• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

GIỌT NẮNG PHAI

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • GIỌT NẮNG PHAI

    DI CHỨNG

    Đêm quê
    tàu hỏa hú còi
    Giật mình tỉnh giấc
    ngỡ thời đạn bom
    Đi qua …
    nửa thế kỷ tròn
    Thần kinh nhạy cảm
    hố mòn nơi đâu?
    Đời lính chiến
    áo bạc màu
    Đạn, bom không sợ
    chỉ đau tiếng còi
    Phố thành xưa…
    ai cùng thời
    Vui chi ? – nghe tiếng …ù…
    rơi – Nổ đoành!
    Nhà tan, cửa nát, xác banh!
    Vợ - con – cha – mẹ
    cũng đành đoạn nhau
    Nước nhược tiểu
    dân lành đau!
    Máu xương chỉ đổ sông sâu…
    được gì?
    Tiếng còi vang…
    vọng! nhiều khi
    Xé con tim nhỏ
    từ di chứng buồn!

    Phố núi, 05-3-2013
    Dzạ Lữ Kiều
    Similar Threads
  • #16

    GIỌT NẮNG PHAI

    CUỐI CẤP

    Ve râm ran
    khúc Hạ về
    Phượng hồng
    trải thảm
    vỗ về … gót sen
    Ngày xa trường
    nước mắt hoen
    Niềm vui cuối
    lặng bên thềm
    nắng phai!
    Gió lên
    sợi tóc mềm lay
    Buộc tình ta
    tháng ngày dài
    chung đôi…
    Xa trường…
    mỗi đứa một nơi
    Thầy, Cô … bịn rịn
    gói lời chia tay!
    Gốc phượng hồng
    tên còn đây
    Sao ta…
    nước mắt
    nghẹn…
    đầy ngăn tim!

    Cao nguyên phố, 18-5-2013
    Dzạ Lữ Kiều

    Comment

    • #17

      GIỌT NẮNG PHAI

      NÓI VỚI TUỔI

      Ta đi qua …
      những dốc tình
      Cao vời
      sâu thẳm!
      còn đành đoạn nhau!
      Huống hồ…
      ánh mắt buông - trao…
      Tính chi,
      ngày tháng bạc đầu
      mà mong!
      Tình …
      duyên – nghiệp
      phải trả xong
      Mai sau
      hết nợ
      Ta,
      hong phận người

      Phố núi, 21-5-2013
      Hương Văn

      Comment

      • #18

        GIỌT NẮNG PHAI

        NHẠC LÒNG

        Nửa đêm thức giấc
        Em mở nhạc tình
        Trầm lơi – thánh thót
        Tiếng đàn hòa tim …
        *
        Tôi nằm trằn trọc
        Nghe gió lay mành
        Hồn như lạc bước
        Bên giòng suối xanh
        Ngoài trời thấp thoáng
        Ánh trăng đầu cành
        Để tim luyến nhớ
        “Từ Thức” ru tình
        Theo ngày tháng rụng
        Tay súng cầm canh
        Mơ về phố thị
        Bước chân song hành
        Bỏ ngày xa nhớ
        Nỗi buồn chiến tranh
        Nồi da xáo thịt
        Nước mắt tròng quanh!
        *
        Một thời đã qua
        Hai màu tóc pha
        Còn thương kỷ niệm
        Theo từng lời ca…

        Cao nguyên phố, 27-5-2013
        Dzạ Lữ Kiều

        Comment

        • #19

          GIỌT NẮNG PHAI

          CHIA TAY

          Cầm tay…
          chẳng nói nên lời
          Mai này,
          đứa một phương trời
          ra đi!
          Mắt nào ướt
          đẫm bờ mi
          Bao năm chung lớp
          lưu gì bạn ơi?
          Thầy, Cô
          chôn chặc …nụ cười
          Sợ òa sóng mắt
          những lời chia tay
          Khúc ân tình
          phượng rơi đầy
          Hòa theo biển nhớ
          hao gầy tiếng ve
          Con tim nhỏ
          từng đêm về
          Nhói đau,
          theo những lời thề
          mòn phai!

          Cao nguyên phố, 02-6-2013
          Dzạ Lữ Kiều

          Comment

          • #20

            GIỌT NẮNG PHAI

            BẾN ĐỔ
            • Thân tặng Nhà thơ Hoài Nguyễn

            Anh đã trọn cuộc đời trên bục giảng
            Để ngày nay thanh thản bước chân về
            Ba sáu năm, phấn mòn tay…mỏi gối
            Áo bạc màu, quần lấm đất đường quê
            *
            Anh đã trọn lời thề “Lương sư hưng quốc”
            Bao thế hệ học trò từng bước chân qua
            Trong tim anh là những bông hoa tươi thắm
            Tô điểm cho đời…Hương ngạt ngào xa!
            *
            Trong tôi, Anh vẫn là người bạn chung thủy
            Với nàng thơ … Dù nghiệp chướng những phong ba
            Anh vẫn ước – Giá con đường đầy hoa mỹ
            Thì Anh – Tôi nước mắt có đâu nhòa ?
            *
            Anh để lại những vần thơ hoài niệm
            Khoảnh khắc cuộc đời còn lắm ân tình
            Làm say đắm lòng, bao người qua bến
            Khi gác mái chèo…Còn nhiều kẻ mến Anh!

            Cao nguyên phố, 03-6-2013
            Dzạ Lữ Kiều

            Comment

            • #21

              GIỌT NẮNG PHAI

              CHIỀU TRÚ MƯA

              Trời chiều …
              mưa nặng hạt, rơi!
              Trú vào hiên vắng
              đầy vơi khúc lòng
              Nghèo – giàu
              tất bật … ruỗi rong
              Miếng cơm, manh áo
              lặng – đong
              cuộc đời!
              Cũng vui, buồn
              kiếp người thôi
              Giúp ta
              suy nghiệm
              bao lời trả - vay
              Tâm từ
              ai nỡ buông tay
              Dìu nhau qua
              đoạn đường dài
              trú mưa
              Mai này …
              nắng trở sang mùa
              Con ve
              trổi giọng đường xưa
              ướt lòng!

              Cao nguyên phố, 08-6-2013
              Dzạ Lữ Kiều

              Comment

              • #22

                GIỌT NẮNG PHAI

                UỐNG RƯỢU VỚI BÓNG
                • Quơte : “Anh có thể thế hình tôi bằng bóng”
                • Trích: CHỈ LÀ LỜI… của ĐHT

                Thoát vòng danh lợi ta về
                Đêm đêm dựa bóng trăng kề bên em
                Rượu tình ta chuốt say mềm
                Ru hồn xa nhớ … Mua đêm bán ngày!
                *
                Rượu “Chuồn”* nâng chén ngang mày
                Mời em dốc cạn …Cùng say đi nào!
                Trăm năm giấc mộng là bao
                Hai phương trời nhớ, để sầu mà chi ?
                *
                Mượn em chiếc bóng Paris
                Với giòng Seine biếc làm di chứng buồn
                Riêng ta chất Huế còn vương
                Tĩnh – say, vẫn giữ con đường “Đế Kinh”
                *
                Lời thơ trót hẹn đăng trình
                Trong tim chiếc bóng thay hình cùng say
                Mai này …duyên nợ còn vay
                Bóng – hình hòa một .Ta gầy cuộc chơi …

                *Rượu “Chuồn” đặc sản của Huế,
                ngày xưa chỉ dành cho Vua, Quan nhà Nguyễn uống.

                Cao nguyên phố, 14-6-2013
                Dzạ Lữ Kiều

                Comment

                • #23

                  GIỌT NẮNG PHAI

                  MƯA THÁNG 6
                  • Thành ngữ: “Nắng bao nã, mưa trả thù!”

                  Mưa chiều… nước bì bõm lội
                  Đường phố ngập. Xiết giòng sông
                  Rác trôi lều bều – bèo nổi
                  Xe cộ ngái ngủ, phố đông
                  *
                  Nỗi buồn người dân buôn bán
                  Hàng quán đắp bạt chờ mong
                  Nắng lên, hong thềm thiêu đốt
                  Mưa xuống, ủ giột từng cơn
                  *
                  Đời người, tả tơi nước mắt
                  Dù mưa hay nắng …Chưa sờn!
                  Lạy trời! Đêm về thổn thức
                  Nhìn đời một kiếp tơ vương…

                  Cao nguyên phố, 17-6-2013
                  Dzạ Trầm Thảo

                  Comment

                  • #24

                    GIỌT NẮNG PHAI

                    LỜI CỎ

                    Ta chỉ là ngọn cỏ
                    Mưa nắng có sao đâu?
                    Mặc, đêm – ngày – nóng – lạnh
                    Sương có nhòa đêm thâu …
                    &
                    Cỏ ươm mầm cuộc sống
                    Tồn tại mãi bên nhau
                    Ngày mai trời trong sáng
                    Cỏ lại ngẫn cao đầu
                    &
                    Đá kia dù có nặng
                    Thời gian cũng nát nhầu
                    Trở về miền cát bụi
                    Cuốn theo gió … Tan mau!
                    &
                    Luật vô thường dâu bể
                    Sao cố tình lãng quên
                    Bao nhiêu ngọn cỏ úa
                    Bấy nhiêu giọt mắt đền!

                    Phố núi, 21-6-2013
                    Dzạ Trầm Thảo

                    Comment

                    • #25

                      GIỌT NẮNG PHAI

                      CÀ PHÊ NHỚ

                      Mưa chiều…Ra phố uống cà phê
                      Hạt đậu tóc phai, hạt mi nhòe
                      Bạn bè mấy đứa còn sót lại
                      Ngẫm chuyện đời…Mưa nắng cùng nghe
                      &
                      Đâu rồi, áo trận đã sờn vai
                      Giày Saut còn lấm bụi đường dài
                      Mơ về phố thị cùng chung bước
                      Giọt đắng cà phê, hương ngát bay
                      &
                      Ngày tháng xa dần trong lãng quên
                      Níu con tim nhỏ, nhịp rung mềm
                      Ba tám năm! Trót làm lữ khách
                      Nỗi nhớ khép, chìm trong mắt đêm…
                      &
                      Bạn bè nhắc lại chuyện thưở xưa
                      Tiền đồn đêm lạnh, khúc giao mùa
                      Ba lô súng đạn…Trăng chếch bóng
                      Xào xạc rừng già. Lá vàng khô
                      &
                      Ước được ngày về … Thăm Cố đô
                      Dìu em gái Huế, nón bài thơ
                      Qua cầu e ấp tà áo tím
                      Cà phê Thành nội (1)…Mãi ngóng chờ
                      &
                      Chuyện ngày xưa…Chỉ là giấc mơ
                      Mùa Xuân năm ấy, ai đâu ngờ
                      Em theo vận nước – Xa quê mẹ
                      Để hồn ta … Ngày tháng ngẩn ngơ!
                      &
                      Từng giọt cà phê sóng sánh ly
                      Ngoài trời mưa gió cứ thầm thì
                      Bạn bè có hiểu thời hoa mộng
                      Ươm mãi trong lòng một chuyến đi!

                      (1) Cà phê DUNG
                      Cao nguyên phố, 25-6-2013
                      Dzạ Lữ Kiều

                      Comment

                      • #26

                        GIỌT NẮNG PHAI

                        TRÊN ĐỒI TÂM LINH *

                        Bước vào “ Đồi Tâm Linh”
                        Nắng vàng rơi ! Tượng nhớ
                        Nghe thầm hồn lá cỏ
                        Qua từng bước phiêu du
                        Mây chòang đỉnh phù hư
                        An nhiên miền tĩnh tại
                        Giọt hương đời, tình ái
                        Tan loãng vào đường mây !
                        &
                        “Đồi Tâm Linh” tượng xây
                        Mặt chưa đầy “ hão tướng´”!
                        Phải chăng niềm tâm tưởng
                        Chưa truyền cảm vào hồn
                        Nét nghệ thuật tầm thường
                        Nản lòng bao du khách!
                        &
                        Đưa đoàn đi chiêm bái **
                        Mà tâm chưa được an
                        Nên lời bình khô khan
                        Qua từng bậc cấp đá …
                        Đời đã tìm bến lạ
                        Phải thật sự ru hồn
                        Có trí ắt hẳn khôn
                        Trăm năm còn hoài vọng!

                        * Đồi Tâm Linh, thuộc Huyện Bản Đôn, trong khu du lịch YokĐôn, ĐăkLăk
                        ** Kỷ niệm 15 năm Tập san Vô Ưu, BTC đã đưa đoàn Văn Nghệ sĩ đi tham quan.
                        YokĐôn, 29-6-2013
                        Dzạ Lữ Kiều

                        Comment

                        • #27

                          GIOT NĂNG PHAI

                          TRÊN GÁC TRỌ

                          SaiGòn, buổi chiều
                          Mưa rơi, niềm nhớ…
                          Trên ban công lộng gió
                          phóng tầm mắt ra xa
                          “Suối Tiên” tượng đài sừng sững
                          Vươn lên giữa không gian bao la
                          như thách thức thời gian
                          nơi phố thành đầy nắng và bụi sa
                          *
                          Đâu đây mái nhà cao tầng
                          như những cọc nhọn nhô lên
                          không đồng đều xoay về tứ hướng
                          Con đường quanh co như rắn lượn
                          chưa được quy hoạch bề thế
                          như các thành phố văn minh
                          Phải chăng …
                          cái tâm và cái tầm
                          của người định hướng
                          không được đào tạo, học hành
                          Nên, nếp sống ổ chuột cứ mãi hình thành
                          mà một thời… SaiGòn được cho là hòn ngọc
                          *
                          Ta, đứng đó… lặng thầm
                          làn mưa quất vào mặt
                          Trên ban công buổi chiều
                          đưa cháu nội vào thi Đại học
                          Mơ ước một ngày…
                          lớp trẻ sẽ thay đổi lối nhìn
                          của cha ông một thời bế tắt kinh tế
                          Để SaiGòn xưa và nay…
                          xứng đáng là hòn ngọc Viễn đông
                          qua nhiều thế hệ.

                          Viết tại làng Đại học Thủ Đức, 03-7-2013
                          Dzạ Trầm Thảo

                          Comment

                          • #28

                            GIỌT NẮNG PHAI

                            TRỞ LẠI SAIGÒN

                            Từ miền núi rừng
                            Da màu đất, đá
                            Ta về SaiGòn
                            Mán, Mường … mắt lá

                            Vừa bước ra đường
                            Thoảng mùi hương tỏa
                            Xe cộ rộn ràng
                            Bụi mù tháng Hạ

                            Giọt nắng vỡ òa
                            Vàng hoe tóc xỏa
                            Người quen đâu tá?
                            Vòng tay xót xa!

                            Nửa đời bôn ba
                            Chân mòn, gối mỏi
                            Tóc hai màu pha
                            Đường quen, người lạ

                            Ngày về thành phố
                            Nỗi niềm ru ta
                            Với bao kỷ niệm
                            Một thời đã qua !

                            SaiGòn – Tân Bình, 09-7-2013
                            Dzạ Lữ Kiều

                            Comment

                            • #29

                              GIỌT NẮNG PHAI

                              VỀ PHỐ CŨ

                              SaiGòn, một chiều mưa rơi
                              chìm trong nỗi nhớ… Thương người cách xa
                              bao năm lạc hướng quê nhà
                              lưu giòng nước mắt, nhạt nhòa từng đêm !

                              Con đường cũ, nay đổi tên
                              bao nhiêu kỷ niệm ru mềm lòng tôi
                              tà áo trắng, đã hoen rồi
                              đâu giày Saut bước sóng đôi những chiều?

                              Người đi từ độ trăng treo
                              ngổn ngang lời hứa, liêu xiêu bóng thầm
                              mong ngày về - So bước chân
                              dù thời gian rụng, bao lần lá bay…

                              Chừ, tôi với phố mưa gầy
                              trên con đường cũ bàn tay lạnh, thừa!
                              lá thì thầm với giọt mưa
                              hình như nước mắt cũng vừa lăn theo…

                              SaiGòn – Khách sạn Mỹ Tâm, 07-7-2013
                              Dzạ Lữ Kiều

                              Comment

                              • #30

                                GIỌT NẮNG PHAI

                                ĐÊM SAIGÒN MƯA
                                • Tặng Trinh Uyên

                                Những ánh đèn pha… vượt lên
                                Kéo theo vệt sáng …ướt mềm
                                Con đường lung linh, huyền ảo
                                Sau cơn mưa rào . Nối đêm !

                                Không gian chìm trong mắt nhớ
                                Ánh đèn cao áp bừng soi
                                Âm vang tiếng còi xe giục
                                Lay nghiêng nửa khóe mắt cười

                                Ta, người lãng du về phố
                                Tóc nhòe trán – Lăn giọt mưa
                                Thấm vào tim côi … buốt lạnh !
                                Phố đêm nào có ai chờ

                                Cư xá Bắc Hải ngày xưa
                                Đã quên áo trận, giày Saut ?
                                Ai từng vui trong mắt “Bé”
                                Nửa đời chưa trọn bài thơ !

                                SaiGòn, 10-7-2013
                                Dzạ Lữ Kiều

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom