• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Chủ đề Giai phẩm Xuân Nhâm Thìn - 2012

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Chủ đề Giai phẩm Xuân Nhâm Thìn - 2012

    Chủ đề Giai phẩm Xuân Nhâm Thìn - 2012

    Error - 404" align="left" border="0" alt="" style="padding:7px;" />Lại một mùa Xuân nữa đã và đang trở về.

    Như thông lệ hàng năm Chút lưu lại xin mượn một góc nhỏ nơi này để mở ra một Chủ đề gọi là Giai phẩm Xuân hầu để góp nhặt lại đôi điều cùng tản mạn với một mùa Xuân mới.

    Tất cả những bài viết trong Chủ đề này sẽ là những bài thơ, văn, biên khảo, tạp ghi, tùy bút, hội họa, nhiếp ảnh, truyện cười ... v..... v...... để nói về mùa Xuân - đặc biệt là "xuân của con Rồng".

    Những bài viết, những Tác phẩm có thể là riêng của Quý Anh Chị sáng tác hay sưu tầm hay lượm lặt khắp nơi tùy hỷ.

    Rất mong sự hưởng ứng của Quý Anh Chị và Quý Bạn hữu khắp nơi hầu đóng góp cho Chút lưu lại thêm một món quà tinh thần nho nhỏ để chúng ta cùng nhau chia xẻ trong niềm vui những ngày đầu của một Năm mới.

    Xin kính cầu chúc cho Quý Anh, Quý Chị, Quý Bạn Hữu xa gần trên khắp năm châu cùng toàn Gia Quyến vui đón một Năm mới Nhâm Thìn 2012 thật dồi dào sức khỏe, thật bình an và tràn đầy Thịnh Vượng.

    Chúc Mừng Năm Mới Nhâm Thìn - 2012
    Chút Lưu Lại
    Sống trên đời

    Similar Threads
  • #61

    Nụ Xuân






    Xuân

    Mùa xuân hoa cỏ tốt tươi
    Mai vàng khai nụ đón mời nắng Xuân
    Chim non, choàng tỉnh reo mừng
    Lung linh sương sớm, ngập ngừng bướm đêm

    TiCa
    23 Tết

    Comment

    • #62

      Tháng Giêng - Tôi

      Tháng Giêng - Tôi

      Tháng Giêng về bên hiên
      Xôn xao lòng bỡ ngỡ
      Mai vàng bên khung cửa
      Mắc cỡ đón Xuân về

      Tháng Giêng ngày không đợi
      Sao Ta vẫn cứ chờ
      Những điều dù rất muộn
      Lòng hỏi lòng ngu ngơ.

      Tháng Giêng mang hờn dỗi
      Trách móc với Nàng Xuân
      Ta ngàn lần sám hối
      Vẫn nghe lòng bâng khuâng.

      Tháng Giêng chưa vội đi
      Mang theo lời tình tự
      Đôi câu kinh Tịnh Độ
      Cầu cho người cho Tôi.

      Tháng Giêng đã về đây
      Cảm ơn mùa Xuân này
      Ghi chút tình lưu lại
      Xin hãy mãi đong đầy.

      HV
      Xuân Nhâm Thìn - 2012
      Sống trên đời

      Comment

      • #63

        Bướm Xuân




        Bướm Xuân

        Lung linh cánh bướm lung linh
        Vội vàng như đã si tình …thật sao ?
        Ví mà ngày tháng qua mau
        Xuân này, Xuân nữa Xuân sau – muộn gì !

        TiCa
        1.15.12

        Comment

        • #64

          Ngày Tết - Lượm lặt đôi điều.

          Ngày Tết - Lượm lặt đôi điều.


          Vũ Hoàng Chương

          Sinh ngày 5 tháng Năm, năm Bính Thìn 1916
          Mất ngày 6 tháng Chín, năm Bính Thìn 1976
          Đây là bài thơ cuối cùng trước khi Thi sĩ Vũ Hoàng Chương mất.

          Đá mở lời Xuân

          Bạn đầy mây, chén đầy trăng,
          Xuân vào đêm, giữa lòng băng nở quỳnh
          Liễu tơ đào gấm như tranh
          Dâu Tần biếc, cỏ Yên xanh, một trời.

          Quê xưa phấn rụng vàng rơi
          có nghe vách đá vang lời hỏi duyên:
          Say nằm trước ngõ là tiên,
          Hoặc say nằm cát ngoài hiên mới hào?

          Vũ Hoàng Chương
          Trên thêm Tết Ất Mão

          *** Đầu năm 1976, ông bị bắt giam và được trả về ít ngày thì mất.
          Sống trên đời

          Comment

          • #65

            Năm hết Tết đến - Truyện ngắn

            Năm hết Tết đến
            Phan

            Ông Lục tất bật với công việc ra tiền thì ít mà tốn tiền thì nhiều. Anh ruột của ông tên là anh Ba, sang thăm gia đình ông nhân dịp cuối năm. Click image for larger version

Name:	images968669_a9.jpg
Views:	44
Size:	24.4 KB
ID:	260436Anh Ba đã lớn tuổi nhưng tính khí không già vì anh gốc lính, chỉ mỉm cười khi nghe ông Lục nói điện thoại liên miên với những thân hữu ở địa phương để tổ chức hội hè cho cộng đồng trong mùa lễ tết. Người anh khí khái không ngờ hôm nào về phép còn chở thằng Lục đi xem chiếu bóng, ăn kem ở Sài gòn. Nó thích nhất là được ăn một tô bò vò viên ở góc đường Cao Thắng với Trần Quốc Toản. Và thằng em ụt ịt của anh Ba không bao giờ tha cho lương lính của ông ba cọc ba đồng khi ông nói về thì nó lại xin anh Ba mua cho em trái banh; lần sau xen kẽ là xin mua đôi giày bata màu xanh dương để đá banh... hình ảnh thằng Lục còn hoài trong ký ức anh Ba là lần nó thấy ông còn tiền sau khi hai anh em đã phủ phê một chiều cuối tuần ở Sài gòn. Nó xin anh Ba mua giày bata xong mà chưa hết tiền thì xin mua thêm cho em một đôi xăng-đan, nhưng đừng cho má biết! Vì em ưa đá banh ở lề đường, mất xăng-đan lần nào cũng bị má... đánh đau lắm!

            Anh Ba thương thằng em biết lo xa mà nhớ nó nhất trong 20 năm không gặp gia đình. Ngày ấy ông nghĩ về đời lính của mình lỡ có chuyện gì cũng không lo lắm cho thằng em biết lo xa và khéo léo xoay sở từ nhỏ...

            Chuyện như mới hôm qua khi anh Ba nhìn cháu ngoại của mình lon ton chạy ngoài sân nắng mà nhớ thằng Lục hồi nhỏ cũng hai má ửng hồng; phục phịch chạy theo trái banh suốt ngày không chán... Thế rồi ông biệt xứ sau mùa xuân 1975, đằng đẵng 20 năm không thân nhân trên nước Mỹ, hôm trở lại nhà bên Việt Nam thì thằng Lục đã có vợ con. Kỷ niệm cũ không nhiều vì thời đi lính ông cũng ít về thăm nhà; những lần về thăm nhà hiếm hoi thì đa phần là nhậu nhẹt với bạn lính 'con dì phước', họ cùng về phép với anh Ba để về nhà anh Ba chứ biết về đâu! Về nhà anh Ba không có rượu thịt cao lương mỹ vị nhiều nhưng có em gái hậu phương là hai cô em của anh Ba thì lính mồ côi sướng rơn. Ngoài ra, anh Ba còn bạn trong xóm nhưng khác binh chủng... thời chiến tranh gặp lại bạn bè mà không nhậu thì hối không kịp vì chả biết lần gặp nào là lần sau cuối.

            Với thằng em nhỏ trong nhà nhưng anh Ba với nó dường như rất hạp nhau! Nó nhỏ nhưng không trọng phú khinh bần, vì theo phe chị Hai sẽ có ăn hơn là theo anh Ba, quanh năm chỉ được tháng cúng cô hồn là no đủ. Nó nhỏ nhưng trọng tín nghĩa dữ lắm! Cái gì anh Ba đã nói là không cho má hay thì nó chết đòn cũng không khai cho má biết chuyện anh Ba trốn học đi đánh lộn với xóm trên, xóm dưới; trốn học đi coi đá gà, trốn má sang vựa ve chai của ông Tàu để tụ tập hút thuốc... nó biết hết nhưng không khai tội anh Ba là không khai. Và cái gì làm nó buồn phiền như thèm ăn hủ tíu, mía hấp, khô bò cay... cũng chỉ đợi anh Ba về, nói với anh Ba chứ không hé môi với ai khác! Nhờ vậy anh em có nhiều kỷ niệm trong thời gian chung sống với nhau không lâu. Từ khi nó biết ngồi ngang trên khung xe đạp sườn ngang thì anh Ba đi đâu cũng thảy nó lên cái khung xe đạp - nắng mưa sương gió gì cũng hai anh em trên vạn nẻo đường. Những chiều mưa tầm tã, anh Ba mặc poncho của lính, nó ngủ gục trong cái áo mưa rộng rinh, anh Ba tay cầm lái xe đạp, tay vịn thằng em úc núc như củ khoai-ngáy khò trong áo mưa anh Ba nhưng nhất định không chịu ở nhà với má, với chị Hai...

            Tới bà già thương thằng Ba đã lớn mà chưa có bạn gái vì đi chở cơm heo tối ngày thì ai ngửi nổi. Má mua cho cái xe Honda 67 cũ xì thì thằng Lục ngồi vênh váo trên bình xăng; gặp ai quen nó cũng kêu gào cho người ta thấy anh em nó đi xe gắn máy! Sau tết Mậu Thân, anh Ba đi lính, thằng Lục mới 6 tuổi, đi học trường. Anh em sống với nhau có bao nhiêu sau đó theo những lần anh Ba về phép. Rồi 1975 thì anh Ba dông luôn. Nhớ thương thằng em biết bao nhiêu theo tháng năm dài anh Ba sống đời lưu lạc trên nước Mỹ. Cho tới lần anh Ba về Việt Nam lần đầu vào năm 1995, gia đình từ chối việc đi Mỹ vì ai cũng đã ổn định đời sống. Chính anh, chính anh cũng nhìn thấy gia đình thằng Lục yên ấm... nhưng anh thuyết phục nó đi Mỹ để nối lại tình xưa, anh có anh em chứ bên đây tháng rộng năm dài không người thân kẻ thích, những ngày năm hết tết đến buồn chết được.

            Cũng như tết năm nay đến gần, anh Ba còn ít ngày vacation nên lấy hết sang thăm gia đình thằng Lục. Bây giờ đã đến con nó đá banh ngoài park. Hôm nào có game ngoài sân còn mời bác Ba đi xem con đá banh... Thôi thì cha con thằng Lục mê đá banh còn hơn bác Ba chỉ biết đá cá lăn dưa một thời tuổi nhỏ. Thân người di cư ngay trên quê nhà còn cơ man hơn di dân từ Việt Nam qua Mỹ. Anh Ba không nói mà thương thằng Lục âm thầm lập gia phả cho gia đình với kỳ công sưu tập, không biết bao nhiêu tiền điện thoại từ khi gọi Việt Nam còn tính mấy đồng một phút. Nó càng lớn càng giống cha, nghiêm nghị mà nặng tình. Trang dành riêng cho nhánh con cháu qua Mỹ có hai anh em, nó trang trọng đề tên anh Ba là trưởng nam của gia đình, trưởng tộc của họ nhà trên nước Mỹ. Anh Ba sẽ trở thành cụ tổ của họ Khắc trên nước Mỹ... Thật không ngờ anh Ba quan trọng hơn anh tưởng; cũng không ngờ thằng Lục làm được một việc quan trọng không tưởng tượng nổi, dù nó bây giờ hết lách chách như hồi nhỏ, thấy anh ba bóp cái lon không thì nó đi vô tủ lạnh, lấy cho anh Ba lon bia mới; nó thấy anh Ba phê thì đi dọn chỗ nằm cho anh Ba, còn suỵt mấy thằng con nó đừng ồn để bác Ba ngủ...

            Anh Ba thức giấc sau chầu bia trưa quá đã với tay nghề bóp gỏi ốc vòi voi của thằng Lục, anh nói nó: "Mày gọi về nhà cho anh Ba nói chuyện với chị Hai chút được không?" Dĩ nhiên là được, nó bắt điện thoại xong thì đưa cho anh Ba. Cả nhà hồi nào anh em chia phe dành ăn, xí chỗ ngủ không dột... Nó dựa hơi anh Ba làm tàng, bắt nạt mấy chị gái dựa hơi chị Hai.

            Mấy đứa theo phe đàn bà cùng lắm chỉ được cho ăn lén củ khoai, cái trứng luộc, trái bắp. Nó theo anh Ba nên an cướp, ăn giựt chứ không ăn xin. Vậy mà bây giờ ngồi nghe anh Ba nói chuyện với chị Hai, nó khóc. "Anh Ba, nhà mình hồi đó nghèo vậy mà vui. Má bênh chị Hai với chị Tư, chị Năm. Trong khi ba đâu có bênh mình. Ba đập anh Ba bò càng; Ba đánh em té đái... nhưng vui hơn bây giờ, ba má chết hết trơn, chị Hai già khụm, chị Tư, chị Năm cũng bệnh hoài..." Nó nói xong, ngồi ngó mông lung, gió phành phạch cái áo lạnh hư dây kéo. Thằng mập từ nhỏ nên không biết lạnh trời nhưng ưa lạnh lòng khi nói tới gia đình.

            Tiếng anh Ba nhỏ nhẹ hơn hồi xưa đã nhiều, "Tết này em hơi kẹt nên không về, còn mấy ngày phép nên qua thăm thằng Lục cho nó bớt tủi thân năm hết tết đến... Vợ em có gởi chị Hai chút đỉnh để lo tết nhất, chứ tụi em bên đây có cúng kiếng gì đâu! Chị Hai nhận được chưa?"

            Đầu dây bên Việt Nam, tiếng chị Hai đều đều như má lúc đã già, "Thằng Lục còn nợ chị Hai ba chuyến Việt Nam đó cậu Ba ơi! Nó hứa với chị ba lần rồi mà có thấy nó về ăn tết gì đâu! Cậu coi nó khó quá thì để chị Hai dành dụm gởi tiền cho nó mua vé máy bay về thăm gia đình, thăm mồ mả ba má chứ nó biệt tăm hoài sao đặng!"

            Anh Ba ngần ngừ khó nói cho thông, "... Ừ thì nó cũng khó. Nhưng nó giống ba y chang vậy nha chị Hai. Bây giờ nó cũng như ông làng ông xã hồi xưa vậy. Em qua đây mấy ngày. Toàn nghe nó điện thoại liên miên để lo tết nhất cho cộng đồng. Ba mình hồi nọ cũng đâu lo làm ăn, toàn lo chuyện làng chuyện xã... Thằng Lục vác ngà voi còn bạo hơn ba của mình, nó nói với em là về chung để ăn tết với gia đình mấy lần rồi, nhưng nói xong rồi xụi lơ luôn. Nó giải thích tiền về ăn tết với gia đình chỉ được mình nó, trong khi hùn hạp với anh em ở địa phương thì tổ chức tết được cho nhiều người... Nó là con ba chánh hiệu đó chị Hai".

            "Cậu Ba lúc nào cũng bênh vực thằng Lục. Bộ nó giống ba thì khỏi về thăm mồ mả ba má hay sao! Bộ chị Hai với chị Tư, chị Năm của nó không nhớ nó hay sao..."

            "Ừ, thì để em coi. Sang năm em dành dụm rồi về chung với nó. Thôi chị Hai đi ngủ đi. Nói chuyện lâu rồi. Tết vui vẻ nha chị Hai..."
            "Ừ, cậu với gia đình cũng ăn tết vui vẻ. Cậu cũng phải coi chừng thằng Lục đó! Vợ nó mới gọi chị Hai hôm tháng trước..."
            "Chuyện gì?"
            "Chuyện này nó mới giống ba. Đào hoa, đèo bồng..."
            "Ôi! Cánh đàn bà của chị lúc nào cũng đa nghi,..."
            "Còn không, ba hồi đó..."
            "Thì dì tìm ba chứ ba đâu có tìm dì. Bồ cũ không rủ cũng đến mà chị Hai..."
            "Đó, thì đó đó. Vợ nó nói với chị Hai là bạn cũ năm xưa gì của nó đó! Bây giờ cũng rù rì cháy phone... mai mốt tới đâu!'

            "Thôi đi chị Hai ơi! Đã nghèo còn cứ ham làm giàu cho V247. Chị đi ngủ đi. Bái bai."

            Chiều đông mà không lạnh, ông Lục ngồi tới tối thui ngoài sân nhà, rù rì điện thoại. Trong nhà đã lên đèn từ lâu. Em dâu nói với anh Ba: "Anh ăn trước đi, hơi đâu chờ ổng-tình không biên giới của ổng phải tới nửa đêm".
            Anh Ba không ăn, xách lon bia ra sân tính sổ thằng Lục. Ba má chết hết trơn rồi, không nghe lời chị Hai thì nghe ai bây giờ... nhất là khi năm hết tết đến.
            Đã chỉnh sửa bởi hoangvu; 30-06-2019, 11:45 AM.
            Sống trên đời

            Comment

            • #66

              Mưa Xuân





              Mưa Xuân

              Mưa xuân phủ áo nhung mềm
              Như làn sương mõng, chiều thêm ảo_huyền
              Trĩu cành, hoa khẻ làm duyên
              Xếp đôi cánh mõng, vành khuyên ngủ vùi


              TiCa
              1.15.12

              Comment

              • #67

                KHAI XUÂN THẠCH KHÚC - Vũ Hoàng Chương

                ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi hoangvu View Post
                Ngày Tết - Lượm lặt đôi điều.



                Vũ Hoàng Chương

                Sinh ngày 5 tháng Năm, năm Bính Thìn 1916
                Mất ngày 6 tháng Chín, năm Bính Thìn 1976
                Đây là bài thơ cuối cùng trước khi Thi sĩ Vũ Hoàng Chương mất.

                Đá mở lời Xuân

                Bạn đầy mây, chén đầy trăng,
                Xuân vào đêm, giữa lòng băng nở quỳnh
                Liễu tơ đào gấm như tranh
                Dâu Tần biếc, cỏ Yên xanh, một trời.

                Quê xưa phấn rụng vàng rơi
                có nghe vách đá vang lời hỏi duyên:
                Say nằm trước ngõ là tiên,
                Hoặc say nằm cát ngoài hiên mới hào?

                Vũ Hoàng Chương
                Trên thêm Tết Ất Mão

                *** Đầu năm 1976, ông bị bắt giam và được trả về ít ngày thì mất.




                Một bài thơ đón giao thừa của Vũ Hoàng Chương

                Đầu năm mới 2007 tôi nhận được một món quà từ một người bạn ở Pháp: nhà phê bình Đặng Tiến. Đó là bức ảnh chụp lại một bài thơ bằng chữ Hán của cố thi sĩ Vũ Hoàng Chương mà sinh thời Vũ tiên sinh chưa bao giờ cho công bố. Đặng Tiến nhờ tôi phiên âm, dịch nghĩa và nếu có thể dịch ra thơ, tiện cho bạn đọc xa gần thưởng lãm. Tôi vui mừng mở file ảnh do bạn gửi và nhận ra đây quả là món quà quý, bởi nó là thủ bút của Vũ Hoàng Chương. Theo Đặng Tiến, bài thơ được thi sĩ viết trên bìa tờ báo Nhà văn số xuân Ất mão (1975) và vì viết trên bìa một tờ báo, anh nghĩ rằng bấy giờ đã là sau tháng Tư 1975 lúc mà giấy trắng khổ lớn trong nhà họ Vũ bắt đầu khan hiếm. Nhưng thực tế, nội dung bài thơ lại cho thấy Vũ quân đã sáng tác nó vào đêm trừ tịch năm Ất mão. Có lẽ việc ông thuận tay viết lại trên bìa số xuân báo Nhà văn tức sau Tết âm lịch là việc làm tùy hứng, không có gì bất thường. Nhưng số phận bài thơ khá kỳ bí: nó lọt vào phía sau bức ảnh Vũ Hoàng Chương chụp ở tuổi 24 như một tấm giấy lót và đặt trên bàn thờ trong nhiều năm. Khi Đặng Tiến về Việt Nam (tôi nhớ đâu như năm 1979 thì phải vì anh có đến thăm Viện Văn học), người vợ cố thi sĩ đã trân trọng mang bức ảnh tặng anh kể cả khung, và anh cũng trân trọng/vô tình để nguyên trong khung ảnh, gìn giữ nó từ bấy đến nay.



                Xem xét bài thơ trong khuôn hình của tấm ảnh scaner ta càng có một ấn tượng lý thú. Đúng là một bài thơ xuân được viết trên bìa một tờ báo xuân có màu hồng điều. Chữ của Vũ Hoàng Chương không thuộc hàng thư pháp nổi danh nhưng rất phóng túng. Trong số các thi nhân thơ mới có dễ ông là một trong dăm bảy người sành chữ Hán và thích chơi thư pháp. Bài thơ có những chữ viết thảo, tiếc thay lại là thảo “lòi tói”, người nhận ảnh đọc đi đọc lại mà vẫn bí đến 3 chữ. Phải nhờ bạn Phạm Văn Ánh - một bạn trẻ rất giỏi nhận mặt chữ thảo - đến cùng luận với nhau mới tạm nhất trí về ba chữ ấy: đó là :
                - chữ khúc (chữ cuối tiêu đề),
                - chữ giao (chữ thứ hai câu 5)
                - chữ kim (chữ thứ sáu câu 5).
                Những chữ khác như chữ hồi (chữ thứ sáu câu 4),
                - chữ túy (chữ thứ sáu câu 7)
                dù vẫn chưa thông cũng không còn tìm ra cách đọc nào khác. Một điều lạ là giữa tên ghi cuối bài thơ và tên khắc trong ấn triện đóng bên cạnh có khác nhau: tên cuối bài thơ là Vũ Hoàng Chương trong khi tên trong ấn triện lại là Loạn Trung Bút. Cho đến nay chỉ mới thấy ở trang đầu cuốn Rừng phong, Nxb. Lửa thiêng, Sài Gòn, 1971, dưới hai câu chữ Hán viết toàn thảo (cũng là thủ bút của tác giả):



                冷桂香沈蒼海月
                亂蓬心帶白雲秋冷


                Lãnh quế hương trầm thương hải nguyệt,
                Phi
                (hoặc loạn) bồng tâm đới bạch vân thu.

                Tác giả tự dịch:
                Quế lạnh hương chìm trăng bể biếc,
                Cỏ bồng mây trắng rối lòng thu.

                cũng có thấy tên ký Vũ Hoàng Chương kèm theo mấy chữ Loạn Trung Bút cả Việt và Hán. Ngoài ra, Loạn trung bút còn là tên một thiên tùy bút của nhà thơ in ở Sài Gòn vào năm 1970 mà người viết chỉ mới thấy nhắc trong trang quảng cáo của tập thơ Rừng phong chứ chưa có hân hạnh được đọc. Như vậy, có phần chắc đây là một biệt hiệu Vũ Hoàng Chương tự đặt cho mình kể từ đầu những năm 70 trở về sau.

                Cuối cùng, dầu biết là mạo muội, vẫn đành gắng hết sức thỏa mãn bạn Đặng Tiến bằng một bản phiên âm, một bản dịch xuôi và hai bản dịch thơ, sau khi đã “giải mã” các điển cổ khó hiểu. Xin được gửi đến , cũng mong quý vị góp thêm những chỗ thâm sâu của chữ nghĩa mà người viết và dịch còn e ngại, băn khoăn:

                开 春 石 曲
                祥 雲 滿 坐 坐 杯 明
                嬉 祝 春 開 夜 半 瓊
                東 柳 西 桃 雙 盡 美
                秦 桑 燕 草 一 回 青
                儘 教 故 國 懷 金 粉
                自 有 狂 言 出 石 屏
                頹 臥 與 沙 場 醉 臥
                古 來 誰 也 占 高 名

                KHAI XUÂN THẠCH KHÚC
                Tường vân mãn tọa tọa bôi minh,
                Hy chúc xuân khai dạ bán quỳnh.
                Đông liễu Tây đào song tận mỹ,
                Tần tang Yên thảo nhất hồi thanh.
                Tẫn giao2 cố quốc hoài kim phấn3,
                Tự hữu cuồng ngôn xuất thạch bình4.
                Đồi ngọa dữ sa trường túy ngọa,
                Cổ lai thùy dã chiếm cao danh?


                CHÚ THÍCH:
                1.Chữ này trong bản viết rất khó đọc; bạn Phạm Văn Ánh đoán là chữ khúc 曲. Chữ thạch 石 có nghĩa là âm thanh không vang. Chu lễ 周 禮。 春 官。 典 同 : 厚 聲 石hậu thanh thạch. Trịnh Huyền 鄭 玄 chú: 鐘 大 厚 。 則 如 石 。 叩 之 無 聲Chung đại hậu, tắc như thạch, khấu chi vô thanh. Nghĩa là: chuông lớn mà dày thì như đá, gõ vào không có tiếng.Chúng tôi tạm dịch là khúc trầm tấu.
                2. Tẫn giao: mặc dầu, mặc cho. Mai Khắc Trang 劉 克 莊 đời Tống trong Hậu thôn tập 後 村 集 quyển 6, bài Sạ quy 乍 歸 thứ 9 có câu: 儘 教 人 貶 駁 。 喚 作 嶺 南 詩 Tẫn giao nhân biếm bác / Hoán tác Lĩnh Nam thi; nghĩa là: Mặc cho người chê bai khích bác / Gọi là thơ Lĩnh Nam.
                3. Kim phấn: 1. Phấn nhụy hoa; 2. Chỉ những trang sức của phụ nữ; thơ xưa nói về chuyện phụ nữ thường dùng ẩn dụ này, ví dụ trong Tây sương ký 西 廂 記có câu: 香 消 了 六 朝 金 粉 。 清 減 了 三 楚 精 神 Hương tiêu liễu Lục triều kim phấn / Thanh giảm liễu Tam Sở tinh thần; nghĩa là: Mùi hương tiêu tan rồi phấn hương người con gái Lục triều / Sự trong trẻo giảm rồi tinh thần Tam Sở.
                3. Thạch bình: Núi đá dựng đứng như bình phong. Cao Thích 高 適 trong Cao thường thị tập 高 常 侍 集 quyển 2 bài 宴 韋 司 戶 山 亭 院 Yến vi tư hộ sơn đình viện có câu: 苔 俓 試 窺 踐 。 石 屏 可 攀 倚. Đài kính thí khuy tiễn / Thạch bình khả phan ỷ. Nghĩa là: Lối rêu thử nhòm theo mà đặt chân / vách dựng đứng có thể vin vào mà dựa .
                4. Đồi ngọa: theo Hán việt từ điển của Đào duy Anh là đồi nhiên túy ngọa 頹 然 醉 臥: say quá nằm liều, cũng chỉ kẻ văn nhân thất chí .

                Dịch nghĩa :

                KHÚC TRẦM TẤU KHAI BÚT ĐÊM XUÂN
                Mây lành đầy khắp chỗ ngồi, chén rượu sáng lóng lánh,
                Đùa chúc cho phút giao thừa xuân sang, nhiều điều tốt đẹp.
                Liễu phía Đông và đào phía Tây cả hai đều đẹp tuyệt,
                Dâu nước Tần và cỏ nước Yên cùng một sắc xanh.
                Dẫu cho vẫn nặng lòng nhớ thương hương phấn nước cũ,
                Song đã có một lời ngông vọng lên giữa núi dựng như thành.
                Giữa kẻ say nằm nghiêng ngả và người say lăn nơi sa trường,
                Xưa nay ai lưu danh cao hơn ai?

                Hai bản dịch thơ của Nguyễn Huệ Chi:

                Bản dịch thứ nhất:
                Chỗ ngồi mây bọc, chén long lanh,
                Đùa khấn xuân sang: đêm tốt lành.
                Đào, liễu Đông Tây đều tuyệt sắc,
                Cỏ, dâu Tần Sở thảy tươi xanh.
                Phấn hương nước cũ chưa khuây nhớ,
                Vách dựng lời ngông đã trót thành.
                Say khướt văn nhân, say tráng sĩ,
                Xưa nay ai dễ chiếm cao danh?

                Bản dịch thứ hai:
                Mây lành vờn khắp chỗ ngồi,
                Giao thừa rượu chói, bồi hồi chúc xuân:
                Liễu, đào rực rỡ thanh tân,
                Cỏ, dâu như một, bội phần xanh tươi.
                Phấn hương nước cũ chưa nguôi,
                Vách cao trót đã buông lời nói ngông.
                Sa trường ngất ngưởng mấy ông,
                Cùng ta say xỉn, ai hòng hơn ai?


                http://vanhoanghean.com.vn/nhung-goc-nhin-van-hoa/goc-nhin-van-hoa/1889-mot-bai- tho-don-giao-thua-cua-vu-hoang-chuong-moi-phat-hien.html
                ----------------------------

                Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                Comment

                • #68

                  Bài Thơ Xuân cuối cùng của Vũ Hoàng Chương

                  ..::~Trích dẫn nguyên văn bởi hoangvu View Post
                  Ngày Tết - Lượm lặt đôi điều.






                  Vũ Hoàng Chương

                  Sinh ngày 5 tháng Năm, năm Bính Thìn 1916

                  Mất ngày 6 tháng Chín, năm Bính Thìn 1976
                  Đây là bài thơ cuối cùng trước khi Thi sĩ Vũ Hoàng Chương mất.

                  Đá mở lời Xuân

                  Bạn đầy mây, chén đầy trăng,
                  Xuân vào đêm, giữa lòng băng nở quỳnh
                  Liễu tơ đào gấm như tranh
                  Dâu Tần biếc, cỏ Yên xanh, một trời.

                  Quê xưa phấn rụng vàng rơi
                  có nghe vách đá vang lời hỏi duyên:
                  Say nằm trước ngõ là tiên,
                  Hoặc say nằm cát ngoài hiên mới hào?

                  Vũ Hoàng Chương
                  Trên thêm Tết Ất Mão

                  *** Đầu năm 1976, ông bị bắt giam và được trả về ít ngày thì mất.
                  Rồng Ngâm Váng Khúc Tân Thanh"
                  Nguyễn Xuân Nghĩa - Người Việt Giai Phẩm Xuân Nhâm Thìn 2012



                  Từ Phan Khôi.....






                  ... đến Vũ Hoàng Chương




                  Tết năm Thìn mà nói về một nhà thơ sinh năm Thìn và cũng mất vào một năm Thìn là điều hợp cách....


                  Đấy là Vũ Hoàng Chương, sinh năm Bính Thìn 1916, mất năm...

                  ... Bính Thìn 1976. Ông mất trong hoàn cảnh bất thường: bị bắt giam vào khám Chí Hoà, khi "tiếng ếch đã trùm lên tiếng sóng" và chỉ được thả ra vài tháng sau, khi đã hấp hối. Năm ngày sau thì ông trút hơi thở cuối cùng dưới chân "Gác Bút" gần bến Vân Đồn của Sàigòn, vào mùng sáu Tháng Chín.

                  Chúng ta phải tin rằng năm Nhâm Thìn này, nhiều người sẽ tưởng niệm một con rồng của thi ca nước Nam như Vũ Hoàng Chương.

                  Nhưng người viết xin nghiêng mình qua hướng khác mà nhắc đến một nhà thơ khác, sinh vào năm Hợi mà mất cũng vào một năm Hợi trong hoàn cảnh u buồn không kém nhà thơ họ Vũ.

                  Đó là Phan Khôi, nhân vật kiệt xuất đất Quảng, cháu ngoại Tổng đốc Hoàng Diệu, sinh năm Đinh Hợi 1887 và mất năm Kỷ Hợi 1959. Mất trong nhục nhằn, mộ phần ở đâu không còn ai biết, chỉ vì đã dõng dạc chống lại sự đàn áp tư tưởng của chế độ.
                  Sở dĩ nhắc đến Cụ Tú Phan vì mối giao tình giữa hai nhà thơ Phan-Vũ. Cách nhau ba chục năm và một dòng Bến Hải mà hai người vẫn nhìn chung về một hướng.
                  Giao tình đó còn được nối kết bằng bài xướng họa rồi một bài thơ chữ Hán do Vũ Hoàng Chương viết tặng Phan Khôi. Sau đấy, cũng chính Vũ Hoàng Chương đã cảm dịch bài thơ này khi nghe tin người bạn vong niên bị đầy đọa và từ trần mà không có đất chôn.

                  ***

                  Sau "Cách mạng mùa Thu" 1945, cả nước hừng hừng khí thế độc lập và tự do khi ách cai trị của thực dân Pháp và ách xâm lăng của phát xít Nhật đều tan tành.

                  Đấy là lúc Vũ Hoàng Chương viết "Bài Ca Sông Dịch" đã thai nghén từ lâu, làm khai từ cho vở kịch "Kinh Kha" của Vi Huyền Đắc do Thế Lữ muốn dựng lại. Năm 1946 đó, họ Vũ ở Nam Định mới ba chục, nhưng bài thơ gây xúc động cho một bậc đại trí đã lục tuần là Phan Khôi. Từ mối duyên đó, hai người mới gặp nhau khi Vũ Hoàng Chương lánh mặt trong buổi liên hoan của Việt Minh. Và do lời yêu cầu của họ Phan, ông gặp riêng trong ngôi nhà của Thế Lữ ở bãi Phúc Xá vị "Ngự sử Văn đàn" khét tiếng trực ngôn và khai phóng.

                  Cuộc gặp gỡ lại gây hứng khởi cho Phan Khôi, ông cụ khoác áo đề nghị cùng về nhà thơ họ Vũ ở tận Nam Định để luận bàn tiếp. Trong hai ngày, một già một trẻ chỉ nói về thơ. Mà ô hay, khi nước nhà vừa giải phóng vì sao Phan Khôi lại nói như gào như quát:

                  "Không thể được! Sao lại thế được? Văn nghệ phải là văn nghệ! Thiếu tự do, thà ném bút đi! Cầm lấy mũi nhọn khác!"

                  Mũi nhọn?

                  Mùa Thu 46 ấy có cái gì đó không ổn mà Phan Khôi trong cuộc đã biết, Vũ Hoàng Chương chỉ loáng thoáng nhìn ra. Rồi một năm sau thì cũng biết rõ khi được một phong thư gửi từ Thái Nguyên về. Bên ngoài chỉ đề vỏn vẹn "Vũ Hoàng Chương – Nam Định". Bên trong là bài thơ luật với chữ ký người gửi: Phan Khôi:

                  "Ngừng tim lặng óc bặt dòng tình
                  Tai mắt như không phải của mình
                  Thấy dưới ánh trăng muôn khúc nhạc
                  Nghe trong tiếng ếch một màu xanh
                  Suối tiên đắm đuối bao cho chán
                  Khối mộng vờn mơn mãi chẳng thành
                  Thú ấy từ đây không có nữa
                  Ngủ say thức tỉnh, dậy buồn tênh"

                  Thế là thế nào? Nằm trong phủ lỵ Xuân Trường, Vũ Hoàng Chương đọc mãi bài thơ và câu kết mà thương người bạn vong niên. Ông bật dậy cầm bút họa nguyên vận bài thơ và gửi đi, dù khi đó chẳng biết là thư và thơ có tới tay Phan Khôi không.
                  Đây là bài họa, còn tài hoa mà u uẩn hơn bài xướng:

                  "Trời vô tâm quá, đất vô tình...
                  Biết gửi vào đâu cái "chính mình"?
                  Tiếng ếch đã trùm lên tiếng sóng,
                  Màu đen lại ngả xuống màu xanh.
                  Uổng cho thơ dẫu bầy trăm trận
                  Ngán nhẽ sầu khôn phá một thành.
                  Tưởng tới nguồn đào thôi lại tiếc!
                  Con thuyền đêm ấy nhẹ tênh tênh!"


                  Trong bài tùy bút "Sao Lại Thế Được?" của tập hồi ký "Ta Đã Làm Chi Đời Ta" (xuất bản trong Nam vào năm 1974) Vũ Hoàng Chương kể lại câu chuyện thương tâm này. Trong một ấn bản khác, ông ghi rõ là viết bài tùy bút vào đêm Nguyên tiêu năm Mậu Tuất, Tháng Ba 1958 tại Sàigòn. Viết "nhân dịp nhà văn lão thành Phan Khôi bị Cộng sản đàn áp. Và để góp ý cho lý tưởng tự do".

                  Vũ Hoàng Chương không kể lại trong bài tùy bút rằng khi từ biệt Phan Khôi năm 1946, ông có chia tay bằng một bài thơ luật chữ Hán: "Loạn Trung Biệt Hữu" - giã bạn trong thời loạn! Cũng lạ, nước nhà vừa độc lập, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà mới ra đời mà nhà thơ gọi là loạn....

                  "Đối diện tằng xưng thiên lãi văn
                  Kim triêu biệt hỹ bút ưng phần
                  Đông Tây mộng quải tam canh nguyệt
                  Nam Bắc tình khiên vạn lý vân
                  Trọc tửu cô đăng sầu bất ngữ
                  Hoàng sam thanh nhãn ý hà vân
                  Thu phong sạ khởi tiêu hồn cực
                  Hổ khiếu viên đề hoảng hốt văn.

                  Nỗi u buồn khi chia tay người bạn đáng kính có thể gây cảm xúc với chữ "thiên lý văn" trong Nam Hoa Kinh, hoặc những điển cổ về tình bạn như "hoàng sam, thanh nhãn", áo vàng mắt xanh....
                  Nhưng giải thích thế nào về câu "bút ưng phần" giữa cảnh "Thu phong sạ khởi tiêu hồn cực", trong tiếng "hổ khiếu viên đề"? Trực giác của Vũ Hoàng Chương đã thấy ra điềm tiên báo từ khi mùa Thu thổi gió cách mạng: Hổ gầm vượn hót! Trong cảnh bi đát ấy, tình bạn giữa hai cõi Đông Tây chỉ còn lửng lơ như vầng nguyệt nửa đêm, tựa dải mây lãng đãng khung trời Nam Bắc, cách nhau ngàn dậm.

                  Bài thơ tuyệt đẹp ấy được Vũ Hoàng Chương viết tặng Phan Khôi vào mùa Thu 1946. Thế rồi, 12 năm sau, từ trong Nam, khi nghe tin Phan Khôi dõng dạc phê phán chế độ lãnh đạo văn nghệ của đảng và bị tai họa ngoài miền Bắc, ông mới cảm khái viết lại bằng bút lông hai câu "thực" của bài thơ cũ. Và cặp đối ấy còn được lưu truyền đến ngày nay:

                  Đông Tây mộng quải tam canh nguyệt
                  Nam Bắc tình khiên vạn lý vân

                  Khi ông xuất bản tập thơ "Hoa Đăng" năm 1959, người ta mới đọc thấy bên trong cả nguyên tác lẫn bài cảm dịch:

                  Từng khen tuyệt tác ấy văn trời
                  Tạm biệt từ nay bẻ bút thôi
                  Giấc mộng Đông Tây vầng nguyệt lửng
                  Tơ tình Nam Bắc đám mây trôi
                  Tỉnh say một cuộc đành không bạn
                  Hào hiệp ngày xưa dễ mấy người
                  Chợt nổi gió Thu lòng héo hắt
                  Đâu đây hổ thét vượn than dài....

                  Hai nhà thơ lẫm liệt, một Nam một Bắc ở hai miền, người trước người sau lại cùng chung số phận. Đọc lại bài "Loạn Trung Biệt Hữu", ta thấy câu "bút ưng phần" đã báo trước cái điềm đốt sách ở trong Nam sau 1975. Và "Thu phong sạ khởi" là gió Thu nổi lên như cơn tật phong vần vũ, thời của hồ gầm tiếng bạo lực, vượn hót giọng tuyên truyền....

                  ***
                  Sau cùng, vào mùa Xuân năm Thìn thì chúng ta chẳng thể quên một bài thơ Xuân của Vũ Hoàng Chương. Bài thơ Xuân cuối cùng, sáng tác cũng vào một năm Thìn, Tết Bính Thìn 1976. Nước nhà vừa "giải phóng", nhà thơ nhìn lên vách và vịnh tranh gà lợn - là tên bài thơ.

                  Sáng chưa sáng hẳn, tối không đành
                  Gà lợn om xòm rối bức tranh
                  Rằng vách có tai, thơ có họa
                  Biết lòng ai đỏ, mắt ai xanh
                  Mắt gà huynh đệ bao lần quáng
                  Lòng lợn âm dương một tấc thành
                  Cục tác nữa chi, ngừng ủn ỉn
                  Nghe rồng ngâm váng khúc tân thanh

                  Có mấy ai luận bàn thế sự mà sáng như nhà thơ của chúng ta?
                  Đã 36 năm rồi, dân ta vẫn chờ nghe rồng ngâm váng khúc tân thanh. Mà chỉ thấy màu đen lại ngả xuống màu xanh. Vì tiếng ếch đã trùm lên tiếng sóng... ngoài Đông hải.
                  Không đau sao được?
                  ________________________________
                  Bài này được viết lại cho Giai Phẩm Xuân Nhâm Thìn của Người Việt, vừa được ra mắt hôm 15 Tháng 12, 2011. NXN
                  Posted by Nguyễn Xuân Nghĩa at 7:49 AM

                  Đã chỉnh sửa bởi CONHAKO; 16-01-2012, 01:15 AM.
                  ----------------------------

                  Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                  Comment

                  • #69

                    THIỆP MỪNG NĂM MỚI NHẬT BẢN

                    THIỆP MỪNG NĂM MỚI NHẬT BẢN






                    Happy New Year




                    Happy New Year




                    Happy New Year




                    "Glad, we got happy new spring"




                    " Congratulate the Early New Spring”




                    " Congratulate the Early New Spring”




                    Akemashite Omedetou-Gozaimasu” = Congratulate for having New Year




                    ” Shinshun” = New Spring


                    ... CHÍN THÔI !!!
                    ----------------------------

                    Cái đẹp của sa mạc là một cái giếng nó ẩn dấu nơi đó.

                    Comment

                    • #70

                      Xuân_chờ...

                      .
                      .




                      Xuân_chờ...


                      Trong Vũ hội mùa Xuân
                      Ta chờ...ánh trăng trong
                      Soi cành hoa xinh thắm
                      Và vầng mây thấm đẫm
                      Chở gió mùa rong chơi.

                      Ta chờ...sóng xa khơi
                      Mang ru hời tiếng gió
                      Là tin yêu còn đó...
                      Trong Vũ hội mùa Xuân.

                      Tú_Yên

                      14-01-2011



                      https://tuyen10468.wordpress.com/
                      http://www.chutluulai.net/forums/showthread.php?t=15585
                      http://www.chutluulai.net/forums/showthread.php?t=15208

                      Comment

                      • #71

                        Mùa Xuân về...

                        .
                        .




                        Mùa Xuân về...


                        Xuân về, lòng lắm chơi vơi
                        Thương người xa ngắm Xuân rơi - rồi buồn !

                        Quê hương là đó cội nguồn
                        Nghìn trùng mà vẫn mãi luôn bên đời.

                        Xuân về...
                        Rộn rã tiếng cười
                        Nhớ người xa xứ bùi ngùi - mà đau.

                        Tình quê nồng ấm biết bao
                        Vẫn mong bên đó dạt dào niềm vui.

                        Hãy quên !
                        Quên hết ngậm ngùi
                        Lắng tai nghe khúc Xuân đời reo ca
                        Gửi lời theo bóng mây xa
                        Người ơi !
                        Xuân có trôi qua - lại về.

                        Quê ?
                        Nghìn năm vẫn là Quê
                        Xuân xa, dẫu có bộn bề
                        Vẫn Xuân.

                        Thì thôi...
                        Xin chớ bâng khuâng
                        Biết đâu sẽ có một lần...
                        Xuân tươi.

                        Tú_Yên

                        19-01-2010



                        https://tuyen10468.wordpress.com/
                        http://www.chutluulai.net/forums/showthread.php?t=15585
                        http://www.chutluulai.net/forums/showthread.php?t=15208

                        Comment

                        • #72

                          Thư pháp Rồng của Nguyễn Hiếu Tín

                          Xuân Nhâm Thìn CLL xin giới thiệu với bạn đọc bộ Thư pháp Rồng của Tác giả Nguyễn Hiếu Tín .

                          Nguyễn Hiếu Tín vốn rất mê 12 con giáp. Mỗi năm anh đều cho ra đời một bộ sưu tập thư pháp về linh vật trong năm đó. Ý tưởng cho bộ sưu tập rồng đã được anh ấp ủ cách đây hơn sáu tháng, chắc chắn sẽ khiến nhiều người ngạc nhiên. Bằng những động tác nhẹ nhàng nhưng bút lực mạnh mẽ, chỉ với ngọn bút lông mềm mại đã giúp anh tạo ra những hình tượng con rồng Việt với nhiều dáng vẻ phong phú, đầy cá tính.





                          Sống trên đời

                          Comment

                          • #73

                            Thư pháp Rồng của Tác giả Nguyễn Hiếu Tín

                            Thư pháp Rồng của Tác giả Nguyễn Hiếu Tín




                            Sống trên đời

                            Comment

                            • #74

                              Xuân



                              Xuân

                              Xuân sang - nở cánh Mai_Đào
                              Mùa sang, hoa lá tươi màu - thật xinh
                              Chiều sang - nắng ấm lung linh
                              Đêm sang để đón bình minh - rực hồng.

                              TiCa
                              01.13.12

                              Comment

                              • #75

                                Gió Xuân






                                Gió Xuân

                                Gió Xuân lồng lộng nắng xuân tươi
                                Ngào ngạt hương Xuân thắm nụ cười
                                Ríu rít ngoài sân chim én liệng
                                Ì xèo dưới bếp bánh chưng sôi

                                TiCa
                                1.16.12

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom