• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Một nửa của mình

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Một nửa của mình

    Thế là ta đã tìm,đã chọn cho ta cái nửa thiếu của mình rồi , mà sao cứ mãi canh cánh trong lòng chưa thực sự bình yên ? Ừ có lẽ vì bắt đầu phải lo toan nhiều việc khác , nên lòng ta chưa nhẹ nhàng đó thôi , Dùsao cũng không nhìn loanh quanh tìm kiếm nữa ( Stop here )

    Ngẩn ngơ

    Có phải cơn gió say
    Sao luồn qua tay thế
    Lời thì thào thoảng khẽ
    Hôn sợi mềm như mây


    Ơ chiếc lá đêm này
    Cứ chao hoài trên cỏ
    Thả vàng thu vào gió
    Theo gót nào lang thang


    Đêm ao ước hoang đàng
    Nồng nàn ôm trời đất
    Hương tình đượm như mật
    Trút xuống đời ngây ngô


    Trăng khuyết buổi hẹn hò
    Nửa mảnh tìm kiếm mãi
    Vui quên đường trở lại
    Nửa nọ mãi ngóng chờ


    Men tình thả bâng quơ
    Công viên chiều ghế vắng
    Lời ru tình câm lặng
    Chợt bàng hòang ta say
    Gío buồn vì gió mong manh
    Ta buồn vì trái tim anh không mầu
    Similar Threads
  • #2




    Đỏan mạch


    Khi tôi vui cánh đồng không cằn khô
    Hoa cỏ thơm dưới gót chân trần đầy nắng
    Những chú bọ Ngựa giơ càng gõ bài ca chiến thắng
    Lũ Ong Bướm chẳng nghe lời cứ mặc sức chọc ghẹo hoa



    Khi tôi buồn cánh đồng lặng thinh như chiều tà
    Chẳng có nụ hoa nào chịu mở cửa
    Con bọ cánh cừng khép mình đi ngủ
    Rỉ rỉ não lòng tiếng chú Dế đi làm ca đêm



    Mặt trời ngủ vùi chẳng chịu nhóm lửa lên
    Kéo mạng che bằng giài mây hồng đang tím lại
    Gió đi hoang còn cứ ca hát mãi
    Chẳng biết rằng tôi buồn lắm hay sao



    Cuộc đời này thời gian đâu có là bao
    Sao chiến tranh tương tàn cứ đổ lên chim muông - cây cỏ
    Cánh đồng màu giờ đất bạc trơ ra nằm đó
    Có ai nhớ là mùa nào phải cày xới lên chưa ?



    Ngậm trong lòng những giọt nước mắt thừa
    Nên thả vào thơ tưới lên khu vườn héo
    Giọt buồn lớn dần - cười lá non khờ khạo
    Đỏan mạch bất ngờ giữa đời và thơ
    Gío buồn vì gió mong manh
    Ta buồn vì trái tim anh không mầu

    Comment

    • #3

      Gai Hồng

      Nụ Hồng nở trên chiếc gai xinh xắn
      Nắng soi nghiêng hình mũi kim
      Chiếc gai non tơ trên làn da nhung lụa mới
      Vừa xuyên qua giọt sương mềm


      Anh nếm hồn nhiên qua từng tia nắng
      Đoan trang ngón trỏ buông lơi
      Gửi em ánh mắt thoát thai ngục tối
      Xin bàn tay đừng vội nói qua đời


      Hoa hồng không gai - trời buồn tắt nắng
      Nhói đau mới nhớ chiều hoang
      Em không thương tôi - gai cào xé nát
      Ghim lòng nhức buốt Địa đàng


      Hoa Hồng xinh xinh - em cười nửa miệng
      Anh đau râm ran một lối đi về
      Đặt vào cánh hoa nụ hôn vụng dại
      Gai Hồng nhẹ xuyên qua môi
      Gío buồn vì gió mong manh
      Ta buồn vì trái tim anh không mầu

      Comment

      • #4

        HÀ NỘI - KHOẢNG CÁCH ANH VÀ EM
        ( Nửa kia )

        Có phải mùa thu Hà Nội giấu em
        Để anh cuống cuồng kiếm tìm khắp ngả
        Cơn mưa chiều giữa thu lã chã
        Lá cứ đổ vàng ngơ ngác chân anh


        Sao mùa thu Hà Nội giấu anh
        Để gió lắt lay hoài từng mái nhà rêu phủ
        Phố lạc đêm dù con đường quá cũ
        Em có thấy ánh đèn buông sương vương


        Sao mùa thu Hà Nội giấu em?
        Gío buồn vì gió mong manh
        Ta buồn vì trái tim anh không mầu

        Comment

        • #5

          VẪN ĐỢI
          ( nửa kia )

          Em ở đâu
          Đêm đã xuống lâu rồi
          Em có thấy vì sao xanh đang rực cháy
          Có thấy quầng trăng đêm bày tỏ
          Mắt anh đấy
          Kiếm tìm
          Kiếm tìm...


          Em ở đâu
          Có thấy mắt hay háy không em
          Có nghe tiếng vi vu gió hờn ngoài song cửa
          Anh nhắc đấy
          Nhắc đấy
          Nhắc đấy
          Anh đã đến rồi sau lắc rắc mưa thưa...
          Gío buồn vì gió mong manh
          Ta buồn vì trái tim anh không mầu

          Comment

          • #6

            Tiếng hát của cây Ngô Đồng



            Con Thạch Sùng chặc lưỡi dùm chiếc đồng hồ
            Đánh thức bình minh ngủ muộn
            Vươn vai hái một chùm thơ xuống
            Nghiến ngấu đọc thay bữa sáng hôm nay
            Có rất nhiều suy nghĩ đổi thay
            Về mùa Thu và những chàng trai Hà Nội
            Trong lòng vui không dám nói là như hội
            Cất tiếng hát câm từ đáy lòng mình
            Hà Nội vào đêm
            Những anh chàng với vẻ ngoài lặng thinh
            Chỉ ánh mắt không dấu kín lòng nồng nhiệt
            Khi mỉm cười - Trăng cũng chẳng sáng hơn như thế
            Nên cầu Long Biên mãi vẫn bình yên
            Chẳng có ai đòi nhảy xuống
            Chỉ gío thì thào lời tình yêu nào lạ lắm
            Kìa vạt Ngô đồng cứ quấn chặt lấy nhau
            Bãi bồi ôm vào lòng lời tỏ tình tha thiết của giải phù sa nâu
            Chờ nhau bạc đầu vẫn đợi
            Ngôi sao đến từ đâu
            Cứ long lanh vời vợi
            Mang điều ước cho từng đôi lứa hẹn thề
            Chẳng có tiếng hò khoan nhặt
            Sao lòng vẫn cứ đê mê
            Giữa mênh mang hai bờ
            Đêm nhẹ như thơ
            Cây Ngô Đồng hát mãi
            Gío buồn vì gió mong manh
            Ta buồn vì trái tim anh không mầu

            Comment

            • #7

              GIỜ NÀY EM Ở ĐÂU
              (Hà nội - khoảng cách anh và em 2)
              ( nửa kia )


              Phố quẩn quanh những người và xe cộ
              Tôi đổ vào đêm mải miết kiếm tìm
              Hình bóng em cứ xao động nhịp tim
              Phố quá đông và mạng di đông nghẽn?


              Tôi chạy xe. Sự nóng lòng chạy xe
              Xuyên qua tiếng còi xe inh ỏi rúc
              Xuyên qua dòng thời gian hằn lên giục thúc
              Phố quá đông. Mạng di động nghẽn rồi!


              Em chẳng có nhà - giờ em ở đâu
              Từng dòng người cứ len vào phố đông chật kín
              Con trăng ơi cứ tròn chi mà chẳng biết
              Phố quá đông. Mạng di động nghẽn rồi


              Anh lẫm chẫm ngó kỹ từng bước chân
              Dọc con đường ra Hồ Gươm tất bật
              Chợt giật mình bóng ai xa rất thật
              Không phải em. Mạng di động nghẽn rồi


              Anh chạy như điên quanh Hồ Gươm
              Nơi duy nhất có khả năng em đến
              Nhưng dường như bước chân anh lạc bến
              Phố quá đông. Mạng di động nghẽn rồi


              Giờ em ở đâu, nói đi. Ở đâu?
              Có biết anh đang quằn thương quặn nhớ
              Có biết con tim anh hằn lên nhịp gió
              Mùa thu ơi ngươi lại giấu em rồi...
              Gío buồn vì gió mong manh
              Ta buồn vì trái tim anh không mầu

              Comment

              • #8

                Hương lạ


                Hà Nội có mùi hương gì lạ lắm
                Cứ nồng nồng - cứ say say
                Ai đi tìm gì dưới những hàng cây
                Đếm tiếng lá xác xao
                Bóng đêm lung linh mờ tỏ
                Gió thả lời
                Vuốt ve bờ vai nhỏ
                Và đêm lại toả mùi hương lạ đâu đây
                Gương hồ khuya thẫm ướt trời mây
                Xôn xao
                Đêm rằm Trăng thức
                Ngại ngần ánh mắt chưa quen
                Con Dế cât lời nỉ non buồn dưng dức
                ( Không thương ai - làm sao em lấy được chồng )
                Vòng ôm nào sẽ mênh mông
                Để bước chân ngập vào hương lạ
                Những gần kề phập phòng - xa quá
                Để khi xa lại ngỡ đâu đây
                Hương của Hà Nội cứ ngất ngây
                Ngất ngây
                Chưa một lần chín tới
                Ngai ngái non - xanh vời vợi
                Đêm uống cạn
                Nồng say
                Thoang thoảng nhẹ bay
                Hương gì lạ lắm
                Cho bước thời gian bịn rịn quên cả lối về
                Gío buồn vì gió mong manh
                Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                Comment

                • #9

                  Chiếc ghế bên lề



                  Em yêu lắm hương nồng mùa Thu Hà Nội
                  Chiều Cổ Ngư bối rối - nhìn giọt mù giăng đầu cành
                  La đà lá rũ - la đà mây
                  Gương trong hàng dừa rũ tóc - Hồ Tây
                  Tóc em mượt mà với gió
                  Chiếc ghế trống cho vơ ngồi đó
                  Trăng chỉ soi tỏ bóng mình
                  Nên con đường cứ hun hút lặng thinh
                  Ngân ngấn giọt tình hi hữu
                  Tiếng Dề thủ thỉ bên bờ thành - rêu buồn góc miếu
                  Gốc Si già nua ngẫm nghĩ chuyện đời xưa
                  Có hai kẻ cứ lạc mãi lối đón đưa
                  Nên lá rụng dầy thành tầng thành lớp
                  Phủ kín dấu hài chưa lần hồi hộp
                  Mặt hồ không chao nghiêng cánh Sâm Cầm
                  Chiếc ghế bên lề cô đơn mãi mùa đông
                  Mỗi nhớ mỗi thương chỉ thấy chiều Thu gió về ngây dại
                  Có dỗi hờn đâu - sao chúng mình cùng xa ngái
                  Con đường Thu ở lại sau lưng
                  Mùa Thu chia hai khoảng ngược đường
                  Gió xua tan tác lá
                  Chiếc ghế bên lề bơ vơ buồn quá
                  Chiều nay thương bóng mình chi lạ
                  Hồn thơ ai lã chã - chiếc lá cuối Thu rơi





                  LỐI QUA CÔNG VIÊN LÊNIN
                  ( nửa kia )

                  Anh lạc vào kỷ niệm chúng mình từ những câu thơ
                  Hà nội rồi sẽ có những đôi tình nhân bên ghế đá
                  Em đi xa rồi chỉ còn một mình anh lạnh giá
                  Công viên buồn - hồ thoang thoảng lăn tăn


                  Khi chiều về chợt lá quấn rối chân...
                  Gío buồn vì gió mong manh
                  Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                  Comment

                  • #10

                    QUẨN QUANH
                    ( nửa kia )

                    Chỉ quẩn quanh nhớ
                    Đau đáu nhớ gì
                    Chỉ quanh quẩn nhìn
                    Khao khát nhìn chi


                    Chỉ quanh quẩn nghĩ
                    U mê nghĩ gì
                    Chỉ quanh quẩn khóc
                    Giọt lệ tràn đi


                    Chỉ quanh quẩn chạy
                    Lối cũ bước vào
                    Chỉ quanh quẩn khuỵ
                    Trăng rối sóng ao


                    Chỉ quanh quẩn gào
                    Đêm tàn nát bấy
                    Chỉ mong tìm em
                    Nơi nào không thấy


                    Quanh quẩn quanh quẩn
                    Chỉ tôi thấy tôi
                    Bao giờ trăng náu
                    Phố khuyết đêm rồi.


                    Tôi đi tìm ai?
                    Tôi đi tìm ai?
                    Gío buồn vì gió mong manh
                    Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                    Comment

                    • #11

                      Giận


                      Em sẽ xoá những điều không thuộc về anh
                      Con đường - hàng cây - chiếc ghế
                      Em sẽ xoá ánh Trăng lăn tăn mặt hồ mơ ngủ
                      Xóa hết nơi bóng đổ đêm dài


                      Những gì thức dậy một sớm mai
                      Em sẽ xóa trong ngần Trăng không còn hư ảo
                      Những lời nào còn lưu dấu ấn
                      Em sẽ xóa sạch trong em


                      Vậy nhé
                      Ta chẳng cần giữ những điều sẽ chóng quên
                      Ta chẳng muốn quanh ta đầy tội lỗi
                      Ta chẳng muốn một mai tình hấp hối
                      Ta chỉ còn lại mình - như ngày của hôm qua
                      Gío buồn vì gió mong manh
                      Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                      Comment

                      • #12

                        Nỗi đau hồn nhiên



                        Cơn đau lên ngôi ca hát
                        Ta oằn mình ghánh nặng
                        Mệt nhoài
                        Thở than làm gì khi trời đang khóc
                        Giọt nước mắt đời ào ạt tuôn rơi
                        Ta ơi mỗi lần ngã bệnh
                        Có ai để lòng mình nương náu
                        Một khoảng vắng chơi vơi


                        Đây đôi bàn tay
                        Nâng ta ngồi dậy
                        Lòng thương cảm của trái tim nồng ấm
                        Vòng tay xiết chặt
                        Ánh mắt lo âu trĩu nặng - thương yêu
                        Biết vậy
                        Nên ta hồn nhiên đau
                        ( Lại muốn đau thật lâu )
                        Nếu trái tim cô liêu
                        Nỗi đau còn gấp bội
                        Trong lòng không phải mưa mà như thác lũ
                        Nhưng tim lại buồn héo khô
                        Ngốc thật
                        Một điều giản đơn thôi
                        Phải biết yêu chân thật
                        Để tình đừng hoang tưởng
                        Sẽ được sẻ chia khi yếu ớt nhất
                        Giọt nước mật rơi xuống không phải vì tủi hận
                        Giọt nước mắt của niềm vui
                        Xoa dịu nỗi đau này
                        Bàn tay ủ ấm bàn tay
                        Vòng tay ủ ấm cuộc đời
                        Cơn đau lùi lại
                        Mỉm cười ...hát ca



                        ( nó vẫn hát ca đó ...tức thật ...ta đành hôn nhiên đau )
                        Gío buồn vì gió mong manh
                        Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                        Comment

                        • #13

                          Không chịu hy sinh



                          Trên cánh đồng hoang vu
                          Ngọn gió vốn say mầu sương khói
                          Lượn lờ trên xác cỏ - gai góc chắn lối
                          Vẽ hình hài một bức tranh không tên


                          Dấu chân địa đàng trải qua khắp mọi nẻo đường vô biên
                          Có dừng nơi đây vùng cỏ xác xơ úa lá
                          Thấy không nhỉ giữa hoang mang - Đến lạ
                          Một chồi non đang hé môi mềm


                          Đừng nghĩ rằng chỉ ở cửa Thiên đường
                          Mới có tình yêu vĩnh cửu
                          Thiên đường làm gì có tình yêu man dại của đá
                          Làm gì có chiếc lá mềm phơn phớt tơ non


                          Ta ngả vào nhau giữa miền cỏ hoang
                          Để thiên đường thai nghén
                          Giữa khỏang bao la có ai nào biết đến
                          Chỉ tình yêu tỏa sáng như mặt trời


                          Khắp cả thế gian này - nơi nơi
                          Có ai không tình yêu mà vẫn thản nhiên nhỉ
                          Giữa sự khốn cùng tình yêu vực người đời đứng dây
                          Giữa hoang sơ tình yêu tưới giọt nước mát vào nụ hoa Hồng


                          Lửa bén nồng
                          Cánh đồng xanh mầu ngọc biếc
                          Tình yêu xin thà chết
                          Chứ nhất định không chịu hy sinh






                          ( có như vậy không nhỉ ??????? )
                          Gío buồn vì gió mong manh
                          Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                          Comment

                          • #14

                            HOA SỮA

                            Chưa bao giờ được nhìn hoa Sữa đẹp như trong tranh
                            Chỉ đôi lần thấy lơ thơ điểm trắng
                            Người Hà Nội nói như vậy là hay lắm
                            Hương phải thoang thỏang mới thơm


                            Họ nói
                            Nếu Hoa Sữa đầy đường
                            Mùi sẽ rất nồng , thà là đừng có
                            Nhưng tôi rất muốn những trùm hoa đó
                            Cứ trắng ngần lên và cứ ngập đầy đường
                            Mới đúng là hoa Sữa
                            Của Hà Nộitơ vương


                            Tan tầm
                            Những chàng trai vội phóng như bay
                            Vẫn ngóai nhìn hoa để tối nay đưa em đi dạo
                            Các cô nàng cứ trang nghiêm như mộ Đạo
                            Hoa Sữa nào sánh bằng tàáohôm nay


                            Thế là
                            Hoa Sữa mùa này
                            Anh chụp tặng em một tấm hình thật đẹp
                            Nhớ chụp cả em
                            Đừng gửi toàn hoa trắng
                            Quên tà áo em vàng như màu nắng
                            Để đêm về lại mơ mộng vẩn vơ
                            Ngày mai
                            Hoa Sữa sẽ trắng đầy đường thơ
                            Quanh cô gái anh thương
                            Em vẫn làđẹp nhất
                            Gío buồn vì gió mong manh
                            Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                            Comment

                            • #15

                              CHO MỘT KHÚC NHẠC BUỒN


                              Có lẽ
                              Trăng đã mờ câm
                              Sông đã lặng sóng
                              Gió đã ngưng thổi
                              Lá đã lìacành

                              Có lẽ
                              Bước chân ngõ cụt
                              Cửa khoá then cài
                              Người quên câu hát
                              Tình đà phôi phai

                              Là ai
                              Ta là ai giữađồng không ngơ ngác
                              Tình đâu
                              Chỉ là nỗibuồn tận đáy tâm can
                              Hỏi rằng
                              Ta đã làm chi để trăng phải lụi tàn
                              Phải chăng
                              Trái ngọt không chín nơimộ địa

                              Nào ai muốn thế
                              Bước chân mỏi mệt
                              Đâu rồi niềm vui
                              Hỡi gió có phải
                              Muôn đời
                              Chơi vơi
                              Gío buồn vì gió mong manh
                              Ta buồn vì trái tim anh không mầu

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom