*** Tuổi 15***
Tuổi mười lăm như trăng rằm tháng tám.
Sống vui cười và nhạy cảm hồn nhiên.
Rất vô tư và cũng rất ngoan hiền.
Không vướng bận chuyện trần duyên nghiệt ngã.
Tiếc đổi đời khiến mọi điều xa lạ.
Tuổi học trò phải vất vả sinh nhai.
Tuổi thơ ngây sống trong cảnh đọa đày.
Không hy vọng một tương lai tươi sáng.
Nhớ những năm dùng khoai thay cơm trắng.
Buộc ra đồng tắm nắng với mưa giông.
Có nhiều khi ăn chẳng đủ no lòng.
Nhưng vẫn phải đi lao công suốt tháng.
Thời gian đó sống cảnh đời vô vị.
Không ngày nào khỏi ủy mị lo âu.
Cảnh vu oan và lo lót xin,cầu.
Để thương xót mong dài lâu an phận.
Rồi sau đó … đành lìa xa, ôm hận.
Ở xứ người không gần gũi mẹ cha.
Mấy mươi năm sống cách biệt quê nhà.
Nay trở lại… mẹ cha nào còn nữa ?!
Tuổi mười lăm như trăng rằm tháng tám.
Sống vui cười và nhạy cảm hồn nhiên.
Rất vô tư và cũng rất ngoan hiền.
Không vướng bận chuyện trần duyên nghiệt ngã.
Tiếc đổi đời khiến mọi điều xa lạ.
Tuổi học trò phải vất vả sinh nhai.
Tuổi thơ ngây sống trong cảnh đọa đày.
Không hy vọng một tương lai tươi sáng.
Nhớ những năm dùng khoai thay cơm trắng.
Buộc ra đồng tắm nắng với mưa giông.
Có nhiều khi ăn chẳng đủ no lòng.
Nhưng vẫn phải đi lao công suốt tháng.
Thời gian đó sống cảnh đời vô vị.
Không ngày nào khỏi ủy mị lo âu.
Cảnh vu oan và lo lót xin,cầu.
Để thương xót mong dài lâu an phận.
Rồi sau đó … đành lìa xa, ôm hận.
Ở xứ người không gần gũi mẹ cha.
Mấy mươi năm sống cách biệt quê nhà.
Nay trở lại… mẹ cha nào còn nữa ?!
Comment