• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

thay trâu kéo cày

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • thay trâu kéo cày

    thay trâu kéo cày
    -ss-



    Lần đầu tiên anh biết
    Thương con bò con trâu
    Tiếng gió buồn rên siết
    Cảnh trần gian khổ đau!

    Ngày xưa anh lội ruộng
    Vượt qua những cánh đồng
    Ba lô và súng đạn
    Săn diệt lũ cờ hồng

    Bây giờ bước xuống ruộng
    Anh thay trâu kéo bừa
    Sáu thằng tù một ách
    Nghe như chuyện đời xưa

    Nước xập xình đầy đĩa
    Trời thì nắng chang chang
    Chân bước đi xà lĩa
    Đỏ mắt đổ hào quang...!

    Dân trên đường nhìn thấy
    Che mặt dấu lệ buồn
    Nhớ con trâu mang ách
    Bây giờ mới thấy thương !

    Mới biết đi chập chững
    Em đã rời Việt Nam
    Thì làm sao nhìn thấy
    Cảnh trâu cày ruộng hoang...

    Đất Tháp Mười đưng lát
    Hoang dã mắt ngút ngàn
    Đòn thù giặc chua chát
    Đọa đày lắm gian nan

    Người sĩ quan tuổi trẻ
    Da đen xương lõm lồi
    Nhưng mắt ngời tin sáng
    Gần bùn mà không hôi

    Bạn bè vui thá ví
    Quên vị đắng trần ai
    Khắc trong tâm thật kỷ
    Cảnh thay trâu kéo cày..

    thylanthảo


    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...
    Similar Threads
  • #2


    TẮM SUỐI NAM HÀ

    *

    Cởi hết áo quần, lăn ra suối
    Nam Hà đổ lửa núi đá vôi
    Trần thế lắm người đang nhận tội
    Buông gươm bỏ mặc chuyện đời trôi !

    Nước tự nguồn cao mát thịt da
    Nhìn xem lông tóc mọc rườm rà
    Ta khoan khoái giữa trời mây núi
    Xoay xoáy chút buồn, nhớ mẹ cha !

    Mấy con cá nhỏ theo giòng ngược
    Lũi tránh thân tù lội lãng xa
    Tội của ai- Đã làm mất nước!?
    Dân chúng lầm than tủi sơn hà...

    Bạn ta rình bắt con cua đá
    Xanh trắng, đỏ vàng...ẩn trong hang
    Giặc kia hồi đó sao không bắt
    Nay lại khom lưng giữa núi ngàn

    Nước mát trôi đi niềm oan nhục
    Cồn cào bụng đói nhớ Sài Gòn
    Tô phở Phương Mai nghi ngút khói
    Thèm rồi nhớ bậy, buồn nào hơn!

    Nhẩn nha đứng dậy nhìn lòng suối
    Hình dáng ai kia giống khỉ rừng
    Mắt sâu, má hóp, đầy lông tóc
    Nắng lửa trưa, trời cũng rưng rưng...

    Đói quá cầm rìu tay bủn rủn
    Chiều nay củi phải đủ trăm cân
    Lưỡi hái tử thần vung thật chậm
    Bạn bè oan nhục nặng căn phần...

    Ta đứng trên triền núi thật cao
    Phương Nam dịu vợi nát lòng đau
    Mẹ cha, anh chị...thương buồn nhớ
    Vai nặng oằn vai nhục lệ trào...

    Nắng đổ hào quang ...máu rịn da
    Cắn răng chịu nhục bởi sơn hà
    Đang chìm trong cảnh đời tâm tối
    Cờ đỏ rủ về lắm quỷ ma...

    thy lan thảo
    Con đi dưới lá cờ sao máu
    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

    Comment

    • #3



      CÁT ĐÁ BUỒN HIU
      *
      - Gửi Mặc Thủy,
      tác giả bài thơ "Ngàn Năm Sóng Vỗ"




      Nhìn qua lòng suối nhỏ
      Giữa nắng gió mịt mờ
      Dáng hình qua mắt đỏ
      Đâu còn chữ ghi thơ…

      Giấc nửa đêm tỉnh dậy
      Ai hiểu cho lòng mình
      Chữ tự do không thấy
      Tường giam vẫn yên thinh

      Nhớ tiếng chuông nhà thờ
      Đêm dế giun kêu khóc
      Dáng Chúa về trong mơ
      Xóa vết thương tàn độc

      Đời vẫn nhiều mộng ảo
      Ta đi tìm cành hoa
      Bạn tù cười chế nhạo
      Cái thằng quá thật thà

      Nếu mà chim biết nói
      Sẽ lắm người hổ ngươi
      Bởi làm điều tội lỗi
      Chỉ điểm hại người đời !

      Nhìn qua lòng suối nhỏ
      Thấy dáng ta lạ kỳ
      Bia đời còn nguyên đó
      Đừng để giặc cười khi.

      Nghìn năm con sóng vỗ
      Đùa tội lỗi về đâu
      Con người đâu phải gổ
      Mà chịu hoài thương đau …

      thy lan thảo

      Con đi dưới lá cờ sao máu
      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

      Comment

      • #4

        thay đổi
        *



        Mây tự trời cao bỗng chuyển màu
        Tám năm mây xám phủ buồn đau
        Hôm nay nắng mới trong lành quá
        Tiếng gió đùa reo rất ngọt ngào ...

        Một ước mơ ngày cởi áo xanh
        Áo ngày xưa trắng tuổi thơ trinh
        Trời không trở tiết ta đâu phải
        Tủi hận đời trai buốt nhục hình !!

        Mới tự hôm nào như giấc mơ
        Bước đời đang ấm đẹp như thơ
        Bỗng kinh hoàng đến như giông bão
        Tượng đá rêu xanh cũng sững sờ !

        Mây rất âm thầm buông giọt mưa
        Tháng tư sớm trở tiết sang mùa
        Tháng tư ai nghĩ trời mưa đến
        Nên mắt nhung huyền che kín tơ

        Như lạc trong vùng hoang đảo xa
        Mưa tanh máu hận thắm chan hòa
        Ta rơi trong giữa vòng hoang thú
        Thì tiếc làm chi tuổi ngọc ngà ...

        Bởi ta hèn nhát nên ghê sợ
        Cái chết vô tình rất dễ thương
        Để riêng buồn tiếc trong nhung nhớ
        Xa lạ từ đây với phố phường ...

        Thân xác ta đày với tháng năm
        Siết vòng tay lạnh - nuốt hờn căm
        Xích xiềng không thể giam mơ ước
        Xây một niềm tin trong tối tâm

        Hoang thú kiềm thân cảnh đọa đày
        Vẫn tin hoa nở đẹp ngày mai
        Em thơ chắc sẽ cười tươi lắm
        Xuân muộn trong mơ sẽ có ngày ...

        Hôm nay trút nhẹ án lưu đày
        Ta vẫn như người trong cuộc say
        Vẫn cảnh chim lồng bên cá chậu
        Xích xiềng giặc dữ vẫn còn đây ...

        thy lan thảo
        Go Công 1984
        Con đi dưới lá cờ sao máu
        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

        Comment

        • #5

          NGƯỠNG MỘ
          *
          - Kính Nhớ Tướng LÊ VĂN HƯNG
          . Anh Hùng An Lộc
          . Tư Lệnh Phó Quân Đoàn 4





          Đâu thể nào quên trang nhục sử
          Hăm mấy năm trời vẫn khói sương
          Vẫn oán hờn căm quân bạo dữ
          Vẫn lầm than dậy khắp quê hương...

          Một chút niềm tin trong lệ tủi
          Ta như rượu nóng, máu dâng trào
          Đâu thể buông xuôi về cát bụi
          Bút cùn - nhưng ý vẫn dâng cao !

          Nghìn năm chiến sử khuyên son rạng
          Một thuở kiêu hùng với núi sông
          An Lộc, chiến trường phơi xương trắng
          Máu loang tử địa, máu anh hùng !

          Người đã kiên cường trước ba quân
          Giặc về như thác đổ tràn tuôn
          Pháo tăng vây kính thành An Lộc
          Tử thủ một lòng ý quân dân !

          Hào khí người trai lính Cộng Hoà
          Ngăn dòng giặc dữ khúc hùng ca
          Dù cho máu nóng loang đầu súng
          Vẫn vững niềm tin giữ sơn hà

          Hăm mấy năm trời im tiếng súng
          Giặc nhìn chiến sử vẫn kinh hoàng
          Lê văn Hưng- sáng ngời danh tướng
          Trả nợ sơn hà đã trót mang

          Khi lệnh hèn ban xuống trận tiền
          Miền Nam dâng trọn giặc cuồng điên
          Tướng quân mắt vẫn kiêu hùng lắm
          An ủi chia tay cấp thuộc quyền!

          Nước mất, thành tan rõ trắng đen
          Sống mà hàng giặc chỉ thêm hèn
          Người nhìn thuộc cấp đang chờ lệnh
          Bên vợ, con, bè bạn thân quen...

          Một lời trân trọng trước ba quân
          ( Đã từng sinh tử biết bao lần)
          Thành tan, ta hiểu thân làm tướng
          Vĩnh biệt từ đây- chút nghĩa ân



          Gan tướng quân, giã từ vợ con
          Em phải thay anh gắng nuốt hờn
          Tình nghĩa phu thê xin vĩnh quyết
          Đừng khóc, nhục buồn lây nước non..,

          Mỗi lần nhớ tới ngày vong quốc
          Ta thấy trong ta rõ ảnh hình
          Uy dũng tướng quân đầy gan mật
          Ngàn năm giặc dữ vẫn còn kinh...

          Uổng một đời trai quá lẫy lừng
          Trời Nam máu lệ thắm rưng rưng
          Quân vương nếu phải trang anh kiệt
          Thì tháng tư đâu mất tướng hùng...

          THY LAN THẢO
          Con đi dưới lá cờ sao máu
          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

          Comment

          • #6

            mất hết mùa xuân;
            -ss-



            Đêm thật lạnh, nằm co ro trăn trở
            Bụng cồn cào cần một thứ gì ăn
            Buổi cơm chiều cây cỏ cũng thở than
            Bắp lưng chén và chút canh lỏng bỏng...
            Song cửa sắt có một vài khe trống
            Gió bấc len vào cào xé thịt da
            Thương nhớ làm sao mái ấm cảnh nhà
            Có cha mẹ có anh em vui sống
            Rồi dĩ vãng chợt hiện về sống động
            Cảnh chiến trường trên con lộ 7B
            Cả quân đoàn hoảng loạn kéo nhau về
            Rồi đau nhục thẩn thờ buông tay súng
            Người con gái có một thời nồng ấm
            Dệt tình mơ bước chung lối chung đường
            Ba năm dài chia xẽ nỗi buồn thương
            Đã quay bước xuống thuyển sang bến khác
            Trời Hà Tây gió đông về rét buốt
            Nền xi măn, chiếu rách, vải mùng thưa
            Ngày đi làm run rẩy trước gió mưa
            Đêm rét mướt co ro ôm bụng đói
            Nếu buông súng trước giặc thù, có tội
            Thì ta đành phải chịu chẳng than van
            Hổ xa rừng nhớ lại thuở dọc ngang
            Không mỏi bước trên bốn vùng chiến thuật
            Ta đánh mất mùa xuân là sự thật
            Hăm tám tuổi đời xiềng xích vào tù
            Thì lòng ta khó nguôi hận tháng tư
            Phải buông súng trước kẻ thù thua kém
            Giặc Bắc phương trong canh bài may mắn
            Đã cười khinh ngạo nghễ trước oai linh
            Nay sa cơ đang hứng chịu nhục hình
            Đòn thù hận giặc thù không thương xót
            Đời của ta đã chịu nhiều mất mát
            Hơn tám năm tù tan nát tuổi thanh xuân...!

            thylanthảo
            Con đi dưới lá cờ sao máu
            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

            Comment

            • #7

              khắc vết cảnh tù
              -ss-




              Chân đất, đầu trần, quần xà lỏn
              Áo trận bạc màu vá vải thô
              Tay xách bị cơm vai vác cuốc
              Đêm chưa tàn đường xá tối om

              Lộ cặp bờ kinh Dương văn Dương
              Long chong chập choạng bước trên đường
              Gập ghềnh lộ đá chân chai cứng
              Khẻ chớp mi hình như ướt sương...

              Đi dọc bờ kinh năm cây số
              Băng đồng một đổi tới đồng đưng
              Đây khu giáp hạt bìa Cai Lậy
              Và phía bên kia tỉnh Kiến Tường...

              Đâu phải một ngày hay một buổi
              Ngày nối ngày theo bước đời tù
              Ra đi trời vẫn còn mờ tối
              Chiều về trăng mọc bước lờ mờ...

              Nước kinh Đồng Tháp phèn chua lét
              Trời nắng chang chang áo ướt đầm
              Mồ hôi đẫm ướt mờ đôi mắt
              Thân người chiến bại phải cam tâm

              Hai thước bề ngang hai thước tới
              Chiều sâu ngắp nghé tới ngang càm
              Cơm ăn hai chén đừng than đói
              Tù giống như trâu bị xõ giàm

              Ăn uống như tù thê thảm lắm
              Nước kinh chua lét uống cành hông
              Nắng gay gắt nắng nên mau khát
              " Lao động vinh quang" dưới cờ hồng

              Mỹ Phước tây, tù Mỹ Phước Tây
              Trâu nghe " Cải Tạo" cũng chạy dài
              Ta ở trại nầy mười hai tháng
              Cho nên hiểu rõ chữ tù đày


              thylanthảo
              Con đi dưới lá cờ sao máu
              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

              Comment

              • #8

                ĐẮNG RÁT BƯỚC ĐỜI
                *


                Đá nằm bên khe suối
                Lối mòn in vết chân
                Gió thì thầm thương hỏi
                Sao chân đất thân trần?!

                Mồ hôi tươm đá nứt
                Cỏ úa vàng mong sương
                Miệng khô, tay tìm bứt
                Lá vang mọc bên đường...

                Da chân dày tươm máu
                Vết vắt cắn sạm đen
                Rảnh đâu mà đi dạo
                Núi rừng đâu có quen...

                Bạn bè ta giống khỉ
                Khô cổ nhai lá rừng
                Quần rách lòi xương đít
                Nhìn ai cũng người dưng.!

                Tin tưởng làm sao được
                Bởi quỷ đông hơn người
                Bụng đói uống đầy nước
                Mì lát khô cầm hơi.!!

                Mắt buồn ngàn thương nhớ
                Dõi hướng trời phương Nam
                Có lắm điều đáng sợ
                Mẹ cha- Tình nặng tâm.!

                Chiều về manh chiếu rách
                Muổi rệp ai cần nuôi
                Có ngàn đêm thao thức
                Mẹ cha đành xa xôi...

                Đá nằm bên khe suối
                Thèm giọt nước đời trong
                Ta buồn ta thầm hỏi
                Sống có cần lắm không?!

                thy lan thảo

                Con đi dưới lá cờ sao máu
                Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                Comment

                • #9

                  TÂM Ý
                  *




                  Con thuyền tổ quốc ai lèo lái?
                  Mà ngửa nghiêng, bão tố cuồng phong
                  Cộng đảng một lũ người hoang dại
                  Tàn phá quê hương, giống Lạc Hồng

                  Lịch sử mấy ngàn năm dựng nước
                  Tiền nhân xương máu đổ bao lần
                  Bắc phương ngăn giặc, miền Nam tiến
                  Làm vua phải biết thuận lòng dân.

                  Ý của dân là ý của trời
                  Dân tình ta thán khắp muôn nơi
                  Hiếp dân, một lũ Công An giỏi
                  Bán nước, trung ương một đám tồi !

                  Bí thư, chủ tịch, cùng thủ tướng
                  Chỉ giỏi tham quyền cố vị thôi
                  Đất nước làm sao mà thịnh vượng
                  Bởi nền đạo lý quá suy đồi !

                  Tiền của dân mặc tình bỏ túi
                  Cửa rộng nhà cao lắm uy quyền
                  Đảng chẳng bao giờ nghe dân hỏi
                  Làm vua mà chỉ biết tư riêng.!

                  Bản Giốc, Nam Quan, Hoàng Sa đó
                  Cột mốc biên cương, đất mất dần
                  Biển Đông, " tàu lạ" nghênh ngang lấn Việt Nam ơi! Tình tội ngư dân.

                  Chệt bắn dân mình Đảng thấy không?
                  Hay là đui điếc lũ cuồng ngông
                  Đảng khoe đảng giỏi sao không giỏi
                  Đánh Chệt xăm lăng cứu Lạc Hồng !

                  Thanh niên Đảng gửi cho đi đợ
                  Muối mặt lấy tiền bỏ túi riêng
                  Thiếu nữ lầu hồng nhơ gái Việt
                  Bán nước, buôn dân, vị chữ tiền.!

                  Tổng bí thư nầy Thủ Tướng ơi!
                  Sao không toi dịch chết cho rồi
                  Vừa tham, vừa dốt…Ông cai trị
                  Đất nước điêu tàn. Mất nước thôi!

                  Hào khí Bạch Đằng, xuân Kỷ Dậu
                  Bà Trưng, Bà Triệu phất cờ vàng
                  Xé bỏ cờ sao đoàn kết lại
                  Việt nam, lịch sử phải sang trang…

                  Một chữ Hy Sinh cẩn nạm vàng
                  Giặc nhà. Sao đỏ xoá cho tan
                  Bắc phương, Chệt cộng dù cho mạnh
                  Dũng ý dân Nam…nước lũ tràn

                  thy lan thảo
                  Con đi dưới lá cờ sao máu
                  Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                  Comment

                  • #10

                    vết khắc tù xưa
                    -ss-


                    Chân đất đầu trần áo rách lưng
                    Sống gần với quỷ lũ người dưng
                    Núi ngăn tầm mắt xa tình nhớ
                    Ba mẹ đâu? Con chẳng được gần..!

                    Hồi nhỏ ra đường không đội nón
                    Mẹ rầy đội nắng bệnh nha con
                    Từ thuở ấu thơ cho tới lớn
                    Thằng út- Con chưa biết bị đòn...

                    Nhà nghèo nhưng áo quần lành lặn
                    Guốc dép dính chân mấy khi rời
                    Không được tắm mưa không dang nắng
                    Một thời thơ dại đã qua rồi!!

                    Cầm len cầm cuốc- Kinh Đồng Tháp
                    Tù đào giữa cái nắng chang chang
                    Trên cánh đồng đưng đồng chó ngáp
                    Nhiều hôm mưa gió lắm phủ phàng !!

                    Da chân chai nẻ sườn thoi thóp
                    Lưng trần phơi nắng đẫm mồ hôi
                    Thở chẳng ra hơi như cá ngộp
                    Quân vương đi mất- Khó kêu trời!!

                    Tử sinh hữu mệnh hình như đúng
                    Ròm rỏi như ta vẫn sống hoài
                    Xích xiềng lê gót Nam ra Bắc
                    Hơn tám năm dài chịu khổ sai...

                    thylanthảo
                    Con đi dưới lá cờ sao máu
                    Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                    Comment

                    • #11

                      lời của gió
                      -ss-



                      Gió lòn vô hang núi
                      Tạo âm thanh lạ lùng
                      Giống như lời người nói
                      Kể chuyện khách anh hùng...!

                      Giọng thiết tha cảm động
                      Kể chuyện ngựa sa hầm
                      Giữa thời hư quỷ lộng
                      Khi lệnh lạc sai lầm

                      Giọng hờn căm ai oán
                      Thương tiếc đấng anh hùng
                      Đã coi thường sinh mạng
                      Kiên cường trong lao lung...!

                      Trưa Nam Hà đổ lửa
                      Ta gác rìu vô hang
                      Chân tay như rời rã
                      Thoi thóp chút sức tàn!!

                      Nằm nghe lời của gió
                      Nhớ lời nói của vua
                      Đừng nghe gì giặc nói
                      Bởi nghe nên bị lừa...

                      thylanthảo
                      Con đi dưới lá cờ sao máu
                      Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                      Comment

                      • #12

                        THÁNG NGÀY BUỒN NHỚ
                        -=-

                        [
                        Em về phơi áo Gia Long
                        Tháng tư mây nặng nhạt hồng môi son
                        Trời mưa mà lá héo hon
                        Áo đời xuân nữ hao mòn tuổi tên
                        .....
                        Tháng tư buồn để khó quên
                        Trở trăn từng bước ai đền cho ai
                        Tĩnh thân thấy nhớ tiếc hoài
                        Đường Phan Thanh Giản nắng ngày còn in
                        .....
                        Cổng chùa chứa biết bao tình
                        Nón bài thơ với dáng hình thướt tha
                        Đành thôi xếp lại áo hoa
                        Người ta vui hát em nhòa mắt thơ
                        .....
                        Rừng không thay lá nắng mờ
                        Trại tù ai hứa chữ chờ đợi nhau
                        Câu thơ xưa viết ngọt ngào
                        Thơ bây giờ viết đớn đau phận đời
                        Không vui mà phải gượng cười ...!

                        thylanthảo
                        Con đi dưới lá cờ sao máu
                        Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                        Comment

                        • #13

                          SAIGON VẪ N CHỜ ANH
                          *








                          SAIGON bây giờ thư em viết
                          Muôn dân trang trọng chữ Sài Gòn
                          Thay tên giặc đã làm dân tiếc
                          Chiếm đất miền Nam - khó chiếm dân

                          Thành phố mang tên phản tặc Hồ
                          Ngàn dân ngơ ngác mắt âu lo
                          Bỏ nhà ép uổng về thôn dã
                          Trị quốc bằng tâm lũ côn đồ

                          Đường phố im nằm trong kỷ niệm
                          Hàng cây rũ bóng mát Duy Tân
                          Ngõ Phan Thanh Giản trưa tan học
                          Áo trắng Gia Long bước ngập ngừng...

                          Con đường Cường Để xưa đâu nhỉ
                          Nón lá che nghiêng nét diễm kiều
                          Đôi mắt Văn Khoa tròn như ý
                          Dược Khoa - Kiến Trúc ngọt hương yêu !

                          Em viết bây giờ anh trở lại
                          Đường xưa vẫn lối cũ thân quen
                          Nhưng Công Lý đã không còn nữa
                          Nhắc đến Tự Do - ướt mắt buồn !!

                          Anh sẽ được đọc nhiều tên lạ
                          Cưỡng duyên đường phố ngọc ngà xưa
                          Minh Khai,Thị Sáu, Hà Huy Tập
                          Văn Bánh, Thị Riêng - lũ giặc Hồ...

                          Không còn áo trắng nghiêng vành nón
                          Bên cặp căng phồng cả ước mơ
                          Hòn ngọc ngày xưa nay hỗn loạn
                          Sài Gòn đẹp lắm ...chỉ trong thơ

                          Công an hống hách đầy đường phố
                          Gái điếm lang thang khắp nẻo đường
                          Từng tốp trẻ em cầm vé số
                          Áo quần xơ xác...mấy ai thương !!

                          Nhà hàng khách sạn đèn sang trọng
                          Bước vào thấy đủ mặt đảng viên
                          <Đầy tớ > của dân no ngập họng
                          Vĩa hè ...quán nhậu ...lũ dân đen !!

                          Dân chúng <thảnh thơi > suốt cả ngày
                          Rỗi công -không việc -ướm men say
                          Phố phường đông nghịt người đi lại
                          Cứ sống ngày nay ...chẳng biết mai !!

                          Đoàn xe đạp thồ từ Bình Dương
                          Chỡ lu ,hủ,khạp...hướng Sài Gòn
                          Người thồ mỏng mảnh hơn xe đạp
                          Chỡ nặng trăm cân ...chuyện lẽ thường!!

                          Ăn xin tràn ngập khắp mọi nơi
                          Người què lết dẫn dắt người đui
                          Rất nhiều chiến hữu năm xưa đã
                          Đổ máu mong xây đẹp cuộc đời !!

                          Người dân chờ đợi anh về lại
                          Không phải để nhìn áo gấm thêu
                          Không phải để anh lòe thiên hạ
                          Tiền anh cho gái...uống ăn tiêu

                          Người dân chờ đợi từ lâu lắm
                          Hào khí anh về sáng đất Nam
                          Bẻ gãy cờ sao - vung kiếm thép
                          Dựng xây hạnh phúc phá gông cùm

                          thylanthao
                          Con đi dưới lá cờ sao máu
                          Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                          Comment

                          • #14

                            NHỚ MỸ PHƯỚC TÂY
                            *
                            Gửi VÕ HIẾU ĐỂ

                            Sương vẫn còn vương - nắng chưa lên
                            Dẫm phèn băng ruộng - nhớ chi đèn
                            Mắt tù vẫn sáng nhưng buồn lắm
                            Một cánh đồng đưng - quen rất quen !

                            Tay len tay cuốc âm thầm bước
                            Một nắng hai sương - chuyện đất trời
                            Hoang dã lát đưng - đồng ngập nước
                            Một thời cung kiếm - đổi thay đời...

                            Mỹ Phước Tây - tù Mỹ Phước Tây
                            Địa ngục trần gian - cảnh đọa đày
                            Xong buổi đào kinh - trăng thắp sáng
                            Thân tù - mới hiểu chữ trần ai !!

                            Hai thước bề ngang - hai thước tới
                            Lưng lửng cơm khoai - gắng sức đào
                            Ai biết Tháp Mười xin chớ hỏi
                            " Mỏ phèn" xả nước hết hay sao !?

                            Nắng Tháp Mười và mưa Tháp Mười
                            Đất Đồng Tháp thấm đậm phèn tươi
                            Vun len vụt đất bay như pháo
                            Sình đất nhìn ta chẳng giống người !...

                            Đỉa trâu hút máu ...đỏ loang da
                            Nhìn máu loang sình bỗng xót xa
                            Ai mơ khanh tướng ta làm lính
                            Cũng chẳng tròn ân nghĩa sơn hà !!...

                            Một lũ hung tàn hơn sói lang
                            Đắc thời hò hét nghé tan đàn
                            Vun roi hung hản như âm tướng
                            Gió Tháp Mười run rẩy thở than !

                            Mỹ Phước Tây - Trại Mỹ Phước Tây
                            Thiên đàng Cộng Sản phải là đây ?!
                            Trong ta tiếng "Sát" Tăng nhơn Phú
                            Vẫn réo từng đêm ...tủi nhục nầy


                            THY LAN THẢO
                            Con đi dưới lá cờ sao máu
                            Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                            Comment

                            • #15

                              vẫn vững ý lòng
                              -sLs-



                              Phương Nam vời vợi mờ mây chắn
                              Có thấy gì đâu- Đất với trời
                              Gà rừng gáy sáng, sương giăng trắng
                              Trời đất quen- Lòng thấy xa xôi ...

                              Leo lên nửa núi chân nhừ mỏi
                              Núi đá Nam Hà chỉ thấp thôi
                              Tuổi chẳng bao nhiêu, thân còm cỗi
                              Trang lứa đời ta chịu thiệt thòi

                              Học vội học vàng dăm ba chữ
                              Rồi đi học bắn giết lẫn nhau
                              Súng gắn lưỡi lê đâm giặc dữ
                              Con cháu Âu Cơ đổ máu đào !

                              Dép râu trèo núi, sương trời sáng
                              Trơn đá, đường lên dốc cheo leo
                              Tay cầm gô nước, tay mả tấu
                              Có mệt có đau cũng phải trèo!

                              Núi đá vôi, cây rừng cô quạnh
                              Một mình ta lủi thủi như ma
                              Đá lở, rắn, ong ... Đều khó tránh
                              Lỡ mà...Khổ nạn cõi người ta.!!

                              Ngóng mắt tìm về hướng Gò Công
                              Thương Ba nhớ Mẹ nặng tâm lòng
                              Tám năm khổ ải dài đăng đẳng
                              Lối cũ bước về ai cũng trông !!
                              .....
                              Ta lái xe, chiều freeway kẹt xe
                              Duy Khánh rên than " Con không về
                              Tai nghe đau xót lòng ta lắm
                              Ly xứ ai người chằng nhớ quê !!??

                              Ta về cho dẫu lòng ta muốn
                              Nhưng phận đời ta lính Cộng Hòa
                              Trung Nghĩa Đài, thề xưa vẫn giữ
                              Bước dưới cờ sao không có ta...


                              thylanthảo
                              Viết bên máy tiện 13-5-16
                              Con đi dưới lá cờ sao máu
                              Rờn rợn lòng con, nhục Mẹ ơi...

                              Comment

                              Working...
                              X
                              Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom