Ôm nhau lần cuối nát lòng đau...!

              Sáu Lâu viết Dạ Cổ Hoài Lang
              32 nhịp nát can tràng
              Mấy câu vọng cổ ngày nay đó
              Nhịp sáu mươi tư buồn chuyện dở dang...

              Người xưa còn có đêm ly biệt
              Nói hết những gì nặng trong tâm
              Riêng ta một cảnh đời thê thiết
              Mấy chuyến sang sông chỉ tiếc thầm...

              Làm sao lau được dòng bi lệ
              Được ôm lần cuối ngọc đời ta
              Bài thơ viết nhắc lời đoan thệ
              Khóc tình tha thiết phải chia xa...


              thylanthảo
              ( ( Viết để nhớ Thầy Vũ Khắc Khoan với giảng khóa " Văn Chương Kịch Nghệ", thân gởi các bạn chung lớp Văn Chương Quốc Âm )
              Con đi dưới lá cờ sao máu
              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

              Comment

              • #8

                nhớ tết KonTum
                - SS-




                Mịch mịch đầy sương trời sẫm tối
                Lạnh từ rừng núi buốt tâm can
                Chìm khuất bóng đêm không thấy lối
                Vẫn trong thế đợi vẫn sẵn sàng...

                KonTum đã đánh nhau nhiều trận
                Lừng lẫy kiêu hùng sát Bắc quân
                Cộng quân ngoan cố lòng luôn vẫn
                Muốn chiếm dù thua đã mấy lần...

                Cuối năm tin tức từ tình báo
                Cho biết Cộng quân đã sẵn sàng
                Rầm rộ tiến quân đường độc đạo
                Đánh Tây Nguyên, trận chiến mở màn...

                KonTum, Ban Mê Thuột, Pleiku
                Trời đông lạnh giá cảnh âm u
                Vẫn yên trong cảnh tình ghê rợn
                Quanh quất đâu đây lắm mắt thù!

                Lình ta tăng phái B15
                Biệt Động Quân kiêu dũng tuyến đầu
                Những người lính trẻ hiên ngang lắm
                Đâu quản thây phơi ướt máu đào!!

                Đêm ngủ rất khó an lành giấc
                Tình hình biến đổi từng phút giây
                Lính thức canh phòng mờ cả mắt
                Sống hôm nay chưa biết ngày mai...

                Mai rừng đã nở nàng xuân đến
                Nằm nhớ Sài Gòn nhớ thiết tha
                Ai vui đón tết ai chờ chết
                Tiếng súng dòn tan pháo nở hoa!!

                Đất người xuân đến lòng buồn nhớ
                Đời lính xa nhà trấn ải biên
                Đón tết mà lòng luôn lo sợ
                Giặc Bắc vào Nam một lũ điên!

                thylanthảo
                Con đi dưới lá cờ sao máu
                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                Comment

                • #9

                  ray rứt lòng ta
                  -ss-



                  Một lần ta gọi về thăm bến
                  Giọng của năm xưa nức nở buồn
                  .....
                  Đêm đêm thao thức buồn em ứa
                  Những giọt men đời thấm mặn môi
                  Em nhớ trời xuân chim én liệng
                  Tưởng giữ hương xuân đến cuối đời...

                  Em biết người ta thương em lắm
                  Người ta ray rứt nhớ từng đêm
                  Âm thương luôn phát ra thành tiếng
                  Tên của người yêu, tên của em...

                  Để rồi khăng khít tình đôi lứa
                  Lối bước văn khoa đẹp mộng đời
                  Sau tiểu đăng khoa mơ ước tới
                  Vẽ bước tương lai thật tuyệt vời...

                  Người yêu vẫn giữ gìn trân quý
                  Cánh noãn tình hoa luôn trinh nguyên
                  Trọng chữ luân thường nên giữ kỹ
                  Để tình mãi mãi sắc hương duyên...

                  Nhưng mà cây cỏ còn thay lá
                  Thì dạ con người ai dễ đo
                  Ta hụt chân đời trong tăm tối
                  Thì bến làm sao giữ dáng đò

                  Tàu Sông Hương đưa ta ra Bắc
                  Đau cảnh lưu đày sống khổ sai
                  Mạng sống từ đây như đã mất
                  Đòn thù ta nhận biết bao ngày

                  Sài Gòn em sống đời dạy học
                  Em dạy văn chương chắc hiểu nhiều
                  Sách Khổng Mạnh em đã từng đọc
                  Chữ thủy chung tình thuở mới yêu

                  Vậy mà đạo lý em quên hết
                  Người bạn tình em chịu khổ sai
                  Không phải lưu manh mà vương tội
                  Tuân lệnh buông gươm chịu cảnh đày

                  Đò em chầm chậm rời xa bến
                  Xác pháo bập bềnh sóng trường giang
                  Trong tù ta lấy gì mừng tiễn
                  Người của năm xưa biệt phố phường

                  Ướm chút men đời ta thấy rõ
                  Lòng người thay trắng đổi đen nhanh
                  Trong tù có lắm thằng thay dạ
                  Ta chúc cho em đẹp mộng lành

                  Mùa xuân còn đến còn chim én
                  Ray rứt lòng ta gợi ý thơ...!!

                  thylanthảo

                  Con đi dưới lá cờ sao máu
                  Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                  Comment

                  • #10

                    TÌNH VẪN TRONG MƠ
                    -ss-






                    Cờ đã vàng bay trên đất nước
                    Con cháu rồng tiên rộn rã vui
                    Tình mơ, lòng ước con dân Việt
                    Thoả nguyện từ đây vững bước đời...

                    Con bước trở về trên lối cũ
                    Đầu ngẫng cao đi dưới cờ vàng
                    Một thuở ngậm ngùi con mãi nhớ
                    Mẹ ơi! Mưa gió buổi cờ tàn...

                    Cũng vẫn ngôi nhà năm xưa đó
                    Hôm nay trông đẹp lạ lùng chưa
                    Kìa cội mai già đây cây táo
                    Năm tháng dần trôi ướp gió mưa...

                    Mẹ ơi con khóc nhìn ảnh mẹ
                    Ảnh của ba hương khói ngậm ngùi
                    Đời con vẫn mãi hoài cô lẻ
                    Bước đời chưa được trọn niềm vui...

                    Hồi đó con về mẹ mừng lắm
                    Tíu tít lo cơm nước đủ đầy
                    Con ăn có mẹ ngồi bên cạnh
                    Lòng biển tìm đâu cõi thế nầy...!

                    Mẹ ao mẹ ước có con dâu
                    Hiền diệu khôn ngoan lại ngọt ngào
                    Săn sóc ủi an thằng con mẹ
                    Hạnh phúc bên nhau đến bạc đầu...

                    Hôm nay con trở về quê cũ
                    Vui của niềm vui đất nước yên
                    Không phải sống hoài đời lữ thứ
                    Trong sự vui chung có chút phiền...

                    Con thiếu bàn tay của mẹ hiền
                    Của người nội trợ đảm đang siêng
                    Tô canh, dĩa cá không tay mẹ
                    Nhạt nhẽo làm sao...sóng ngược thuyền...

                    Mộ ba, mộ mẹ mờ hương khói
                    Giọt lệ hồi quy ướt má môi
                    Bao năm con sống đời trôi nổi
                    Nghĩa mẹ tình ba mất hết rồi...

                    Nửa đêm tỉnh giấc lòng ray rứt
                    Mắt nhoè lệ ướt cảnh xưa đâu
                    Giấc mơ tuyệt đẹp nhưng tàn nhẫn
                    Để lại lòng ta vạn nỗi sầu...

                    thylanthảo
                    Con đi dưới lá cờ sao máu
                    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                    Comment

                    • #11

                      vất vưởng hồn oan
                      -ss-


                      Trôi theo con nước xuôi giòng
                      Tự dưng tróc gốc bềnh bồng linh đinh
                      Ai đâu ngờ được cảnh tình
                      Hồn oan rất khó siêu sinh cõi ngoài!

                      ***
                      Tại trời hay lỗi tại ai
                      Để thân đày đọa thế nầy nhục chưa?
                      Người ta thủ đoạn có thừa
                      Chỉ thương phận chốt gió mưa bốn mùa...

                      ***
                      Nước không phẳng, sóng giỡn đùa
                      Lệnh hèn bắt phải chịu thua đoạn đành
                      Tướng quân sao nỡ bỏ thành
                      Bỏ dân, bỏ lính máu tanh dậy trời!

                      ***
                      Rừng thiêng hiễm địa xa xôi
                      Trại tù đông kín như dòi loi nhoi
                      Tử sinh mạng số do trời
                      Thiên thu tủi hận câm lời được sao!?

                      ***
                      Con thuyền tổ quốc nghiêng chao
                      Đã im tiếng súng máu đào còn loang
                      Xác tù trần trụi đem chôn
                      Làm ma đói khát oan hồn khó siêu...!!!

                      thylanthảo
                      Con đi dưới lá cờ sao máu
                      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                      Comment

                      • #12

                        ANH SẼ VỀ VỚI EM
                        *



                        Đọc thư em - chiều nay trời đất lạ
                        Mây thật nhiều - gió nhẹ thổi bay bay
                        Em Sài Gòn - với thương nhớ thật đầy
                        Chiều chậm đến - tan ca về lặng lẽ
                        Áo em trắng – giữa buổi đời quạnh quẽ
                        Một khung trời - kỷ niệm gió vu vơ
                        Ý đơn phương sao dám trách hững hờ
                        Anh yên lặng - đêm về em thao thức
                        -Một người đi - có phải là đã mất
                        Bởi vô tình mây phủ kín màu đen
                        Trời miền Nam đã mất hẳn niềm tin
                        Sao em dám đắn đo lời ngăn cản
                        Thơ em viết ý xưa buồn tản mạn
                        Bao năm rồi - xa vắng quá anh ơi !
                        Nhận thư anh là dòng lệ cứ rơi
                        Anh đừng nhắc - tội tình em oan nghiệt
                        Ba bốn tháng - nhớ thương xa biền biệt
                        Một lá thư an ủi được gì nhau
                        Vòng tay xưa chưa trọn đã thương đau
                        Trời đất lạ biết anh còn có nhớ
                        -Thôi nhé em - đất tha hương tạm bợ
                        Nợ áo cơm - phải trả kiếp quê người
                        Vẫn âm thầm mơ một sáng hồng tươi
                        Cờ Phục Quốc - trải dài trên nước Việt
                        Thì ý nhớ có còn gì phải tiếc
                        Anh sẽ về bên em gái năm xưa
                        Ủ ấm tình em - dù nắng hay mưa
                        Của một thuở toàn dân ...cười mãn nguyện

                        THY LAN THẢO
                        ( Viết tại Kỳ Đà Động 29-4-99)
                        Con đi dưới lá cờ sao máu
                        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                        Comment

                        • #13

                          con đường xưa
                          -ss-


                          Áo hàng nội hóa em tha thướt
                          Chút nắng bình minh dịu sắc tươi
                          Chiếc cặp da, tóc đen mà mượt
                          Bè bạn bên nhau rộn tiếng cười...!

                          Con đường đâm thẳng vô dinh tỉnh
                          Sương đêm còn đọng ướt hàng cây
                          Chút nắng bình minh sương lóng lánh
                          Tà lụa áo dài bay như mây...

                          Anh xóm Cầu Huyện em xóm Cỏ
                          Hường ở Lộ Me, Cúc Cầu Tàu
                          Thuở đó Cảm Hồng còn rất nhỏ
                          Sáng nào chim cũng hót lao nhao...

                          Đôi mắt thuở tuần trăng mười bảy
                          Vô tư trong sáng đẹp làm sao
                          Đâu biết mai nầy đời ngang trái
                          Tình yêu vui ít lắm buồn đau..!!

                          Lệ Thủy Lệ Hoa thường chung cặp
                          Theo sau Ngọc Nhuận với trò Năm
                          Xuân lan thu cúc tươi xinh lắm
                          Đủ lớp xuân thì ngủ, tứ, tam...

                          Em về đi lại đường xưa cũ
                          Chiếc nón bài thơ vạt áo dài
                          Hình ảnh năm xưa trong trí nhớ
                          Lưu dấu nơi đâu? Buồn tiếc hoài.!

                          Chiếc nón bài thơ, nón tai bèo
                          Guốc Dakao thay thế dép râu
                          Tuổi thơ đẹp quá làm sao níu
                          Giữ lại không thôi tóc trắng đầu!!

                          thylanthảo

                          Con đi dưới lá cờ sao máu
                          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                          Comment

                          • #14

                            nhớ cá chốt trứng
                            -ss-
                            Cá chốt tháng nào bụng đầy trứng
                            Chị làm sạch sẽ nấu canh chua
                            Lá me non, ngò om, cà giá
                            Bụng đói rồi cơm dọn ra chưa?



                            Một dĩa nước mắm trong dầm ớt
                            Một dĩa cá chốt kho sã gừng
                            Đâu có gì cao lương mỹ vị
                            Chỉ có tình gia tộc tương thân...

                            Cơm nấu gạo Long Hương Bà Rịa
                            Chị Gò Công khéo nấu dẽo thơm
                            Nhắc tình quê thấy buồn thắm thía
                            Làm sao nhìn được khói hoàng hôn...?!

                            Cá chốt ở đây vô phương kiếm
                            Muốn có ăn phải đợi đêm về
                            Mây hoàng hôn trong mơ sắc tím
                            Thấy mâm cơm tỉnh giấc tái tê...

                            Mẹ với ba bây giờ ở đâu?
                            Trên đất ly hương viết chữ sầu
                            Đầy hết trang thơ- Tình con đó
                            Vết buồn đâu dễ xóa quên mau...

                            Bao giờ mới bước quay về lại
                            Cúi đầu tạ lỗi với non sông
                            Biết phải làm sao? -Đời oan trái
                            Cho nên mưa gió mãi trong lòng...

                            thylanthảo
                            Đã chỉnh sửa bởi thylanthao; 26-11-2015, 06:55 PM.
                            Con đi dưới lá cờ sao máu
                            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                            Comment

                            • #15

                              MỘT CHÚT LÒNG XIN GỬI QUÊ HƯƠNG
                              *


                              Biển oán hờn ai, dậy sóng cao
                              Miền Trung oan khốc nổi ba đào
                              Thê lương đâu chỉ riêng đền miếu
                              Mà cả trời Nam khóc thảm đau !!
                              Đất tự ngàn năm vẫn cỗi cằn
                              Dân cày sỏi đá chẳng no ăn
                              Trời đày lũ lụt hàng năm đến
                              Dậy sóng miền Trung tựa thác ngàn...

                              Thiên tai đe doạ hoang mầm sống
                              Bạo đảng đâu cần nghĩ tới dân
                              Chỉ biết gom tiền no ngập họng
                              Rượu ngon gái đẹp rất ân cần !
                              Cùng giống da vàng nguồn Lạc Việt
                              Bạo quyền hoang dã tựa hùm beo
                              Sói lang nhìn đảng còn kinh dị
                              Đất nước thê lương mãi đói nghèo...

                              Sông Hương một thuở dòng xanh mướt
                              Núi Ngự mơ màng ẩn đế kinh
                              Thọ Cương - vẳng tiếng gà xao xác
                              Vỹ Dạ hương cao ngập ý tình...
                              Hôm nay nước bạc reo đầu sóng
                              Cuồn cuộn âm binh, dáng tử thần
                              Núi đá nghìn năm hoang lở sụp
                              Sá gì đền miếu với nhà dân !

                              Hương Giang chắc hẳn buồn cay đắng
                              Bởi lượn nước xanh đã trở dòng
                              Bao xác thân trôi đùa nước trắng
                              Lệ buồn vét cạn khóc dòng sông ...!
                              Tìm đất nào chôn được xác cha
                              Mẹ nằm không chiếu đắp thân già
                              Tuổi thơ ngơ ngác không nơi tựa
                              Đảng có nhìn, có thấy xót xa ...

                              Vạn dặm tình xa một giống dòng
                              Tình quê, xót mắt khóc miền Trung
                              Thê lương trời hỡi sao dành cả
                              Con cháu Âu Cơ, đất Lạc Hồng...
                              Một giọt máu đào, vạn xót xa
                              Non sông ngàn dặm vẫn quê nhà
                              Xác trôi rã xác tan nhà cửa
                              Người sống lạc thần xương bọc da !

                              Một chút lòng riêng xin gửi đến
                              Đau buồn chia xẽ với quê hương
                              Nước ơi ! Đã tạo cơn hồng thủy
                              Sao chẳng dìm sâu lũ giặc cuồng !?
                              THY LAN THẢO
                              Con đi dưới lá cờ sao máu
                              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom