• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

vó ngựa ngày xưa

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • vó ngựa ngày xưa

    mình viết mình đọc
    -ss-



    Đêm vẫn chưa tàn sương kín giăng
    Lập xuân trời vẫn lạnh giá băng
    Đầu năm cũng phải lên xe sớm
    Nỗi nhớ, buồn thương chất ứ tràn

    29 miles cho một khoảng đường
    Ra đi trời phủ kín mờ sương
    Bước về tắt nắng sương chiều xuống
    Luân chuyển đời trôi cảnh cõi thường!

    Đêm giao thừa nhớ thương buồn lắm
    Cầm phone gọi chị, gọi thăm anh
    Tuổi già cũng vẫn thường đau yếu
    Chiều tàn sợi nắng nhạt mong manh

    Một thân chia xẽ sao cho trọn
    Nợ nước, ơn nhà, ơn thế nhân
    Sức khỏe bây giờ vào giai đoạn
    Nhiều đêm thức giấc nhói rêm thân!!

    Ơn trời cho sống bao lâu nữa
    Lặn lội thân đời đi kiếm cơm
    Nắng buổi bình minh tươi sắc lắm
    Để rồi nhàn nhạt nắng chiều hôm

    Tội buông gươm chịu đầu hàng giặc
    Bỏ sơn hà cho chúng xẽ phân
    Thân tầm gởi bây giờ trôi giạt
    Bước ly hương lòng nặng nghĩa ân

    Còn sức đi làm còn may mắn
    Bạn bè đứa chết đứa bệnh đau
    Đầu năm lên xe đi làm sớm
    Thương cho thân- Ướt mắt nghẹn ngào !!

    thylanthảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...
    Similar Threads
  • #2

    VIẾT CHO BẠN CHUNG CÒNG
    *






    Rất tiếc tai tao không nghe mày nói
    ' Qua đây rồi còn làm trò chống Cộng"
    Bạn bè lặp lại, tao nghe muốn ói
    Bước đời mày như vậy chắc đã thông?!

    Lúc vào Quang Trung tao ở Gia Long
    Mày thuộc khóa 9, Tiểu Đoàn Nguyễn Huệ
    Chiến trường lúc đó dầu sôi lửa bỏng
    Sau trận Mậu Thân tan tác trời mê...

    Tao nở mai vài tuần mày ra trường
    Tao vùng 3 mày vùng 4 chiến thuật
    Tao trừ bị đi khắp trời quê hương
    Bạn bè cùng khóa đứa còn đứa mất...

    Ngày sập tiệm mình cùng chung cấp bậc
    Trình diện gặp nhau tay bắt mặt rầu
    Vợ mày sắp sinh, cảnh nhà nheo nhóc
    Tao độc thân, thiếu rượu để giải sầu !

    Xuống tàu Sông Hương, chung còng chung khóa
    Giã biệt Sài Gòn, tàu chỡ đi đâu?
    Một khoang tàu trên hai ngàn lóc nhóc
    Đứa gượng cười đứa ủ rủ ưu sầu!

    Về trại Hà Tây tao mày chung đội
    Đói khát chia từng hột muối cọng rau
    Nhìn cờ đỏ mày căm hờn không nói
    Tao hiểu lòng mày, hận oán buồn đau...

    Thề có ngày xóa cờ, mình lặp lại
    Rừng thiêng xưa ngồi mài kiếm dưới trăng
    Xé cờ đỏ, xóa tan niềm oan trái
    Cùng hân hoan đi dưới lá cờ vàng...

    Mới mấy năm sống đất người mày đã
    Quên thù xưa, nguyện ước của năm xưa
    Thuở ốm đói thân xanh như màu lá
    Thuở nhục nhằn bước giữa gió bão mưa...

    Vết đã khắc đậm lòng tao từ thuở
    Tháng tư về buông súng giữa trời mê
    Sống đất nương nhờ bên con bên vợ
    Tao cũng không quên tìm lối trở về...

    Thôi thì thôi! bạn bè xưa đã hết
    Mày cứ vui hưởng thụ cho đủ đầy
    Lộ 7B xưa tao về không chết
    Nên bước đời nhục nhã đến hôm nay...

    Cờ đỏ còn bay, lòng còn ray rứt
    Trí chưa mòn, thơ viết ý lòng tao
    Chế độ bạo tàn rồi phải chấm dứt
    Về lại quê xưa, lối cũ ngọt ngào...!

    thy lan thảo
    ( Viết cho bạn tù chung còng lúc xuống tàu Sông Hương)
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

    Comment

    • #3

      ĐÊM... TRONG TÙ
      *


      Tâm chừng nghe lắng đọng
      Đêm trở mình gió reo
      Hơi người hâm hấp nóng
      Rã rời bụng đói meo...

      Nghiêng mình xương trăn trở
      Mấy con muỗi vô nghì
      Bạn nằm bên ngủ mớ
      Thương buồn nhắc chuyện chi...

      Chút trăng vờn song cửa
      Tiếng sáo nỏ thuốc lào
      Mặt ai xanh đóm lửa
      Tiếng ho xé buồn đau...

      Trăng nhìn ta len lén
      Ai dỗ giùm giấc khuya
      Tiếc những lời ước hẹn
      Lơ mơ chuyện trở về

      Mẹ ba và anh chị
      Con bé mắt nâu buồn
      Bước Sài Gòn hoa mỹ
      Có còn đậm sắc hương!?

      Mồ hôi đùa với rệp
      Tai nghe tiếng thằn lằn
      Giấc muộn về mê thiếp
      Gió Nam Hà thở than.

      Thức dậy thành trâu ngựa
      Liềm búa rã rời thân
      Cỏ cây còn oán hận
      Cúi mặt chịu căn phần...

      thy lan thảo

      Con đi dưới lá cờ sao máu
      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

      Comment

      • #4

        sóng dậy cờ tan
        -ss-


        Biển đã tràn dâng sóng bạc đầu
        Gió hờn sông núi rít thương đau
        Con thuyền tổ quốc mong manh quá
        Con cháu Tiên Long khóc nghẹn ngào!

        Lãnh đạo một bầy trông giống khỉ
        Vừa hèn, vừa dốt lại vừa tham
        Giặc kia lấn đất dành luôn biển
        Dưới mắt Tàu không có Việt Nam...

        Một lũ cô hồn đảng Cộng ơi!
        Việt Nam sắp mất tới nơi rồi
        Bắc phương, Chệt Cộng quân tham bạo
        Ỷ mạnh, đông dân xưng con trời!

        Lựa bạn mà chơi . Bớ lũ ngu
        Bắt tay thân thiện với quân thù
        Khom lưng, vâng dạ...Bao điều thiệt
        Vận nước, tương lai...sẽ mịt mù

        Mười sáu chữ vàng...phân cũng vàng
        Từ thuở hồng hoang Chệt đã mang
        Lòng tham lấn chiếm giang sơn Việt
        Thế giặc luôn như nước lủ tràn...

        Nước nhỏ mà lòng dân không nhỏ
        Ải Chi Lăng đỏ máu giặc Tàu
        Sông bạch Đằng Chệt nghe còn sợ
        Thây chết đầy sông đỏ máu đào...

        Nhưng mà Đảng Cộng mềm như sậy
        Chỉ giỏi hầm hè ức hiếp dân
        Giàn khoan chúng đặt còn nguyên đấy
        Đất của ông cha cứ mất dần!

        Nước đã tràn ly dân chúng ơi!
        Vùng lên SÁT CỘNG lũ giun giòi
        Bẻ tan lềm búa, cờ sao máu
        Hai chữ tự do đẹp sáng ngời

        Việc nhà ổn định ta chung sức
        Ngăn đánh giặc Tàu giữ biên cương
        Thế yêu nhưng lòng dân đoàn kết
        Đánh tan lũ Chệt. Giặc Bắc phương...

        thylanthảo
        Con đi dưới lá cờ sao máu
        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

        Comment

        • #5

          VIẾT CHO EM
          *



          Năm đó theo quân vê phố núi
          Pleiku buồn lạnh rộng tay chờ
          Có biết ai quen mà thăm hỏi
          Để cùng với lính dệt tình mơ...

          Ta ở ta đi, ta về lại
          Ân tình sông núi nặng đeo chân
          Tìm em giữa núi rừng hoang dại
          Tình gửi trao đi chỉ một lần!

          Cô bé tình cờ ta gặp gỡ
          Dáng kiều thon thả tuổi thơ măng
          Đâu ngờ em đã thành gia thất
          Bên chồng hạnh phúc sống cao sang...

          Ai hát bài ca Mùa thu chết
          Để tình ray rứt vỡ tan dần
          Để trong vết khắc hình em đậm
          Ai thế em mà xoá vết tan...?!

          Trong lúc lòng ta chưa muốn quên
          Thì mây đen đến vọng âm rền
          Xóa tan mơ ước trời Nam Việt
          Vận nước đành tâm xoá tuổi tên...

          Trong cảnh lao tù ta nhẫn chịu
          Đòn thù hằn hộc phủ đời ta
          Nhưng trong cảnh khổ ta không thiếu
          Ảnh của người xưa- Em nở hoa...

          Phố núi tình thân xa cách mãi
          Thân ta lưu lạc bốn phương trời
          Cô bé năm xưa giờ chắc đã
          Con cháu đông đầy hạnh phúc tươi...

          thylanthảo
          Con đi dưới lá cờ sao máu
          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

          Comment

          • #6

            TRĂNG ĐỜI THAY CẢNH
            *


            Trăng đời vẫn luôn sáng
            Trăng trong tù xót xa
            Gió đùa mây lãng đãng
            Nặng nỗi nhớ thương nhà...

            Hàng rào gai bao phủ
            Ba căn nhà thân yêu
            Hàng cau lay gió rũ
            Che bóng mát từng chiều

            Phượng vỹ nở rực đỏ
            Tuổi thời ăn ngủ ngon
            Sức Phù Đổng năng nổ
            Đá banh, chơi tạt lon

            Tan trường chiều nắng hạ
            Tuổi chưa biết buồn lo
            Sau cổng trường thong thả
            Đủ kiểu chơi học trò...

            Quê Gò Công cây trái
            Đậm màu phèn quê hương
            Ôi một thời tuổi dại
            Tình quê lòng vấn vương ...

            Tuổi một thời háo hức
            Chạy căng gió diều bay
            Dù cho hè nóng nực
            Mồ hôi, mặt đỏ gay

            Tuổi thơ là tiếng dế
            Nhe nanh gáy hăng say
            Cảnh tiên đồng trần thế
            Vết kỷ niệm trần ai...

            Đêm trăng tù ta nhớ
            Buổi cơm chiều đoàn viên
            Có chị anh ba mẹ
            Đời một thuở bình yên !!

            Mất hết rồi. Mưa gió
            Mây đầy trời tháng tư
            Quê hương còn nguyên đó
            Giặc về chuyển đời hư...

            Thuyền ơi! hãy ngược sóng
            Chỡ ta về tuổi thơ
            Áo tiểu thư lụa mỏng
            Ngập đầy mắt ước mơ!

            thylanthảo
            Con đi dưới lá cờ sao máu
            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

            Comment

            • #7

              ĐÊM SÔNG BA
              *
              - Viết để nhớ những ngày chờ cầu phao bên Sông Ba






              Ánh lửa chập chờn bên sóng nước
              Âm vang hờn oán gió Sông Ba
              Đoàn quân Nam tiến buồn tan tác
              Lửa đạn cuồng reo lệ ứa nhoà !

              Trời chuyển đùa mây trắng Tây Nguyên
              Pleiku sương lạnh, ý ưu phiền
              Ngựa xe cất lạc quân đoàn trống
              Tủi hận ngàn năm vẫn khó quên...

              Anh Pleiku, về từ quân đoàn
              Ta vẫy tay chào sông Dakpla
              Chư Pao kiêu dũng hờn ai oán
              Gió rít tiễn người đi thật xa...

              Mịt mờ sương núi hướng Hàm Rồng
              Một thuở kiêu hùng với núi sông
              Đã thấy bạn bè yên say giấc
              Máu loang thắm đỏ Thung Lũng Hồng

              Vó câu tan tác đau hờn tủi
              Phú Bổn chia lìa hướng Củng Sơn
              Quân dân son sắt cùng sông núi
              Không biết quân vương có nhục buồn !?

              Đã mấy đêm rồi bên sóng nước
              Pháo đạn ầm vang tung xác thân
              Từng nhóm dăm người nghe tin tức
              Sài Gòn, âm vẫn rõ trong ngần.

              Đài phát thanh loan tin Sài Gòn
              Quân vương đang dự lễ Trưng Vương
              Chẳng hề nhắc đến quân đoàn đã
              Tan tác bên nhau xác ngập đường!!

              Đêm oán hờn dâng ngút tận mây
              Buồn nào hơn nỗi nhục hôm nay
              Súng gươm hoen ố chưa rời vỏ
              Mà vó câu kia đã chạy dài...

              Gió vẫn lộng đùa bên sóng nước
              Sáng ngời loang máu dưới ánh sao
              Người xuôi mắt nhắm còn thương tiếc
              Một thuở vung gươm uổng máu đào !!





              Trong đêm nghe gió buông hờn oán
              Cả vạn hùng binh bỗng khói sương
              Nhất tướng công thành, ai quên được
              Lệnh hèn sao nỡ hỡi quân vương !?

              Sóng nước Sông Ba rờn rợn máu
              Sao trời ẩn hiện bóng ma trơi
              Đoàn quân rã ngũ tìm nhau lại
              Giữa tiếng hờn than oán ngập trời !!

              Miền Nam là của chung dân Việt
              Sao chẳng kiêu hùng như cổ nhân
              Quân dân tan tác không thương tiếc
              Tướng lãnh mà hèn kém cả quân ...

              Đêm nay đất lạ buồn thương tủi
              Nhớ bạn bè xưa thây chất thây
              Những oan hồn đó ai thăm hỏi ?
              Chết chẳng siêu sinh, vẫn rạc rày ...

              Một lời xin gửi tới quân vương
              Một sáng cờ bay khắp phố phường
              Cả nước reo mừng vui phục quốc
              Thì tướng hèn xưa - cỏ vệ đường ...

              THY LAN THẢO


              Con đi dưới lá cờ sao máu
              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

              Comment

              • #8

                THÁNG TƯ NHỚ MẸ
                *





                Ta về, Mẹ đứng nhìn âu yếm
                Ánh mắt ngàn năm vẫn khó quên
                Mẹ thương, Mẹ xót thằng con út
                Sống vẫn cạnh kề với đạn tên
                Tay Mẹ ân cần đưa vuốt tóc
                Lệ tràn từng giọt đậm tình thâm
                Tháng tư mưa nhẹ buồn như khóc
                Gió buổi đoàn viên dậy cát lầm ...

                Mẹ hỏi thăm về lộ 7B
                Đạn lửa theo chân tiễn bước về
                Từ lúc quân đoàn tan tác rã
                Mẹ buồn theo gió loạn trời mê ...!
                Lòng ta ấm lại bên tình Mẹ
                Đất có phân ly - nước mất còn
                Ta gắng chút công tìm lại dễ
                Nếu mà mất Mẹ - khổ đời con.

                Trong lửa đạn thù lộ 7B
                Mắt ta vẫn sáng bước quay về
                Bởi lòng tin vẫn còn gặp Mẹ
                Chút sáng soi đời giữa cõi mê ..!
                Giọt sữa thơm ngon tình mẫu tử
                Vòng tay ủ ấm giấc đời con
                Con còn có Mẹ còn vui sống
                Còn ý thơ Xuân - ngọt ý đời ..!

                Tháng Tư về lại đất trời xa
                Nước mất, giờ đây mất Mẹ già
                Mẹ hiểu lòng con đau đớn lắm
                Quê hương còn đó vẫn không nhà ...
                Mai về quang phục quê hương lại
                Tìm lá cờ xưa thật dễ dàng
                Nhưng dáng Mẹ hiền, đau đớn quá
                Tìm đâu ? - chỉ thấy lệ tuôn tràn !

                Trong con dáng Mẹ vẫn trên cao
                Vẫn giọng thân thương - ý ngọt ngào
                Đất nước rồi đây tươi mát lại
                Lòng con thiếu Mẹ - mãi buồn đau


                THY LAN THẢO
                Con đi dưới lá cờ sao máu
                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                Comment

                • #9

                  gai gốc bước về
                  -sLs-




                  Đạn lên nòng, tay chạm cò súng
                  Rừng khuya vắng vẻ cảnh thâm u
                  Năm thầy trò bước đi thật nhẹ
                  Đêm đen lạnh lẽo ướt sương mù !

                  Rờ thân cây tìm về hướng đông
                  Bước đi vướng víu khó vô cùng
                  Tay chân dã dươi buồn lo lắng
                  Tuyệt lộ hay là có lối thông..?

                  Mệnh trời số đến đành cam chịu
                  Thương mẹ thương ba rối ý chờ
                  Thân trót sinh ra thời nhũng nhiễu
                  Hy vọng cơ may đến bất ngờ ...

                  Sột soạt thú rừng tim ngưng đập
                  Khô môi thèm thuốc bụng kêu than
                  Tay chân trầy trụa thân bầm dập
                  Phận chốt cu ky thế cờ tàn ...

                  Đói khát nhọc nhằn kề cái chết
                  Vẫn vững tay cầm súng tìm về
                  Vận số miền Nam sao lại hết
                  Giặc về đen tối cả trời mê !!

                  Tháng tư ly xứ buồn ray rứt
                  Đau nhục làm sao chuyện nước non
                  Bạn ta xương trắng đường di tản
                  Tạo hóa gây chi chuyện mất còn !!


                  thylanthảo

                  Viết bên máy tiện 26-4-16
                  Con đi dưới lá cờ sao máu
                  Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                  Comment

                  • #10

                    một chút nặng lòng
                    -sLs-

                    Thương nữ bất tri vong quốc hận
                    Cách giang do xướng hậu đình hoa

                    Trần Hậu Chủ
                    .....
                    Trách làm chi những người ca kỷ
                    Son phấn ngâm nga khúc nhạc tình
                    Mắt thấy cảnh đời tươi hoa mỹ
                    Đất người chim hót, nắng bình minh ...

                    Giặc đến nhà đàn bà phải đánh
                    Bà Trưng Bà Triệu gái quần thoa
                    Đất nước ta, cảnh đời bất hạnh
                    Giặc Cộng về nát cửa tan nhà...

                    Đâu chỉ ca nhi quên vận nước
                    Con thuyền tổ quốc sắp đắm chìm
                    Đời có mấy ai thèm bơi ngược
                    An nhàn hưởng thụ sống êm đềm...

                    Nho sinh hẵn biết điều trung hiếu
                    Quốc biến mới nhìn được tôi trung
                    Chữ nghĩa thánh hiền anh thông hiểu
                    Vun bồi đất tổ bổn phận chung ...

                    Cầm bút đề thơ anh có nhớ
                    Quê nhà giặc Cộng phá tan hoang
                    Mất nước lòng dân đang lo sợ
                    Tương lai nước Việt đã sắp tàn ..!!

                    Ngâm hoa vịnh nguyệt đâu cần biết
                    Đâu cần nghĩ đến chuyện nước nhà
                    Sĩ phu còn tệ hơn ca nữ
                    Làm sao sánh được với ông cha ...

                    " Quốc thù vị báo đầu tiên bạch"
                    Đặng Dung, Nguyễn Trãi đã một thời
                    Dùng cây bút gom lòng yêu nước
                    Xót buồn nhắc chuyện cũ nghe chơi !!


                    thylanthảo
                    viết bên máy tiện 13-12-16
                    Con đi dưới lá cờ sao máu
                    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                    Comment

                    • #11

                      vết khắc tù xưa



                      vết khắc tù xưa
                      -ss-

                      Chân đất đầu trần áo rách lưng
                      Sống gần với quỷ lũ người dưng
                      Núi ngăn tầm mắt xa tình nhớ
                      Ba mẹ đâu? Con chẳng được gần..!

                      Hồi nhỏ ra đường không đội nón
                      Mẹ rầy đội nắng bệnh nha con
                      Từ thuở ấu thơ cho tới lớn
                      Thằng út- Con chưa biết bị đòn...

                      Nhà nghèo nhưng áo quần lành lặn
                      Guốc dép dính chân mấy khi rời
                      Không được tắm mưa không dang nắng
                      Một thời thơ dại đã qua rồi!!

                      Cầm len cầm cuốc- Kinh Đồng Tháp
                      Tù đào giữa cái nắng chang chang
                      Trên cánh đồng đưng đồng chó ngáp
                      Nhiều hôm mưa gió lắm phủ phàng !!

                      Da chân chai nẻ sườn thoi thóp
                      Lưng trần phơi nắng đẫm mồ hôi
                      Thở chẳng ra hơi như cá ngộp
                      Quân vương đi mất- Khó kêu trời!!

                      Tử sinh hữu mệnh hình như đúng
                      Ròm rỏi như ta vẫn sống hoài
                      Xích xiềng lê gót Nam ra Bắc
                      Hơn tám năm dài chịu khổ sai...


                      thylanthảo
                      Con đi dưới lá cờ sao máu
                      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                      Comment

                      Working...
                      X
                      Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom