• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

GIỌT NẮNG PHAI

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • GIỌT NẮNG PHAI

    DI CHỨNG

    Đêm quê
    tàu hỏa hú còi
    Giật mình tỉnh giấc
    ngỡ thời đạn bom
    Đi qua …
    nửa thế kỷ tròn
    Thần kinh nhạy cảm
    hố mòn nơi đâu?
    Đời lính chiến
    áo bạc màu
    Đạn, bom không sợ
    chỉ đau tiếng còi
    Phố thành xưa…
    ai cùng thời
    Vui chi ? – nghe tiếng …ù…
    rơi – Nổ đoành!
    Nhà tan, cửa nát, xác banh!
    Vợ - con – cha – mẹ
    cũng đành đoạn nhau
    Nước nhược tiểu
    dân lành đau!
    Máu xương chỉ đổ sông sâu…
    được gì?
    Tiếng còi vang…
    vọng! nhiều khi
    Xé con tim nhỏ
    từ di chứng buồn!

    Phố núi, 05-3-2013
    Dzạ Lữ Kiều
    Similar Threads
  • #76

    GIỌT NẮNG PHAI

    NỢ XUÂN

    Đời lãng tữ nhiều khi đành lỗi hẹn
    Tình trăm năm chưa tính được huống là
    Thôi ! Hãy để vần thơ còn dang dở
    Mỗi xuân về… rón rén khúc tình ca

    Dẫu đã biết bao lần xuân đã hẹn
    Chuyện áo cơm còn hệ lụy cho nhà
    Ba mấy năm chưa nhòa câu chuyện cũ
    Nên tình người còn lắm nỗi phong ba

    Mỗi lần nhắc lời thơ đầy hoài niệm
    Là tưởng chừng như gió táp với mưa sa
    Đời đã cuốn ta vào lốc lịch sử
    Đủ cho hồn hiểu rõ được chánh - tà !

    Nên trong tâm thức khơi tròn ý niệm
    Đừng cất cao khí phách thiếu thật thà
    Rồi, một mai kia… Mùa Xuân chợt đến
    Cành mai vàng sẽ nở thắm đầy hoa

    Cao nguyên phố, 05-12-2013
    Dzạ Lữ Kiều

    Comment

    • #77

      GIỌT NẮNG PHAI

      DUYÊN TÌNH

      Em khắc …
      vào trái tim tôi
      Vết hằn năm tháng
      để rồi sang sông
      Giọt buồn,
      rỉ mãi … đêm đông
      Vầng trăng
      rớt xuống đáy
      giòng sông sâu
      Tôi còn đứng
      dựa thành cầu
      Nhìn ngày tháng
      rụng !
      lịm đau – khúc tình !
      Mai này …
      theo bước đăng trình
      Tôi đi qua
      những bóng hình
      khác xưa !
      Vẫn còn
      lưu dấu đường mưa
      Thoảng hương tóc
      ủ bao mùa
      nhẹ bay
      Niệm tình rơi …
      lạc vòng tay !
      Tôi, gom ký ức
      nụ gầy … em trao
      Lỡ mai này
      gặp lại nhau
      Con tim thanh thản
      hát câu – Duyên tình !

      Cao nguyên phố, 13-12-2013
      Dzạ Lữ Kiều

      Comment

      • #78

        GIỌT NẮNG PHAI

        RƯỢU CẠN

        Quán chiều…
        vãng khách
        ta ngồi
        nhâm nhi chén rượu
        nghiệm đời bể dâu
        bao năm
        sóng cuộn qua cầu
        đục – trong, ghềnh – thác
        niềm đau … thức lòng !
        phải đâu con nước
        thay giòng
        triều dâng
        ngày tháng
        lớn ròng … đã quen
        lòng người
        đổi trắng, thay đen
        đạo đức – văn hóa
        quàng xiêng lâu rồi !
        bạc tiền
        làm thước đo thôi
        mặc người đói khổ
        mặc đời khóc than!
        cơn mê chiều
        mây tím giăng
        “rượu Chuồn”
        rót cạn
        cháy lòng – chưa say !

        Phố núi, 15-12-2013
        Dzạ Lữ Kiều

        Comment

        • #79

          GIỌT NẮNG PHAI

          NOEL NGÀY ĐÓ …

          Vầng trăng khuyết …treo lơ lửng
          trên ngọn cau vườn nhà tôi
          chờ đợi giờ thánh lễ buốt giá

          rộn rã tiếng chuông giáo đường
          những kỷ niệm vui buồn
          ùa về trong ký ức …

          ngày đó, em rụt rè của tuổi cài trâm
          chiếc áo đầm ren trắng nuốt
          như một thiên thần

          tôi hùng dũng bước bên em
          với màu áo hoa rừng thẳng nếp
          mọi người ngưỡng mộ - hướng về em

          rảo bước qua những đường phố
          đầy hoa và ánh sáng điện đường
          mùa Noel thật êm đềm

          cánh tay tôi choàng vào tay em
          như ngầm che chở người yêu
          mà không ai dám quấy rầy

          người bạn gái …gặp nhau ngơ ngác
          hai người đến với nhau khi nào ?
          sao anh không nói gì hết !

          tôi nheo mắt, ngỏ lời xin lỗi
          rất chí tình – Lính mà em !
          vẵng bên tai, tiếng chuông – đêm Noel …

          Cao nguyên phố, 16-12-2013
          Dzạ Lữ Kiều

          Comment

          • #80

            GIỌT NẮNG PHAI

            LẠC CÁNH CHIM

            Vằng vặc trăng lùa kẻ lá
            Bầu trời thấp thoáng mây giăng
            Cơn lạnh xát vào da thịt
            Nôen đã về rồi chăng ?

            Ta còn “bưng bê” để sống
            Nào đâu biết thời gian qua
            Một chiều cơn gió bấc lạnh
            Báo mùa thánh lễ không xa …

            Đời ta cánh chim ngoại đạo
            Bay qua biển rộng, núi cao
            Đâu ngờ …gặp em, đẹp nết
            Rủ ta về tắm bể dâu …

            Cánh chim tơ dìm sũng nước
            Quên mất đường về rừng sâu
            Nợ tình trả bao nhiêu kiếp
            Nghe con tim nhói đêm thâu

            Nỗi niềm bước chân lữ thứ
            Ai về cho nhắn đôi câu
            Đường xưa … phương trời đỏ mắt
            Bến tình, đò lở cắm sào !

            Đành thôi ! chôn vùi kỷ niệm
            Cơn lạnh ùa về mơn man
            Thánh đường hồi chuông giục giã
            Cúi đầu làm dấu riêng em …


            Mùa Nôen, 22-12-2013
            Dzạ Lữ Kiều

            Comment

            • #81

              GIỌT NẮNG PHAI

              HƯƠNG QUÊ

              Thèm ơi ! Hương ủ đậm đà
              Ngọn rau lang luộc, mắm cà, ruốc quê…
              Nồi cơm đất. Nấu gạo De *
              Sắn, khoai …Lùi – Vây bốn bề lửa rơm

              Bập bùng ngọn lửa – khơi – đun
              Má, môi chín ửng …Cay nồng – khói say
              Tóc thơm từng sợi hoe bay
              Tay ngà điều trận …bủa, vây, sáng, chiều

              Bao năm phố thị ý nghèo
              Lửa rơm không chín bếp niêu quê nhà
              Tự dưng – Ta, lại thương ta
              Làm sao ủ được hương qua tình người ?!
              *
              Con tim giữ nhịp đập thôi
              Hương quê giữ cả khung trời ước mơ
              Cội nguồn văn hóa ngàn xưa
              Làm sao quên được… ngọt, chua – Cuộc đời ?

              *Gạo De, An Cựu – Huế - Chỉ làm lúa gạo để Vua, Quan nhà Nguyễn ăn.

              Cao nguyên phố, 25-12-2013
              Dzạ Lữ Kiều

              Comment

              • #82

                XUÂN & EM

                Chiều … Cao nguyên lộng gió
                góc khuất. Quán cà phê
                ủ hương từng giọt đắng
                mùa Xuân đã hẹn về

                Nghiệm - mai, đào …sớm muộn
                lan, huệ … nghẹn trổ hoa
                cúc, layơn … rét đậm
                chậm đua sắc nõn nà

                Cánh én thèm ngủ muộn
                quên mất dệt đường bay
                hoa xuân chờ hé nụ
                hồn thơ còn đắm say ?

                Bốn mùa, thời tiết chuyển
                nhịp đập tim trốn hoài
                xuân tình đã lở hẹn
                nắng thầm hôn má ai ?!

                Khẽ khàng mùa xuân gọi
                nụ chín sau khuy cài
                hương cà phê ngây dại
                nét hoa thầm liêu trai

                Em đóa hoa ủ mộng
                cánh nõn bừng nghiêng chao
                để hồn ta lãng tữ
                Xuân về …Lòng nao nao !

                Cao nguyên phố, 30-12-2013
                Dzạ Lữ Kiều

                Comment

                • #83

                  TÌNH NGƯỜI

                  Ta về …
                  vọc đất
                  khuấy bùn
                  Để xem tình lữ
                  hát cùng nỗi đau
                  Trải đời
                  ngày tháng – bể dâu !
                  Người đi
                  kẻ ở
                  nát nhầu cuộc chơi
                  Trăm năm…
                  trọ kiếp làm người
                  Vui – buồn
                  thương - ghét
                  giữa trời
                  sắc – không
                  Ân tình phai
                  nước theo giòng
                  Ta, nghêu ngao hát
                  đục – trong …Tình người !

                  Cao nguyên phố, 31-12-2013
                  Dzạ Lữ Kiều

                  Comment

                  • #84

                    TỜ LỊCH CUỐI

                    Phút cuối cùng một năm
                    Bloc không ngày tháng
                    Lao xao tờ giấy trắng
                    Lạc lõng giữa đêm đen

                    Có nhiều người đã quên
                    Chưa mua tờ lịch mới
                    Cũng có người chẳng vội
                    Ngày nào cũng thế thôi !

                    Đau khổ tựa niềm vui
                    Năm nào mà chẳng có
                    Cuộc sống đầy gian khó
                    Tờ lịch nào an vui ?

                    Hết ngày qua đêm thôi
                    Trăng khuyết – tròn luân chuyển
                    Tờ lịch chỉ một điểm
                    Trên quả đất quay vòng …

                    Sau bao điều ước mong
                    Biết điểm nào là cuối ?
                    Thôi thì, ta cứ đợi
                    Ngày tháng mãi dần qua

                    Mùa nào cũng đầy hoa
                    Múi giờ nào tốt, xấu ?
                    Hồn thơ thường hư cấu
                    Đâu cần tờ lịch rơi

                    Chỉ mơ một niềm vui
                    Người mình yêu gỏ cửa
                    Và, từng chén rượu nửa
                    Chung môi uống cạn đời

                    Năm mới đã về rồi
                    Chúc mọi người hỉ lạc
                    Bạn bè cứ thù tạc
                    Cho hồn được phiêu linh …

                    Cao nguyên phố, 01-01-2014
                    Dzạ Lữ Kiều

                    Comment

                    • #85

                      MÙA XUÂN & NỖI NHỚ

                      Gió lạnh tràn về
                      Lê thê nỗi nhớ
                      Con đường thưa người
                      Bước chân lạc phố

                      Mắt choàng hơi thở
                      Tê cóng bàn tay
                      Từng sợi tóc mây
                      Phất phơ trong gió

                      Mùa Xuân vào ngõ
                      Ru nụ mai vàng
                      Từng cánh khẽ khàng
                      Vẫy đàn bướm trắng

                      Ta đi trong nắng
                      Thương mãi vòng tay
                      Cùng nụ hôn gầy
                      Thuở còn ngực nhú

                      Giờ… ta rừng rú
                      Tóc đã phai màu
                      Bước trong bể dâu
                      Khúc u sầu lặn

                      Tình xa mấy dặm
                      Níu mãi trong đời
                      Sóng cuộn biển khơi
                      Tạc vào nỗi nhớ …

                      Mùa Xuân hoa nở
                      Ta lại nhớ Người
                      Biển tình mặn trôi
                      Theo cùng năm tháng …

                      Cao Nguyên phố, 03-01-2014
                      Dzạ Lữ Kiều

                      Comment

                      • #86

                        TÂM SỰ XUÂN

                        • Gởi M. Pa Ri

                        Xuân đã về rồi ! Em có hay ?
                        Phương xa nắng ủ chín vai gầy
                        Có hoen mắt biếc từng đêm lạnh
                        Sợi tóc dài theo hương môi phai

                        Ta đã đi gần trọn cuộc đời
                        Xuân đến bao lần - Cũng thế thôi …
                        Vòng tay không giữ tròn hơi ấm
                        Nên nụ ân tình cũng nhạt trôi !

                        Em chừ, gót nhỏ lạc phương trời
                        Phố thành hoa lệ … Mãi yên vui
                        Ngoài trời tuyết đổ. Phòng chăn ấm
                        Một thoáng nghiêng về quê hương thôi ?

                        Đành thế ! Buồn – vui …Một kiếp người
                        Trăm năm giấc mộng cũng qua đời
                        Chỉ còn nỗi nhớ lay tiềm thức
                        Xuân về … Cánh én chao biển khơi !

                        Cao nguyên phố, 06-01-2014
                        Dzạ Lữ Kiều

                        Comment

                        • #87

                          XUÂN VÙNG CAO
                          • Cao nguyên đi dễ, khó về …(Tục ngữ)

                          Mùa Xuân … Thương về phố núi
                          Cúc quỳ vàng trải lối đi
                          Thung triền sương mù mắc võng
                          Gió lùa lay động hàng mi

                          Tay ngà níu tà áo lộng
                          Nắng reo, đón bước chân chim
                          Tóc dài thả theo chiều gió
                          Rụt rè đôi nét xuân tình

                          Cồng chiêng …bập bùng vào hội
                          Đêm xuân rộn rã tiếng cười
                          Ngẩn ngơ lòng người lạc bước
                          Vít cong cần đón rượu mời

                          Cao nguyên …thương đời quán trọ
                          Khơi nguồn – Tập quán lưu truyền
                          Tình con thác …Hòa trăm suối
                          Đến – đi, thỏa một lời nguyền

                          Ơi, hồn đất thiêng sông núi
                          Ta về chào đón nụ xuân
                          Mùa hương cà phê thơm ngát
                          Tim xuân … sóng cuộn bao lần !

                          Cao nguyên phố, 08-01-2014
                          Dzạ Lữ Kiều

                          Comment

                          • #88

                            LÃNG CHIỀU

                            Nhặt vài sợi nắng còn vương
                            Buộc vào nỗi nhớ cuối đương tình yêu
                            Mùa Xuân, cánh én lãng chiều
                            Nghiêng chao mắt …rộng – liêu phiêu phố gầy

                            Giọt tình … cạn chén nồng cay
                            Bạn bè lạc giữa túi đầy lợi danh
                            Bỏ quên cuộc lữ mộng lành
                            Chén thù, chén tạc – Vây tình anh em…

                            Xuân về một cõi – Buồn tênh !
                            Dựa làn gió bấc, ấm mềm môi thơm
                            Dốc quan hà … Xa súng guơm
                            Về đây nương chốn phố phường lạ - quen

                            Mai vàng… mấy nụ xuân nguyên
                            Lả lơi trước gió rủ tiềm thức say
                            Thôi thì … dốc cạn chén này
                            Mai sau về đất . Hẹn đầy túi thơ …

                            Cao nguyên phố, 10-01-2014
                            Dzạ Lữ Kiều

                            Comment

                            • #89

                              KỶ VẬT

                              Cuối năm … dọn nhà ăn Tết
                              bỗng bắt gặp chiếc “Biđông” bằng I nox
                              được cất giữ từ lâu …

                              Một thời, đã theo tôi như hình với bóng
                              trong suốt chiều dài hành quân xa
                              mặc biển – rừng – ngày – đêm – mưa – nắng
                              nó giữ cho tôi được nhịp sống
                              dù chỉ còn một ngụm nước cỏn con
                              để lên đèo, xuống núi
                              xông pha trận mạc…
                              nó giữ cho tôi niềm tin khi bị thương (rửa sạch vết máu …)
                              hay đối mặt quân thù trong những lần xung kích
                              Và, không trễ nải một giây nào
                              trên đường trực thăng vận hay bên bờ chiến hào…

                              Chiếc Bi đông đeo nặng trên vai tôi còn hơn người vợ
                              hay người tình của kẻ chiến binh
                              dù khi địch bị thương kêu gào khát nước
                              nó cũng sẵn sàng không nuối tiếc điều gì
                              (trong quân lệnh : không cho phép thờ ơ với mạng sống
                              của người bạn cùng chiến hào hay quân địch… cũng thế thôi )

                              Thế rồi … Một ngày giã từ vủ khí
                              nó vẫn theo mình trên cánh đồng khô, nức nẻ
                              trên chiếc xe “Đạp nước” vùng quê nghèo
                              treo lủng lẳng bên người suốt mấy giờ liền không xuống đất
                              để vận hành cho kịp nước lên đồng bừa ải…

                              Chiếc Bi đông lại theo chân tôi vào tận “Vùng Kinh tế mới”
                              nhịp đập trái tim theo từng nhát rựa, cuốc, cào …
                              nó treo bên hông chiếc “áo bao cát” rách nhàu
                              vá chằng chịt hằng trăm mảnh !
                              (dù không quá khổ, nhưng che được mắt người thắng cuộc …)
                              nó được đưa lên môi tu liên tục để giảm bớt nhiệt, cơn khát
                              mỗi lần đốn củi, đốt than…
                              nó cũng theo tôi lang thang những ngày rong duỗi
                              thồ than về thành phố hoa lệ một thời
                              trước ghi đông xe đạp chẳng buồn nửa lời
                              dọc đường gió bụi !

                              Cho đến một ngày, người phu than có ăn, có mặc
                              nó ngủ yên bình trong một góc nhỏ - lãng quên !
                              để hôm nay thực sự hiện nguyên hình
                              khi tuổi tác tôi đã quá lứa – da mồi, tóc bạc…
                              bứớc chân rời rạc mỗi lần đi
                              nhưng nó vẫn sáng loáng, trẻ trung
                              như thời kỳ theo tôi, mới lớn
                              trong ánh mắt lờ mờ tôi buộc miệng ;
                              “Cảm ơn chiếc Bi đông !”

                              Phố núi, 13-01-2014
                              Dzạ Lữ Kiều

                              Comment

                              • #90

                                TÍNH SỔ

                                Cuối năm tính lại tuổi đời
                                Một thời thơ ấu vịn lời mẹ cha
                                Lớn lên ươm mộng tuổi hoa
                                Lời ăn tiếng nói đậm đà sắc hương

                                Tung tăn cùng bạn đến trường
                                Biết lời gian dối, buồn thương phận mình
                                Đến khi hợp ý … duyên tình
                                Vòng tay đủ ấm để dành tặng nhau

                                Trải qua bao cuộc bể dâu
                                Nuôi con nào kể đớn đau, rách lành
                                Nước mắt nhỏ xuống, tự tình
                                Lớn lên như những chồi xanh – nõn mầm

                                Mẹ cha cằn cỗi lời phân
                                Một mai cát bụi cũng lần lượt thôi
                                Lo toan chẳng tránh luật trời
                                Nuôi con trả nợ luân hồi kiếp xưa

                                Ơn đời, năm tháng móc mưa
                                Tuôn giọt nước mắt … không lừa được đâu
                                Thanh thản lòng – Tâm nguyện cầu
                                Mẹ cha an lạc …Ví dầu – Đi xa .!

                                Cao nguyên phố, 13-01-2014
                                Dzạ Lữ Kiều

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom