• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

KHI EM LÀ HẠT LỆ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • KHI EM LÀ HẠT LỆ

    KHI EM LÀ HẠT LỆ

    Khi em là hạt lệ
    Chảy lúc buồn hay vui
    Có hạt màu rong ruỗi
    Nhận phần đất chưa người

    Có khi em màu hồng
    Rơi tách anh buổi sáng
    Hoà với café đắng
    Thành vị tình huy hoàng

    Có hôm em trở xám
    Ngày anh quên làm thơ
    Em rơi từ im lặng
    Dài dài thành hồ mơ

    Những mong nhớ ngang môi
    Rong chơi từng con suối
    Băng qua từng đồi núi
    Đợi hờm tàu khứ hồi

    Bốn muà trong thiên hạ
    Hai muà trong hồn em
    Một muà ngăn đê lệ
    Muà kia toàn trăng rằm

    Hôm anh ôm hạt lệ
    Vào vòng tay thương yêu
    Ru em chờ mộng mị
    Nở đoá tím diễm kiều

    đh
    Similar Threads

  • NHƯ CÁNH VẠC BUỒN





    Như môt cánh vạc buồn chiều về núi
    tôi cũng buồn, ngồi trăn trở niềm ưu
    biết sớm muộn cũng trở lui hiện hữu
    cho hồn thơ nhận cảm xúc ngôn từ
    *
    Nghe khắc khoải chạy dài trong trí nhớ
    con đường này có lúc kỷ niệm qua
    chạm bâng khuâng, nổ bùng như đạn pháo
    tim và tôi lạc mất hướng ngõ về
    *
    Đâu mặt nhau là nửa trăng còn lại
    sau ngọn đồi tóc trọc dưới mờ sương
    tiếng cánh nhạn vỗ cánh êm băng núi
    buồn gì đâu và nhớ cũng miên trường
    *
    Đêm đã sâu, chỉ tôi ngồi bờ lặng
    nhìn sóng vào liếm nhẹ mớ rêu rong
    giòng nào đây, lục lọi trong ngày tháng
    nín câm quen nên quên_nhớ vô chừng!
    *
    Xưa bên tôi có Hồn Thơ luyến cạnh
    giờ chung quanh không khí lạnh bốn mùa
    lòng thật nẫu, những khi chiều dang cánh
    bay độc hành trên đại lộ của mưa *

    đông hương

    * l' Avenue de la pluie

    Comment


    • MẢNH ĐẤT CUỘC ĐỜI


      Những mảnh đất mà chung quanh toàn cỏ
      đã trăm năm cứ kéo mãi tôi về
      đi tìm lại người thân nay thiên cổ
      còn mình tôi lui tới với nhiêu khê
      *
      Tôi vẫn mong được một lần gặp lại
      khoảng trời xanh thành phố tuổi trăng tròn
      giấc mơ ấy lớp lớp dày ngày tháng
      cứ phủ dày và nặng chĩu hồng tâm
      *
      Mảnh đất chứa nguyên một hồ nước mặn
      mới thoạt nhìn lại ngỡ biển mênh mông
      dạt dào sóng_ triều_rong rêu_ đá sạn
      và lăn tăn hình ảnh những tình thâm
      *
      Cuộc đời tôi cô đơn từ lên bảy
      tôi đi hoài tìm nồng ấm cho Đông
      vì băng giá cứ săm soi ngực trái
      ngày hay đêm tim vẫn lạnh như đồng
      *
      Mảnh đất ấy không mọc gì ngoài cỏ
      vài loài sâu_ vài đàn dế_kiến càng
      hai ba khóm bồ công anh vàng võ
      ngẫm đời mình chung cuộc vẫn...cô đơn

      đông hương

      Comment


      • BÌNH YÊN




        Nhắm mắt nghe bước chân tâm sự
        lê gót tìm xin một góc tim
        ngoài đời mưa gió đang hung dữ
        mình lại mong manh _ thêm quá hiền...
        *
        Lỡ mưa quật chết trời tâm niệm
        gãy đoạn đường đi đến tận cùng
        lũ lội bùn buồn từng vũng đọng
        sao về cho kịp với thân thương
        *
        Đường gập ghềnh tia nhìn lạnh đá
        bóng chân tôi chạm nắng võ vàng
        bên lề quán cốc môi ai lạ
        tôi vào, xin về vỗ tóc ngoan
        *
        Tâm sự bây giờ thanh thản lắm
        nhắm mắt bình yên dỗ giấc ngoan
        có vòng tay dịu thay chăn ấm
        dù chỉ một đêm đủ ấm lòng

        đông hương

        Comment


        • THÁNG 6 VỀ, LIỆU AI CÒN TÌM NHAU?




          Tháng 6 qua thềm, mang theo nắng
          có cả Hồn Thơ lúp xúp sau
          tia mắt yêu em ngời_thầm lặng
          xuyên thấu hồn, xua những nỗi sầu
          *
          Tháng 6 đa tình , về ở trọ
          trong góc tim dành riêng chỉ anh
          em mở ra phơi từng nỗi nhớ
          sợ mốc meo rồi những chiếc hôn
          *
          Tháng 6 anh về, cời lại lửa
          lâu rồi âm ỉ dưới tàn tro
          em gắng mỗi ngày dùng hơi thở
          thổi lại đừng cho tắt...để hờ...
          *
          Tháng 6 vất buồn lên lưng gió
          cho bay xa khỏi xứ chúng mình
          xứ biển đêm nào trăng lẻn phố
          muốn hôn em mà...sợ...anh ghen
          *
          Tháng 6 này_hay trăm năm nữa
          tình mình vẫn huyền thoại trước sau
          không ai rẽ thúy, chia uyên được
          khi em đã nhận nụ hôn đầu!

          đông hương

          Comment


          • BÁM VÍU


            Vì nỗi buồn, linh hồn thơ vuột mất
            trốn vào trong khoảng rỗng giữa thinh không
            vòm trời rộng như trùng dương bát ngát
            thất thểu bay cánh di nhỏ ngập ngừng
            *
            Vì nỗi nhớ tôi vui lòng chịu đựng
            nhìn tâm linh thắp đuốt rọi tử đồng
            nằm trong dáng diệu người tương tư mộng
            gối lên đời, ngực đài các không xiêm
            *
            Vì nỗi thương, mở cho xoay tâm tưởng
            xa ngàn trùng vẫn nghĩ thật gần nhau
            tim tự tại, tịnh nhịp yên, mắt nhắm
            tictac thôi, hình ảnh trở muôn màu
            *
            Vì nỗi trống, ngay chiều mình ly biệt
            như ai cầm dao nhọn cắt hồng tâm
            trái tim côi nặng vết thương, giãy chết
            tôi đem chôn cùng với tấm thân tàn
            *
            Vì nỗi đau, tôi ướp tôi muối mặn
            uống mỗi ngày cốc đắng khấy đường cay
            tôi cất giọng hát...cuộc tình đã lỡ
            chợt mưa về, hạt vỡ nát trên môi

            đông hương
            Đã chỉnh sửa bởi inou; 05-07-2018, 03:59 AM.

            Comment




            • EM ĐI BUÔN CÁT
              *
              Em vào sa mạc đi buôn cát
              mua mưa về bán lại cho đồi...

              cho đám lạc đà thôi khỏi khát
              cho nguồn nước ảo mọng vành môi
              *
              Em lên rừng đốn cây làm củi
              mua lá vàng Thu thế nữ trang
              mua vạn ánh trăng làm ngọc chuỗi
              bán lẻ ngàn sao giá phải chăng
              *
              Em xuống biển tìm rong rêu nhúm
              ngọn lửa tình yêu thắp sáng đèn
              một hạt cơm thương, ngàn nồng ấm
              một nụ cười em vừa miệng anh
              *
              Em quay xuống phố mua sâu đậm
              em bán mùa xuân cho cỏ hoa
              em mời thiên hạ mua thông cảm
              giữ chỉ tình anh làm món quà



              đông hương




              Comment










              • ANH QUÊN EM LÀ GÁI HUẾ RĂNG ANH ?


                Mai liệu rừng ngày xưa cỏ còn xanh
                cho em thấy đời mình chưa uá lá
                em chỉ sợ ngày mai rừng trở lạ
                em vật vờ hoài mãi kiếp không anh
                *
                Chỉ mới nghĩ, nhịp tim như hấp hối
                nhớ cánh pơ lăng, nhớ cánh lan rừng
                nhớ tiếng giày Saut, Cọp Rừng Sát...Sát
                giảng ơi, lòng buồn, thương ơi là thương
                *
                ( Nghe bạn phế binh kể đời lính chiến
                dưới nắng Hạ Lào, pháo kích như mưa
                vẫn mặc, tiến lên, đi mở đường máu...
                dù hôm trở về thây bọc poncho... )
                *
                Tháng Tư Bảy Lăm, tan hàng, buông súng
                xiềng xích lao tù, anh xa hậu phương
                mười năm trời dài, tim không chịu ngủ
                em vẫn ngồi chờ... đến ...tóc pha sương

                *
                Liệu anh còn sống, hay anh nằm lại
                trong cuộc hành quân nắng cháy da người
                suốt nguyên mùa hè Tam Kỳ_Quãng Ngải
                lệ vẫn quanh tròng, chảy mãi quanh môi
                *
                Hương áo hoa rừng đêm đêm hữu hiện
                trong tiếng khóc thầm, nước mắt đi hoang
                thương anh từ khi em tròn mười sáu
                anh quên em là...gái Huế răng anh?

                đông hương

                Comment










                • ANH QUÊN EM LÀ GÁI HUẾ RĂNG ANH ?


                  Mai liệu rừng ngày xưa cỏ còn xanh
                  cho em thấy đời mình chưa uá lá
                  em chỉ sợ ngày mai rừng trở lạ
                  em vật vờ hoài mãi kiếp không anh
                  *
                  Chỉ mới nghĩ, nhịp tim như hấp hối
                  nhớ cánh pơ lăng, nhớ cánh lan rừng
                  nhớ tiếng giày Saut, Cọp Rừng Sát...Sát
                  giảng ơi, lòng buồn, thương ơi là thương
                  *
                  ( Nghe bạn phế binh kể đời lính chiến
                  dưới nắng Hạ Lào, pháo kích như mưa
                  vẫn mặc, tiến lên, đi mở đường máu...
                  dù hôm trở về thây bọc poncho... )
                  *
                  Tháng Tư Bảy Lăm, tan hàng, buông súng
                  xiềng xích lao tù, anh xa hậu phương
                  mười năm trời dài, tim không chịu ngủ
                  em vẫn ngồi chờ... đến ...tóc pha sương

                  *
                  Liệu anh còn sống, hay anh nằm lại
                  trong cuộc hành quân nắng cháy da người
                  suốt nguyên mùa hè Tam Kỳ_Quãng Ngải
                  lệ vẫn quanh tròng, chảy mãi quanh môi
                  *
                  Hương áo hoa rừng đêm đêm hữu hiện
                  trong tiếng khóc thầm, nước mắt đi hoang
                  thương anh từ khi em tròn mười sáu
                  anh quên em là...gái Huế răng anh?

                  đông hương
                  Đã chỉnh sửa bởi inou; 07-03-2019, 03:26 PM.

                  Comment






                  • Tuesday, May 21, 2019



                    KHUNG TRỜI NHỚ


                    Ta rình vách gió hương trời tím
                    chợt thấy trần gian một bóng người
                    ta mở lịch trình thời đưa tiễn
                    đúng vạn ngõ đường chia làm đôi
                    *
                    Muốn gọi nhưng mây về kéo mắt
                    khoé dường thấm mỏi, níu hàng mi
                    mới chút khắc giây đà phai nhạt
                    lủng đoạn trầm tư vừa dậy thì
                    *
                    Ta tội tình chi mà đóng cửa
                    cõi chúng mình xưa thật vắng tanh
                    mất dấu buồn _vui thời hương lửa
                    cảm nặng và đau cả...ngực trần
                    *
                    Ảo tưởng thời gian chuồi biển mặn
                    và khung trời nhớ đã thuộc về
                    con sóng triều âm dâng lẵng lặng
                    chân buồn cào trên đá...ngô nghê
                    *
                    Ta rình bắt lại hoàng hôn tím
                    đem xuống trần gian buột bóng người
                    lăn dấu tay vào trang lưu niệm
                    rồi chờ lãng đãng ánh trăng rơi...

                    đông hương

                    Comment





                    • BỐI RỐI GIỌT NGÀ


                      Vương vướng chân trời, mây phủ trắng
                      bên kia dãy núi tuyết đã già
                      ừ, tháng 5 rồi còn ngủ nướng
                      chim ngàn soải cánh_chạm mờ sa
                      *
                      Người đi, quên bẳng không lời nhắn
                      ta trầm ngâm đợi gió đưa thư
                      làm nỗi buồn lên phai má phấn
                      và ánh u hoài trĩu giấc mơ
                      *
                      Hơi thở từng đêm nghe lành lạnh
                      tóc chưa dài để che ngực trần
                      rọi bóng trên tường lung linh nến
                      ngoài trời độ nhiệt cũng...si sân
                      *
                      Từng vùng cảm xúc xoay chùng chập
                      đồi núi miên trường nghiêng ngả say
                      bối rối giọt ngà rơi ướt tóc
                      vành môi trầm cảm tiếng thở dài

                      đông hương

                      Comment





                      • MƯA VỀ ĐÀN SẺ... BUỒN HIU





                        Mưa về quét sạch mùa Thu
                        tuy mùa chưa cuối đã dư lá vàng
                        buồn trời nên mây sang ngang
                        tít trời theo gió, bạt ngàn thinh không
                        *
                        Anh xa gom nhớ cho em
                        trái sầu vỏ bóc, rụng trên phím đời
                        lỡ mất trớn, nhịp chơi vơi
                        khi nhanh, khi chậm, rối bời...chênh chông
                        *
                        Trùm chăn, ngực lạnh như đồng
                        nhìn mưa gõ cửa sổ, lòng giá băng
                        có gì nhẹ hững, mênh mang
                        thì ra hoang phế chung quanh phủ hồn
                        *
                        Cây gầy, đàn sẻ bâng khuâng
                        ơ hay tổ trống, cố nhân... bay rồi
                        em nhìn em, mặn vừa rơi
                        cả ngàn hoa tuyết lăn xuôi...vụng về

                        đông hương
                        Đã chỉnh sửa bởi inou; 10-01-2020, 03:07 AM.

                        Comment





                        • Ở ĐÂU ĐÓ BIỂN BUỒN



                          Ở đâu đó xa hơn cùng tận biển
                          hôn triều thần xoay xoáy bãi hoang sơ
                          trên cát, sương chiều xuống trắng nguyên bờ
                          ngọn nắng cuối bơ vơ dùng dằng chậm
                          *
                          Rong rêu ôm nhau đùa bọt sóng
                          vũ luân vui quanh ánh tím hôn hoàng
                          đám còng đang tranh lấp biển Đông
                          tôi chợt thấy bóng thời gian đang chạy
                          *
                          Ở đâu đó biển chẳng thèm han hỏi
                          vì cớ gì mà tôi mãi chân hoang
                          lui tới lui nhắm mắt nhớ địa đàng
                          ngu ngơ quá quên rằng mình không có
                          *
                          Mình ? chiếc bóng của hư vô vàng võ
                          của tàn trăng trên biển lạnh hoang đường
                          tìm nẻo về lại thiên nhai cố hương
                          bụi trần phủ nên dấu dần nhoà nhạt

                          ***
                          Ở đâu đó biển buồn nên...không hát...

                          đông hương

                          Comment




                          • Saturday, January 11, 2020




                            ĐI TÌM TUỔI THƠ ĐÃ MẤT




                            Thành phố xưa chừ đã trong quên lãng
                            ngậm ngùi nào cay mấy vẫn cầm như
                            tiếng '' SàiGòn '' chợt như là âm vọng
                            chiều tui đi, Tân Sơn Nhất mưa...mưa
                            *
                            Về tìm lại ngọt ngào thân quen cũ
                            từng ngõ đường, từng bờ dậu trên quê
                            bé học về, chân sáo vui hớn hở
                            chiều hôm ni diều hợp gió cao ghê
                            *
                            Thương đến nổi quắt quay tìm Long Thọ
                            nhà Mệ xưa chừng như cả muôn đời
                            vườn cau trầu, Hạ thơm hương mận, ổi
                            đêm trăng đầy tiếng dế hát inh tai
                            *
                            Cạnh chái bếp, lu nước mưa trong vắt
                            cái gáo dừa anh gọt đ̣ẹp cho em
                            - Cho mi đó, thích thì đem về bển
                            luôn ống đồng hồi mình nhỏ thổi chim
                            *
                            Trăng tháng Sáu có còn tròn độ sáng
                            bầy lau chau chơi cút bắt trong vườn
                            tui sợ ma, mấy anh tui bắt nọn
                            - hù con ni cho hắn đ... trong quần
                            *
                            Rứa mà chừ nổi trôi mô mất hết
                            đám lau nhau biết ai mất...ai còn
                            đi một vòng hỏi thăm trong làng xóm
                            - có hai người nạng gỗ, một xe lăn
                            *
                            Hăm lăm đứa còn ba, tui là bốn
                            Nguyệt Biều chừ hàng xóm chỉ người dưng
                            chắc lần chót vì tui không về nữa
                            lên nghĩa trang thăm Ôn Mệ...đợi hương tàn...
                            *
                            Đi bỏ lại Huế- SàiGòn -Đà Nẵng
                            cảm tim mình như phiến đá ngàn cân
                            buồn nhưng không thể ở thêm nhiều nữa
                            vì trong tui SàiGòn đã không còn

                            đông hương

                            Comment






                            • HOA SÓNG



                              Đêm mai về núi tìm trăng cũ
                              hươmg những vì sao tuổi dậy thì
                              dang rộng cánh mơ hoàng hạc nhỏ
                              nghiêng tầm bay gió lượn trời khuya
                              *
                              Tim thích bồng phiêu từ thơ trẻ
                              đã nửa đời qua vẫn cứ ghiền
                              cái thú vươn mây tìm thiên cổ
                              khung trời nằm ngủ mơ thấy tiên
                              *
                              Chồm thấy mình cô đơn giữa mộng
                              hồ mặn từ đâu chợt vỡ ào
                              thành bướm bay cao xuyên màn nắng
                              thôi rồi, ta lại chộp chiêm bao...
                              *
                              Đêm nay về biển nhìn hoa sóng
                              theo nhau chùng chập dưới trăng phai
                              cúi xuống thật gần xem kỳ ngộ
                              hay là ta đã lạc vào... thiên nhai

                              đông hương

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom