• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Trang Thơ Tuyền Linh

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Trang Thơ Tuyền Linh

    Yêu Người

    Yêu Người, Người hiểu được tôi ?
    Làm sao Người biết tình vơi tình đầy
    Người cho tôi phút nồng say
    Chắc mai mốt nọ tôi đày đọa tôi
    Bên Trời nhìn áng mây trôi
    Là hồn tôi đó, một trời nhớ thương
    Vấn vương…vương vấn khôn lường
    Tôi hoài cất giữ mùi hương thuở nào
    Đêm đêm níu gọi chiêm bao
    Người về lộng lẫy ngạt ngào xiêm y
    Từ đi trong phút phân kỳ
    Nghe hồn mắc cạn, giọt lưu ly sầu
    Sầu lên ngọn cỏ bãi dâu
    Sầu trong quán vắng nát nhàu tương tư
    Yêu Người, yêu cả thực, hư
    Nguyện xin giữ mãi tương tư phút nầy
    Nhỡ mai bến lở cát bồi
    Thì xin Người hãy cho tôi tỏ lòng ?

    Người về bướm gánh mùa sang
    Vàng bay rải mộng, thu càng biếc thu
    Nhẹ bay qua đám sương mù
    Có đôi nhạn trắng hát lời ru xưa
    Mùa vàng trẩy hội hoa đăng
    Xóa tan bao nỗi muộn phiền ngày nao

    Tuyền Linh
    Similar Threads
  • #31

    Tàn Thu

    Thu đã tàn…lá úa ngập hồn ta
    Hạnh phúc vẫn mỏng manh hơn tơ lụa
    Ngọn gió thoảng vờn quanh hương đọng lại
    Chút tình hờ mờ mịt xót xa thay !

    Liễu rũ tơ vương mơ mộng từng ngày
    Bàn tay nhỏ vun hoài không đủ ấm
    Hạnh phúc nào về những đêm độc ẩm
    Nghe yêu thương cuộn xé nát tim gan

    Gối chiếc, chăn đơn, nguyệt lạnh tình trường
    Hơn nửa đời thuyền bập bềnh chìm nổi
    Một tiếng”yêu”chẳng tìm đâu ra được
    Nói chi đường ước hẹn đến trăm năm

    Giấu niềm đau trong ruột rối tơ tằm
    Cười xởi lởi ngõ hầu che thiên hạ
    Để sau đó trong đêm thâu nguyệt lặn
    Hồn lại về thổn thức dưới sương khuya

    Từng giọt buồn rơi rụng suốt năm canh
    Hễ chợp mắt thì bóng Người hiện đến
    Những nẻo hẹn trông mập mờ huyền ảo
    Đường vào yêu xa lắc tận chân mây

    Thu đã tàn…lòng úa với cỏ cây
    Nghe thể xác nhập hồn trên sa mạc
    Nghe hơi thở yếu dần cơn chết khát
    Mộng trăm năm gục ngã dưới chân Người

    Thôi cũng đành một số phận Người ơi ! ! !

    Tuyền Linh
    5.2012

    Comment

    • #32

      Đỉnh Dốc Sương Mù

      Về: Cẩm Nhung Basancon France

      Trời bên đó Thu vàng còn ủ mộng?
      Ở bên nầy Đông đã quấn khăn tang
      Hai hàng cây se lá trụi bên đàng
      Nắng nghiên đổ rọi soi vùng ký ức

      Vẫn con dốc Duy Tân dập dìu tha thướt
      Aó học trò bướm lượn trổ đường hoa
      Em có bao giờ nhớ Đà Lạt năm xưa ?
      Hoa quỳ dại hai bên đường vẫn đợi

      Đành quên sao những tháng năm phơi phới
      Suối hẹn hò mây phủ bụi sương giăng
      Đỉnh Langbiang nhìn xuống phố lên đèn
      Chân vội bước sợ trễ giờ xưng tội
      Chuông Nhà Thờ từng hồi như giục hối
      Tay trong tay mà vẫn thấy chưa gần
      Lời nguyện cầu em còn nhớ gì không ?
      Đêm Thánh lễ nghe chùng đôi tâm sự

      Ngày em đi phố phường như chết lặng
      Vầng thái dương ủ dột một góc trời
      Ghế đá công viên vắng cả tiếng cười
      Hoa đào nở bỗng vàng màu ảo giác
      Phố phường cũ tự dưng sao thấy lạ
      Em đi rồi phố xá cũng buồn theo
      Trường Bùi Thị Xuân mỗi sáng mỗi chiều
      Ai gõ bước cho tình xanh ươm mộng
      Chiều Thủy Tạ ai đợi chờ trông ngóng
      Ngụm cà phê nghe thời khắc lạ thường
      Lòng bồn chồn từng giọt nhớ giọt thương
      Em chưa đến hay là em không đến ?

      Cảm xúc ấy vẫn còn nguyên ký ức
      Dĩ vãng kia đang thắp sáng trong hồn
      Xin em về Đà Lạt một lần thôi
      Nghe suối thác kể chuyện tình xa cách

      Lỡ mai em về, anh mồ yên mả đẹp
      Giot lệ tình có đẫm ướt khăn tang
      Thì xin em nhặt một chiếc lá vàng
      Đặt lên mộ anh thay vòng hoa tưởng niệm
      Cũng xin em đừng buồn và đừng khóc
      Cho hồn anh thanh thản giấc ngàn thu
      Anh vẫn chờ em trên đỉnh dốc sương mù
      Nơi chúng mình đã bao lần hò hẹn

      Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ
      ( nhớ mùa Giang Sinh 1987 )

      Comment

      • #33

        Dã Qùy Đà Lạt

        H
        dã quỳ Đà Lạt

        Sao em không chịu ngủ đông
        Thức chi ? vương sợi tơ lòng thi nhân
        Ngó xa rồi lại nhìn gần
        Vàng em trải thảm kín chân núi đồi

        Nhấp nhô như ngọn sóng dồi
        Gió lay động mãi bồi hồi lòng tôi
        Em về trải lụa xa xôi
        Tôi, Em cút bắt rong chơi dốc tình ?

        Tên em, tên thật Dã Qùy ?
        Sắc hoa dịu nhẹ vàng y nắng chiều
        Tình em phủ kín lưng đèo
        Cho ai qua đó đỡ heo hút buồn

        Dưới trời nắng gội mưa tuôn
        Vẫn tươi nhan sắc, vẫn luôn thắm tình
        Em qua triền lũng Di Linh
        Dạo đèo Bảo Lộc, gieo tình Prenn

        Dọc theo quốc lộ đi lên
        Em về Đà Lạt ghi tên tuổi mình
        Những con dốc nhỏ xinh xinh
        Em đều hiện diện đượm tình nước non

        Một lòng một dạ sắt son
        Sân ga Đà Lạt vẫn còn có em
        Mù sa Thung Lũng Tình Yêu
        Em cười gieo nắng dập dìu giai nhân

        Dã Qùy ơi, xin tri ân !
        Muôn năm Đà Lạt vẫn cần có em !

        Tuyền Linh






        Comment

        • #34

          Đà Lạt Tháng 9 Mưa Nguồn

          Ai ngăn được nổi mưa nguồn
          Đà Lạt tháng 9 nước tuôn đầy trời
          Sấm giông réo gọi tình ơi
          Mưa như hậm hực cuộc đời chia xa

          Thông ngàn lay lắt gió qua
          Ngã nghiêng ngã ngửa la đà cùng mưa
          Cổng trời chừng cũng đã vừa
          Điểm tô vần vũ giỡn đùa nhân gian

          Đà Lạt tháng 9 mùa sang
          Mưa hay nước mắt ngập tràn phố xưa
          Con đường Palace Romance
          Dấu chân để lại đậm ân tình buồn

          Đà Lạt tháng 9 mưa nguồn
          Mưa qua Hưng Đạo, mưa dồn Thị Xuân
          Nên chi đời chẳng bình yên
          Hắt hiu tâm tưởng, triền miên giấc tình

          Cúi xin trời đất hiển linh
          Mưa về Đà Lạt có mình có ta
          Bao giờ tâm thức nở hoa
          Mưa nguồn Đà Lạt hết xa xót tình ?

          Tuyền Linh
          2014

          Comment

          • #35

            Đà Lạt, trúc đào

            Đà Lạt, trúc đào

            Bài Trúc Đào(*) ngày xưa ta thường hát
            Dìu em vào giấc ngủ mộng trăm năm
            Nay cũng thế, trái tim ta vẫn hát
            Nghe mòn hơi vang vọng chốn xa xăm

            Ngọn Trúc Đào lã cành trên đường phố
            Đà Lạt buồn lặng lẽ tiễn thu đi
            Lối hẹn cũ bước chân em còn đó
            Dấu thời gian lay động thuở xuân thì

            Ai biết được đời chia hai ngã rẽ
            Ta phương Đông mà em ở phương Tây
            Níu ngày tháng cõng trên lưng nỗi nhớ
            Đêm mơ xa huyễn mộng cảnh sum vầy

            Tiếng vó ngựa nhẹ khua trên đường vắng
            Đánh thức ta kỷ niệm Vọng Nguyệt Lầu
            Đêm tản bộ vòng quanh Trương Công Định
            Ta vẫn còn lưu ký ức ngàn sau

            Sương xuống thấp phủ đôi bờ vai nhỏ
            Nép vào nhau chuyền hơi ấm cho nhau
            Nghe sương khóc trên cành cây ngọn cỏ
            Mai chia xa biết gặp lại ngày nào !

            Đêm Đà Lạt, đêm cuối cùng nguyệt tận ?
            Mà sao nghe rưng rức phút trao tình
            Em vẫn đó như là em đã mất
            Tay trong tay mà xa cách nghìn trùng

            Mùa đông tới nhắc ta ngày đưa tiễn
            Đà Lạt buồn vẫy gọi đến mòn hơi
            Cánh chim sắt chở em về bên đó
            Bỏ lại ta giữa tâm trạng rối bời

            Mấy mươi năm mù tăm chim viễn xứ
            Nhạc Trúc Đào âm hưởng có còn không ?
            Tiếng ta hát còn lay tình nguyệt động
            Mà sao im thin thít tiếng tơ lòng ?

            Ta vẫn thế, ôm mối tình Đà Lạt
            Đêm ngắm sao, ngày nhắn gió gọi mây
            Vài năm nữa biết ai còn ai mất
            Mà nhớ nhung vẫn mãi cứ vơi đầy

            Chút vốn liếng nầy đây ta có được
            Sẽ mang theo về bên cõi vĩnh hằng
            Phút giao ngộ vô hình nào sẽ đến
            Xin em đừng xa cách nữa được không ?

            Tuyền Linh



            (*) Nhạc phẩm Trúc Đào
            Thơ: Nguyễn Tất Nhiên
            Nhạc: Anh Bằng

            Comment

            • #36

              THƯ NGỎ

              THƯ NGỎ

              Thân gởi các Thi Hữu,

              Để góp vui trong sân chơi Nghệ Thuật, tôi có nhã ý muốn phổ thơ miễn phí giùm các Thi Hữu ( kể cả trong và ngoài nước ). Vậy nếu Thi Hữu nào có nhu cầu, xin hãy gởi về dc Email: tuyenlinh47@gmail.com

              Thời gian đáp ứng: mỗi tháng 01 bài.
              Muốn biết thêm chi tiết, xin liên hệ về dc Email ghi trên.

              Trân trọng,
              Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ

              Website: .
              Đã chỉnh sửa bởi tuyenlinh47; 04-02-2015, 03:04 AM.

              Comment

              • #37

                Sâu thẳm con tim

                Phải chi xẻ được tim ra
                Xem trong sâu thẳm chánh, tà nằm đâu
                Bởi tim tôi có hai bầu
                Một bầu phu phụ, một bầu tình nhân
                Phía bên phu phụ nhẹ thong
                Phía bên tình nghĩa nghe lòng rưng rưng
                Nếu đưa lên thử cán cân
                Khó lòng xác định để phân chánh, tà
                Bên nào cũng thiết cũng tha
                Bên nào cũng đậm cũng đà như nhau
                Một bên chỉ thiếu buồng cau
                Một bên có rượu có trầu têm vôi
                Ông Trời cũng khá lôi thôi
                Gắn chi mỗi bóng mỗi bầu tim tôi
                Cán cân cũng chịu thua thôi
                Làm tôi cũng thế…đứng ngồi không yên
                Nhạc thơ tuôn chảy triền miên
                Rượt theo nhịp đập con tim liên hồi
                Cuối cùng cũng đành chịu thôi
                Ông Trời đã định hai bầu cho tôi ?

                Vẫy vùng cũng chẳng được đâu
                Con tim tôi đã nhận nuôi kiếp phần

                Tuyền Linh











                Đã chỉnh sửa bởi tuyenlinh47; 18-04-2019, 11:23 PM.

                Comment

                • #38

                  GIỌT PHA LÊ

                  Gọi người là “ giọt pha lê “
                  Bởi người trong suốt chưa hề gợn pha
                  Nhan sắc lóng lánh thiên hà
                  Mắt nai răng khểnh, rõ là giai nhân !

                  Người đi nhạc trổi thanh âm
                  Bước chân khuê các lâng lâng hồn người
                  Miệng cười nở búp hồng tươi
                  Tóc mây lã ngọn cợt cười thế nhân

                  Khiến bao mặc khách dừng chân
                  Rụng tim… cung cách dung nhan của người
                  Bút sa hồn mộng chơi vơi
                  Trắc bình, bình trắc đứng ngồi không yên

                  Ước câu thơ được vĩnh hằng
                  Đi vào tâm thức giăng giăng hồn mình
                  Người là Lưu Nguyễn An Nhiên?
                  Một trang Nữ Sắc diễm tình muôn thu

                  Tuyền Linh
                  2019







                  Attached Files

                  Comment

                  • #39

                    MƯA PHÙN ĐÀ LẠT THÁNG GIÊNG

                    Như màng tơ lụa đong đưa
                    Đẹp cơn mưa bụi kịp vừa tháng giêng
                    Đậu trên mái tóc nhung huyền
                    Hôn lên má thắm, nựng rèm mi cong

                    Ngủ quên trên ngọn đồi thông
                    Mơn man cỏ lá lộc mầm tháng giêng
                    Xuýt xoa như đã cơn ghiền
                    Nam thanh nữ tú triền miên dạo mùa

                    Xanh, vàng, tím, đỏ se sua
                    Em nghiêng ô tím, anh lùa mưa bay
                    Đẹp thay là phút giây nầy
                    Mưa rơi lắc thắc, tay trong tay về

                    Lẳng lơ từng cặp song kề
                    Phố phường Đà Lạt đẹp khoe sắc mùa
                    Tình nồng gởi gắm giêng, hai
                    Hòa cùng mưa bụi cho vừa nhớ thương

                    Rằng đây là chốn Thiên Đường?
                    Mưa phùn Đà Lạt luôn vương vấn tình
                    Một vùng sắc thái lung linh
                    Đi vào ký ức chuyện mình với ta

                    TUYỀN LINH


                    Comment

                    • #40

                      CHÚT NẮNG GỞI EM

                      v ề: L âm Ho àng

                      anh gói chút nắng Sài Gòn
                      gởi về em…xứ Houston lạnh buồn
                      những mong sưởi ấm tâm hồn
                      em đang thấm lạnh mỏi mòn nợ duyên

                      may ra bớt chút ưu phiền
                      những mùa đông cũ tóc nghiêng vai gầy
                      anh sợ đông đến xứ người
                      sẽ làm héo úa nụ cười trầm hương

                      gởi em chút nắng hoang đường
                      mai về Cố Quận còn vương chút tình
                      nắng Sài Gòn - nắng thủy tinh
                      xin em nhận lấy cho tình xôn xao

                      đêm về anh nhốt mộng vào
                      gởi theo với nắng đỡ hư hao tình
                      mộng lành và nắng thủy tinh
                      sẽ dìu em tới thiên đường tình yêu

                      mong em buồn ít vui nhiều
                      cho tâm thể được vạn điều bình an
                      muộn phiền rồi sẽ tiêu tan
                      theo hơi băng tuyết dặm ngàn đông phong

                      Sai Gòn nhìn nắng se lòng
                      phải chi bên đó Houston nắng về
                      hỡi ơi, bến nước tình quê
                      trăm năm biết có trăng về đầu non ! ?

                      TUYỀN LINH



                      Attached Files

                      Comment

                      • #41


                        MƯA PHÙN ĐÀ LẠT THÁNG GIÊNG

                        Như màng tơ lụa đong đưa
                        Đẹp cơn mưa bụi kịp vừa tháng giêng
                        Đậu trên mái tóc nhung huyền
                        Hôn lên má thắm, nựng rèm mi cong

                        Click image for larger version

Name:	DL 2.jpg
Views:	87
Size:	59.6 KB
ID:	262809
                        Ngủ quên trên ngọn đồi thông
                        Mơn man cỏ lá lộc mầm tháng giêng
                        Xuýt xoa như đã cơn ghiền
                        Nam thanh nữ tú triền miên dạo mùa

                        Xanh, vàng, tím, đỏ se sua
                        Em nghiêng ô tím, anh lùa mưa bay
                        Đẹp thay là phút giây nầy
                        Mưa rơi lắc thắc, tay trong tay về

                        Lẳng lơ từng cặp song kề
                        Phố phường Đà Lạt đẹp khoe sắc mùa
                        Tình nồng gởi gắm giêng, hai
                        Hòa cùng mưa bụi cho vừa nhớ thương

                        Rằng đây là chốn Thiên Đường ?
                        Mưa phùn Đà Lạt luôn vương vấn tình
                        Một vùng sắc thái lung linh
                        Đi vào ký ức chuyện mình với ta

                        TUYỀN LINH


                        Comment

                        • #42

                          Không Em
                          | day rut nhua
                          Rã rời…hư, thực…thực, hư…
                          Không em như thể ngày chưa là ngày
                          Không em con bướm buồn bay
                          Con chim buồn hót, con tằm buồn ăn

                          Không em ngày thể như đêm
                          Hạt sương ngủ thiếp bên thềm lạnh căm
                          Đường về bóng lẻ trăng khuya
                          Chiếu chăn lạnh ngắt, bốn bề cú kêu

                          Tình chừ rồi cũng hư không
                          Còn đâu một thuở ngóng trông đợi chờ
                          Dấu xưa rêu phủ xanh mờ
                          Vườn xưa hoa lá ngẩn ngơ hao gầy

                          Còn chăng một chút heo may
                          Mang bao nỗi nhớ rắc đầy lối xưa
                          Đường tình lãng đãng sớm trưa
                          Cơn mơ dậy sóng chưa vừa hồn đau

                          Thu tàn, tiếp lại tàn thu
                          Em như ngọn gió mịt mù đường bay
                          Nẻo nào ấm lại tình xưa
                          Xin em chút nắng để vừa lòng nhau ?

                          Trăm năm nào có là bao !
                          Không em như thể đời chưa là đời

                          Comment

                          Working...
                          X
                          Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom