Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh
làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.
Người là ai? Ngồi chuyện trò cái đã!
Khách dừng chân, hoa không nỡ chối từ
Nụ tình xuân, khách muốn làm quà ư?
Để em hái, cho trọn tình trọn ý...
Trời tháng tám, bướm, hoa cùng mộng mị...
Vén nhẹ màn...ta cứ ngỡ...hôm qua...
Bướm vờn hoa, đâu còn chi xa lạ!...
Phút trăng sao...nghe xao xuyến trong lòng...
Bình trà cũ, đã lâu rồi chẳng rót...
Cánh cửa tình, đã khép lại vườn xưa
Khách qua đường, cũng đã bởt, lưa thưa...
Từng hạt nhớ...ta gom thành kỷ niệm...
Chợt hôm nay, vườn hạ đầy hoa, bướm
Đưa hồn ai...lạc dừng bước giang hồ...
Tưới giọt tình, rải đầy bao ý thơ
Để vườn xưa, không còn ai lẻ bóng...
Chàng hỏi ta là ai...còn duyên dáng?
Xin trả lời, chẳng còn dáng duyên đâu!
Người ra đi, đã bạc hết nửa đầu
Đầm, son phấn, cũng không màng chưng diện...
Nhưng hôm nay, tâm hồn bao xao xuyến...
Áo lụa mềm, lại tha thướt như xưa
Đôi gót hài, ta thử lại cũng vừa
Bình trà cũ...xin rót mời thi khách...
Bình trà cũ, đã lâu rồi chẳng rót...
Cánh cửa tình, đã khép lại vườn xưa
Khách qua đường, cũng đã bởt, lưa thưa...
Từng hạt nhớ...ta gom thành kỷ niệm...
Chợt hôm nay, vườn hạ đầy hoa, bướm
Đưa hồn ai...lạc dừng bước giang hồ...
Tưới giọt tình, rải đầy bao ý thơ
Để vườn xưa, không còn ai lẻ bóng...
Chàng hỏi ta là ai...còn duyên dáng?
Xin trả lời, chẳng còn dáng duyên đâu!
Người ra đi, đã bạc hết nửa đầu
Đầm, son phấn, cũng không màng chưng diện...
Nhưng hôm nay, tâm hồn bao xao xuyến...
Áo lụa mềm, lại tha thướt như xưa
Đôi gót hài, ta thử lại cũng vừa
Bình trà cũ...xin rót mời thi khách...
Nghe mấy lời của ai vừa bộc bạch
Sao mới quen người đã tỏ thật lòng
Ta rất vui ngừng lại gót phiêu bồng
Cùng người cạn chung trà trong đêm vắng
Thương cho ai sống cuộc đời thầm lặng
Lòng gởi vào vườn mộng với trăng thanh
Đợi người đi dù biết rất mong manh
Đêm sương lạnh bởi phong phanh chiếc áo...!
Ta sẽ vì ai trổi lên tiếng sáo
Trong đêm khuya tiếng sáo của Trương Chi
Hy vọng rằng lệ sẽ bớt rơi mi
Người sẽ thấy cõi lòng vui trở lại
Ngụm trà thơm nghe trong lòng nhớ mãi
Dưới vườn hoa chủ khách đã luyến lưu
Ta muốn thành chú bướm gốc mù u
Nghe nàng hát những lời ru tình tứ..
Đã bao lần cuộc tình ta dang dỡ
Đã bao lần nếm mật ngọt, chua cay
Đã bao lần đau khổ có ai hay?
Đã bao lần đọa đày ôm gối chiếc
Đêm sương lạnh cõi lòng bao thổn thức
Không có ai tâm sự những đêm thâu
Chẳng còn ai để cùng bước qua cầu
Rồi té ngã...chỉ gượng mình đứng dậy...
Tiếng sáo ai trỗi lên buồn biết mấy!
Gợi cho ta kỷ niệm của thuở nào...
Rồi âm thầm nhặt lấy những hư hao...
Ta bàng hoàng, nguyên cớ gì không rõ...
Cám ơn người...ta đã vui rồi đó!
Nếu lỡ đường...mời chàng ghé lại chơi!
Một mình ta, vườn mộng, cũng quen rồi
Đường bình thản...cửa lòng xin khép lại!...
Đi ngang qua... Ô kìa! Chàng lãng tử!...
Chàng làm gì, ngồi một mình ở đây?
Hát nghêu ngao...nửa say, rồi nửa tỉnh
Hay thất tình...bởi cô nàng nào đây?
" Mưa có rơi, và nắng có phai "
Bản tình cuối, như nỗi niềm tâm sự...
Nhưng anh ơi, sức khỏe anh phải giữ!
Lỡ bịnh rồi, ai kề cận lo đây?
" Ta đã yêu, và ta đã mơ "
Khúc nhạc hay, vướng chân người qua lại...
Lãng Tử buồn, giọng ca nghe nồng cháy
Thuỵ Miên buồn, nhạc tình mãi đắm say...
Nhẹ nhàng em bước bên anh
Như người con gái mộng lành thơ anh
Như đôi chim hót trên cành
Đùa vui bay nhảy, nhịp nhanh, nhịp đều
Dịu dàng hoa mộng bướm yêu
Ngọt ngào nắng rũ yêu kiều dáng thơ
Ươm hồng môi mộng dệt mơ
Ẩn rồi hiện đó giấc mơ lại về
Mộng đời...chợt tỉnh cơn mê
Xoá tan hờn giận vỗ về yêu thương
Như là một giấc mộng thường
Thoáng về, vụt biến vấn vương ngập hồn...
Cũng như người, chỉ một điều đơn giản
Khi bên nhau, một chút nghĩ về nhau
Để quên đi, những phiền muộn u sầu
Để bớt đi, một khoảng trời trống vắng...
Điều đơn giản, chút hồn thơ lãng đãng...
Thơ kết thơ, xây những phút mộng lành
Đem vui, buồn, chia sẻ trọn tình xanh
Tâm sẽ bình, an vui, và thanh thản
Điều đơn giản, nhưng lại không đơn giản
Khi hiểu rồi phải thông cảm cho nhau
Khi đớn đau thì phải có âu sầu
Yêu rồi ghen, phải có hờn với giận
Điều đơn giản, tâm hồn không vướng bận...
Đem yêu thương ôm lấy sự bình an
Đem niềm vui, hạnh phúc thật ngập tràn
Đem tình thơ, rải thành dòng chan chứa...
. Vẫn là anh, chàng phiêu du ngày đó...
Bước lang thang, trong khắp nẻo đường tình...
Vườn mộng mơ... Anh hái cánh hoa xinh
Rồi yêu ấp... Ôm hoài vần thơ mộng...!
Vẫn là anh, mãi chèo thuyền vượt sóng
Đời phiêu lưu, chưa có bến để dừng?
Góc uyên ương, vườn kỷ niệm, hay rừng,
Anh cứ vui, với trăng đùa với gió
Vẫn là anh, chàng thơ tình muôn thuở
Thơ kết thơ, xây góc nhỏ là nhà...
Ngày nối ngày, thơ làm bạn cùng ca
Đêm nối đêm, tìm quên trong nỗi nhớ...
Hồn du mục, lúc vui thì lại ở...
Còn lúc buồn, theo nhịp bước thời gian...
Em muốn xiềng tim anh dài vô hạn...
Cửa vào yêu, đã khoá chặt anh rồi!
Comment