• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Giọt Thu Buồn - Thơ Dạ Quỳnh

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Giọt Thu Buồn - Thơ Dạ Quỳnh


    GIỌT THU BUỒN


    Đêm mùa thu, nhẹ êm êm giấc ngủ
    Lời anh ru lá đổ những xót xa
    Sương lạnh giăng mờ tình xưa cũ
    Như ngọt ngào năm tháng đã đi qua

    Giọt tình sầu một thời em đánh mất

    Còn chăng anh ? Là dĩ vãng đắng cay
    Tay chơ vơ cuộc tình mình đã khuất
    Còn thừa chăng chỉ một chút hương say

    Em vẫn ngủ trong quãng đời hiu quạnh

    Chỉ một mình, thiếu đôi cánh tay anh
    Ngày tháng buồn nào vùi chôn tình lạnh ?
    Mà ngọc ngà sao cứ tưởng còn xanh ?

    Đừng chờ nữa, hỡi người em yêu nhớ

    Mùa thu nào nghe hoang vắng tình ta
    Em đi rồi... vườn xưa xin vẫn mở
    Dĩ vãng xa... thôi cứ để nhạt nhòa...

    Dạ Quỳnh

    Đã chỉnh sửa bởi daquynh2010; 01-04-2015, 08:09 AM.
    Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi
    Similar Threads
  • #16

    Nỗi Niềm

    NỖI NIỀM

    Chuyện của lòng
    bao tháng năm dầu dãi
    Giọt tình buồn tràn lấp cả bờ mi
    Nặng nỗi niềm
    còn luôn mãi khắc ghi
    Bờ luyến ái vẫn trăm sầu ngàn khổ

    Làm sao biết
    cuộc đời chiều nắng đổ
    Những thăng trầm sẽ nối tiếp theo sau ?
    Gửi về anh
    xuân rồi hạ qua mau
    Thu, đông đến, bốn mùa nhiều trăn trở

    Sẻ cùng nhau
    nỗi niềm đau muôn thưở
    Chia cùng nhau ngày tháng nặng sầu thương
    Tiễn em đi
    trên ngần đấy dặm đường
    Nhiều vương vấn tấm lòng người xưa ấy

    Một mai kia
    nếu cuộc đời đưa đẩy
    Em trở về bên mái ấm chiều mưa
    Để còn nghe
    vọng mãi tiếng đò đưa
    Đêm quạnh vắng câu hò thương phận vạc

    Dạ Quỳnh
    Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

    Comment

    • #17



      XA VẮNG

      Em đi rồi anh có buồn không ?
      Có từng dằn vặt nỗi nhớ mong ?
      Có từng héo hắt thương chiều muộn ?
      Có thấy đơn côi mỗi đêm hồng ?

      Biết lần nào em lại ghé thăm ?
      Phương này phương đó rất xa xăm
      Gió thu mang đến ngàn hơi lạnh
      Vào tiết trời đang độ trăng rằm

      Là tuổi đời phai nhạt màu mây
      Hương thừa chực trốn khỏi vòng tay
      Để nghe buốt giá lời ru ngọt
      Để tủi hồn hoang những tháng ngày

      Em đi rồi nắng tắt ngoài hiên
      Mưa vẫn đong đưa nỗi ưu phiền
      Bước chân đã khuất xa tầm mắt
      Cho tình ôm trọn giấc cô miên

      Dạ Quỳnh
      Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

      Comment

      • #18


        TRẮNG TAY


        Chiều trở gió ngập ngừng đôi chân bước
        Mưa lạnh sầu, tim chất ngất tơ vương
        Giã từ rồi miền dĩ vãng đau thương
        Để dong ruổi tháng ngày còn trước mặt

        Có những khi tâm hồn nghe se thắt
        Tự hỏi lòng ngày mai sẽ ra sao ?
        Và rưng rưng đôi dòng lệ chực trào
        Sẽ vẫn thế, ngày mai rồi vẫn thế !

        Nếu có thể, người ơi, chừng có thể
        Em quay về nối lại chuyện ngày xưa
        Rồi vô hình hạnh phúc cũng đong đưa
        Mình cho nhau được những gì, anh nhỉ ?

        Cũng sẽ là những giọt buồn âm ỉ
        Rót vào đời bao vết tích đắng cay
        Mà lặng buồn qua năm tháng mê say
        Chợt tỉnh giấc, vẫn đôi bàn tay trắng...

        Dạ Quỳnh
        Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

        Comment

        • #19



          GIÓ & EM

          Gió và em, tất cả đều không thực
          Chỉ tình yêu có thực phải không anh ?
          Anh và mơ là những giấc mộng lành
          Đêm chiu chắt ghi hồn bao thương nhớ

          Đêm và anh, cõi lòng đều đã mở
          Em bước vào , bước nhè nhẹ tình em
          Đến bên anh, trong những giấc mơ êm
          Em và gió sẽ dập dìu khúc nhạc

          Êm thật êm , ru hồn anh bát ngát
          Đến với em, ta cùng hát tình ca
          Hòa vào lòng quyện với những thiết tha
          Cung trầm bổng, điệu tình yêu muôn thưở

          Để khi tỉnh , còn trong anh nỗi nhớ
          Gió và em, giấc mơ đã bên anh
          Gió và em, và những ước mơ xanh
          Cùng đã đến bên anh giây phút ấy....


          Dạ Quỳnh
          Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

          Comment

          • #20



            NẺO ĐƯỜNG TÌNH

            Thuyền nan sóng nước xa đưa
            Người về bến khác duyên xưa rã rời
            Cũng là một kiếp con người
            Trần ai ta ghé tạm thời phù du

            Đã qua đi mấy mùa Thu
            Trăng buồn in dấu mộng ru cõi đời
            Thuyền tình biết mấy lả lơi
            Hẹn thề cũng chẳng được lời sắt son

            Đã là mộng ảo sẽ mòn
            Người xưa còn đó ta còn nơi đây
            Mà sao chua xót đọa đày
            Mà sao thấm đẩm tình này chưa tan ?

            Cũng đành thôi chuyện dở dang
            Đường em, em bước, nẻo chàng, chàng đi
            Khắc lòng một mối tình si
            Hẹn người lại một hướng đi mặn nồng

            Kiếp sau buộc chặt tơ hồng
            Vấn vương đôi nẻo đôi lòng hai ta..


            Dạ Quỳnh
            Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

            Comment

            • #21



              CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ

              Mai em về phố buồn nghiêng ngã
              Từng hạt mưa lả tả rơi nhanh
              Bàn chân hối hả, loanh quanh
              Vẫn không đến được thị thành rất xa

              Của ngày nào đôi ta sánh bước
              Dốc sương mù tha thướt bóng mai
              Cỏ lau vờn nhẹ gót hài
              Tình yêu quấn chặt lấy hai tâm hồn

              Mặc ngoài kia hoàng hôn xuống vội
              Mây lững lờ che lối đồi thông
              Nỗi thương dâng ngập tấc lòng
              Gọi chiều lộng gió ươm hồng giấc mơ

              Em giờ đây thẩn thờ chiếc bóng
              Anh xa rồi còn ngóng trông ai ?
              Cánh chim thăm thẳm miệt mài
              Phương trời kỷ niệm nhạt phai hương nồng.


              Dạ Quỳnh
              Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

              Comment

              • #22

                CÒN MÃI NƠI ĐÂY



                CÒN MÃI NƠI ĐÂY

                Mai em về phố thị buồn tênh,
                Hàng cây trước gió đứng chênh vênh
                Bước chân mòn mỏi cùng sương khói,
                Phận số chơ vơ với thác ghềnh..

                Ngỏ vắng chiều nay chỉ mình em,
                Nhớ vùng kỷ niệm chẳng sao quện
                Hỡi người phương đó, giờ xa quá,
                Lòng chợt ngậm ngùi lúc gọi tên...

                Giữa dòng đời phiêu bạt nắng mưa,
                Trải qua năm tháng xót xa đưa,
                Cuộc tình rong ruổi bao chứng tích,
                Thềm hoang còn lại mảnh hương thừa...

                Là duyên phần nghiệt ngã an bày,
                Là mệnh trời sắp đặt lá lay,
                Để mãi đôi ta đành cách biệt,
                Xin giữ cho mình chút tình say...


                Dạ Quỳnh
                Đã chỉnh sửa bởi daquynh2010; 21-06-2015, 05:29 AM.
                Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

                Comment

                • #23



                  RU ANH

                  Ngủ đi anh, đêm mơ màng huyền thoại
                  Trăng nhẹ nhàng trôi bên những vần thơ
                  Quyện hơi sương tình ái tận xa mờ
                  Và êm ả ngọn gió lùa tình sử

                  Ngủ đi anh, em hát ru tình tự
                  Mây ngập ngừng lan qua nỗi đam mê
                  Đường dầu xa che khuất nẻo đi về
                  Em gửi gió cho anh niềm thương nhớ......

                  Từ bao giờ tình ta là hơi thở ?
                  Để ngọt ngào trên những tháng năm trôi
                  Vòng tay yêu lặng lẽ chẳng đơn côi
                  Đan cho khép hai cuộc đời yêu dấu

                  Ở phương ấy có một người hiểu thấu
                  Tấm lòng yêu ai trao tặng cho ai
                  Chẳng phôi phai mặc tháng rộng năm dài
                  Hoài ru mãi...một điệu tình muôn thuở.....

                  Dạ Quỳnh
                  Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

                  Comment

                  • #24

                    Xin đừng

                    ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi daquynh2010 View Post



                    RU ANH

                    Ngủ đi anh, đêm mơ màng huyền thoại
                    Trăng nhẹ nhàng trôi bên những vần thơ
                    Quyện hơi sương tình ái tận xa mờ
                    Và êm ả ngọn gió lùa tình sử

                    Ngủ đi anh, em hát ru tình tự
                    Mây ngập ngừng lan qua nỗi đam mê
                    Đường dầu xa che khuất nẻo đi về
                    Em gửi gió cho anh niềm thương nhớ......

                    Từ bao giờ tình ta là hơi thở ?
                    Để ngọt ngào trên những tháng năm trôi
                    Vòng tay yêu lặng lẽ chẳng đơn côi
                    Đan cho khép hai cuộc đời yêu dấu

                    Ở phương ấy có một người hiểu thấu
                    Tấm lòng yêu ai trao tặng cho ai
                    Chẳng phôi phai mặc tháng rộng năm dài
                    Hoài ru mãi...một điệu tình muôn thuở.....

                    Dạ Quỳnh






                    Xin đừng

                    Không em ạ, chẳng tí nào thần thoại
                    Bóng nguyệt gầy đến hãi cả dòng thơ
                    Ta là ai, bỗng chốc hóa mịt mờ ?
                    Mãi vất vưởng bên bờ trang huyền sử

                    Không em ạ, đừng dối mình - bảo tự…
                    Ngọn gió nào lay tỉnh cả cơn mê
                    Ta bỗng dưng ngao ngán hẵn lối về
                    Là em đấy, thế sao nàng chẳng nhớ !?

                    Thật ngộ nhỉ - chết vẫn còn hơi thở ?
                    Vạn lần không - dẫu bấy cánh mùa trôi
                    Giữa dòng đời yên ắng mảnh trăng côi
                    Bao trăn trở bên đời hằn in dấu

                    Cao xanh hỡi, nhỡ như người đã thấu
                    Sóng bạc đầu thử hỏi bởi vì ai ?
                    Đành thế thôi, gối mộng nhủ đêm dài
                    Trong nuối tiếc lẫn u hoài vạn thuở

                    TiCa

                    9.9.15



                    * Vì bài thơ Dạ Quỳnh có vần điệu quá tuyệt nên TiCa xin được họa nguyên vận.
                    Xem như một chút gì đó gọi là..
                    .

                    Comment

                    • #25

                      ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi TiCa View Post





                      Thiên thu

                      Bình minh nào - ai vùi sâu lòng đất ?
                      Cổ mộ nào giử chặt dấu chân xưa ?
                      Tồn tại sao …khi tháng lẻ năm thừa
                      Em chợt đến hay Ta vừa du mộng

                      Ngược thơi gian, hay chỉ là ảo vọng
                      Nắng hanh hao, cây rủ bóng chiều quê
                      Cỏ hoa thơm, em tóc rối bên hè
                      Làn gió thoảng, nhiêu khê tan… hồ hết

                      Triền viên miễn tơ lòng Ta từng dệt
                      Cả Đêm_Ngày còn chẳng muốn phân ly
                      Rồi bổng nhiên, biển lặng sóng thầm thì
                      Nơi xa ngái, bóng chim Di gãy cánh …

                      TiCa
                      8.19.12




                      MÊNH MÔNG



                      Giữa nhân thế ta đứng trong trời đất
                      Bước chân về tìm theo dấu vết xưa
                      Với mênh mông thương nhớ chút hương thừa
                      Từ ngày cũ hằn sâu bao giấc mộng


                      Dẫu biết xa nhưng lòng luôn hoài vọng
                      Những ngọt ngào đọng lại mối tình quê
                      Như đâu đây tiếng sáo thoảng trưa hè
                      Vang trong gió đến tận giờ chưa hết…


                      Mảnh tâm khảm còn muộn màng đan dệt
                      Ước mơ đành gục mặt buổi chia ly
                      Đem khổ đau làm lỡ tuổi xuân thì
                      Để bóng hạc phương này mòn mỏi cánh….


                      Dạ Quỳnh



                      Dạ Quỳnh sang thăm và gửi TiCa bài hoạ, xin phép TiCa được "múa rìu qua mắt thợ" nhé.... vì nói thật từ khi biết viết những dòng tạm gọi là thơ, DQ chưa hoạ thể loại thơ mới này với ai bao giờ, chỉ có đôi lúc cùng làm thơ cảm tác thôi...


                      Chúc TiCa luôn vui & an lành...
                      Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

                      Comment

                      • #26



                        ĐIỀU CUỐI CÙNG CÒN LẠI


                        Như một giấc mộng u hoài

                        Tình yêu lặng lẽ nhạt phai hương nồng
                        Nổi chìm ba núi, bảy sông
                        Truân chuyên che lấp nụ hồng có gai

                        Buồn thương trĩu nặng hình hài
                        Cuộc đời còn những đêm dài vắng tênh
                        Còn ta giữa khoảng chênh vênh
                        Soi gương, đối mặt, lãng quên tháng ngày

                        Rượu đầy nâng chén uống say
                        Rồi như cánh én lượn bay vật vờ
                        Bỏ trôi hết cả ước mơ
                        Quay về thực tại chơ vơ, lạc loài

                        Gượng cười tính đến tương lai
                        Điều còn sót lại : mệt nhoài xác thân
                        Thật ra nơi chốn phong trần
                        Cuối cùng ta có mấy lần được vui ?


                        Dạ Quỳnh
                        Hãy cho đi và ta sẽ còn mãi

                        Comment

                        • #27

                          Chỉ ngần ấy thôi

                          ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi daquynh2010 View Post


                          ĐIỀU CUỐI CÙNG CÒN LẠI


                          Như một giấc mộng u hoài

                          Tình yêu lặng lẽ nhạt phai hương nồng
                          Nổi chìm ba núi, bảy sông
                          Truân chuyên che lấp nụ hồng có gai

                          Buồn thương trĩu nặng hình hài
                          Cuộc đời còn những đêm dài vắng tênh
                          Còn ta giữa khoảng chênh vênh
                          Soi gương, đối mặt, lãng quên tháng ngày

                          Rượu đầy nâng chén uống say
                          Rồi như cánh én lượn bay vật vờ
                          Bỏ trôi hết cả ước mơ
                          Quay về thực tại chơ vơ, lạc loài

                          Gượng cười tính đến tương lai
                          Điều còn sót lại : mệt nhoài xác thân
                          Thật ra nơi chốn phong trần
                          Cuối cùng ta có mấy lần được vui ?


                          Dạ Quỳnh









                          Chỉ ngần ấy thôi


                          Trăm năm - ai nỡ phí hoài
                          Qua đêm bão tố, nắng mai ấm nồng
                          Một ngày hoa dạt bến sông
                          Cành xuân phơi phới bạc lòng nằm gai


                          Từ em…
                          Nhẹ trở gót hài
                          Rừng xưa khép lá - kiếp này buồn tênh
                          Nhọc nhoài tựa cặp đũa vênh
                          Liêu xiêu con Sáo chông chênh đêm ngày

                          Dối lòng tìm chút men say
                          Như làn gió thoảng lá lay - giả vờ...
                          Cũng đành tàn một giấc mơ
                          Và thơ lạc giữa bơ vơ muôn loài


                          Từ em…
                          Xuân sẽ thới lai
                          Quỳnh tương ấm dạ, bướm ngài hóa thân
                          Dẫu Ta góp nhặt bụi trần
                          Nàng đêm gối mộng, Ta ngần ấy vui.


                          TiCa
                          9.11.15




                          * TC chỉ họa cước vận trong thơ LB mà thôi.
                          Thơ chỉ cần êm tai, chứ không theo qui củ gì cả.

                          Comment

                          Working...
                          X
                          Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom