• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Nhị Thập tứ hiếu

Collapse
This is a sticky topic.
X
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Nhị Thập tứ hiếu

    Nhị Thập Tứ Hiếu (The Twenty-four Paragons of Filial Respect")


    Nhị Thập Tứ Hiếu là một tác phẩm văn học nổi tiếng từ xưa đến nay. Truyện viết về sự tích, hai mươi bốn tấm gương hiếu thảo của các bậc hiếu tử. Trên từ vua chúa, dưới đến lê dân bá tánh, không ai là không noi theo lời dạy của Thánh nhân cổ đức, "Bách Thiện Hiếu Vi Tiên", trong một trăm điều thiện thì hiếu thảo đứng đầu.
    Kiệt tác này do học sĩ Quách Cư Kính, đời nhà Nguyên soạn. Ông là một thi sĩ có tài và còn là người con hiếu thảo. Sau khi cha ông qua đời, vị hiếu tử này chọn lựa hai mươi bốn gương hiếu hạnh, từ thời vua Thuấn đến đời ông và dùng thể thơ diễn kệ ngợi khen.

    Hiếu hạnh xưa nay vẫn đứng đầu
    Gương soi cảnh tỉnh mãi dài lâu
    Sinh thành dưỡng dục công non thái
    Nghĩa cử đáp đền tợ bể sâu
    Đạo đức suy đồi gây bất ổn
    Luân thường loạn tưởng tạo thương đau
    Thành tâm hướng thiện cầu an lạc
    Khổ nạn tiêu tan rõ nhiệm mầu



    Lòng Hiếu Cảm Động Trời
    Filial Conduct That Impressed the Heaven


    孝 感 動 天
    Hiếu Cảm Động Thiên
    Lòng Hiếu Cảm Động Trời
    Filial Conduct That Impressed the Heaven

    Diêu Thuấn hàn vi trải khổ đau
    Tuổi xanh mất mẹ lắm cơ cầu
    Con chồng dì ghẻ em gian ác
    Cổ Tẩu nguồn cơn lửa đổ dầu
    Hiếu thảo từ tâm trời cảm động
    Chim voi dốc sức tạo công hầu
    Vua Nghiêu lập đức truyền ngôi báu
    Đất nước thanh bình vạn đại sau

    Vào thời thượng cổ lâu xa về trước, có một hiếu tử tên là Diêu Thuấn. Thuấn có một người cha rất mù quán, người đời gọi ông là Cổ Tẩu, tức ông già mù, ý nói rằng ông có mắt mà cũng như không có tròng, không phân biệt được thiện ác đúng sai. Khi mẹ Thuấn qua đời lúc Thuấn còn rất nhỏ, cha ông lại tục huyền với người đàn bà khác. Người vợ kế sinh ra một người đệ đệ tên gọi là Tượng. Người em khác mẹ này hết sức ngỗ nghịch, luôn cùng với mẹ nghĩ cách làm hại ông. Tuy vậy, Thuấn vẫn hết mực làm tròn chữ hiếu, săn sóc lo lắng cho em. Hàng xóm láng giềng gần xa, đều tấm tắc khen Thuấn là một đứa con hiếu thảo. Đương thời bấy giờ, có vị hoàng đế là vua Nghiêu, vì muốn tìm người đức hạnh để kế vị nên mới triệu hỏi các đại thần:

    "Trẫm nay muốn tìm một người hiền đức và truyền ngôi cho người đó, như thế đất nước sẽ luôn được thái bình, dân chúng an cư lạc nghiệp, chúng ái khanh có ý kiến gì không?"

    Lúc đó có một vị đại thần tâu:

    "Bệ hạ! Nhân gian có một người, tiếng thơm hiếu thảo danh vang khắp nơi, tên gọi là Thuấn, mới có thể xứng đáng với trọng trách này.

    Vua Nghiêu nghe xong liền hạ chiếu chỉ:

    "Các ái khanh hãy tra rõ việc này, nếu thật đúng như vậy, hãy mau mau truyền người đó nhập cung cho ta."

    Thuấn phụng chỉ thượng triều. Qua lời ăn tiếng nói, nhất cử nhất động của Thuấn đều làm cho vua Nghiêu hết mực hài lòng. Sau đó vua Nghiêu còn gả hai cô công chúa, một người tên là Nga Hoàng, một người tên là Nữ Anh và phát cho rất nhiều lương thực đem về. Sau khi về đến nhà, hai vị công chúa thường ngày giặt quần áo, nấu cơm và cùng nhau hiếu thảo với cha mẹ. Nhưng Tượng, người em của Thuấn, thấy Thuấn cưới được hai người công chúa sắc nước hương trời và được nhiều thức ăn mang về nên luôn nghĩ cách mưu hại. Có một ngày, Tượng đang ở trong phòng bàn bạc với cha mẹ, lúc đó một cô công chúa tình cờ nghe được và lập tức trở về nói với Thuấn. Thuấn nghe xong, cười và nói:

    "Nàng không nên lo lắng, anh sau này sẽ cẩn thận là được."

    Quả nhiên có một ngày, cha Thuấn gọi vào và bảo:

    "Thuấn à! Cha nay cũng đã lớn, già rồi không làm được việc gì nữa. Ở kho gạo nhà sau, mái nhà có lỗ hỏng, con đi đến đó tu sửa lại đi."

    Thuấn một mình trèo lên nóc nhà và ở trên đó sửa sang mái tranh, mồ hôi chảy ra thấm cả đầu. Tượng bấy giờ len lén cầm lửa đốt kho, toan tính thiêu chết anh mình. Ngay lập tức, nhà kho bắt lửa phừng phừng cháy dữ dội. Lúc bấy giờ, Thuấn đang chăm chú làm việc, bỗng dưng phát hiện xoay đầu nhìn lại. Sau đó, Thuấn lượm hai chiếc nón rồi từ trên bay hạ xuống nên chẳng bị tổn thương và cũng không bị thiêu chết. Tượng thấy thế cau mày không vui nhưng vẫn không từ bỏ ý định. Sau đó lại cùng với cha nghĩ kế để làm Thuấn rớt xuống giếng rồi lấy đá bịt lại. Thế là sai Thuấn đi đào giếng, Thuấn mỗi ngày mỗi đào, đào từ sáng đến tối, rồi lại từ tối đến sáng. Khi Tượng nhìn thấy giếng càng ngày càng sâu, lòng độc ác đã hiển hiện rõ trên khuôn mặt nham hiểm, ngay lập tức cùng cha lấy đất đá lấp giếng, chôn sống Thuấn. Nhưng đâu có ngờ, ở dưới đáy giếng có một địa đạo nhỏ để tới một cái động và vì thế Thuấn từ nơi đó, bò lên trở về nhà bình an. Tấm lòng hiếu thảo của Thuấn đã cảm động đến trời cao, nên đàn voi đến và muôn chim đáp xuống để giúp Thuấn làm ruộng, voi lớn cày đất, chim con nhặt cỏ, ai ai cũng hăn hái làm việc. Và cuối cùng mùa thu hoạch lại đến, đàn voi đẩy xe, muôn chim ca hát, mừng ngày gặt hái, rộn ràng náo nhiệt. Câu chuyện của Thuấn dần dần được muôn người truyền tụng, vua Nghiêu nghe được lòng rất vui mừng. Về sau, Vua Nghiêu đã nhường vị và truyền ngôi cho Thuấn. Vua Thuấn trong suốt thời gian trị vì, chỉ ngồi gảy đàn, hát khúc Nam Phong mà thiên hạ thái bình thịnh vượng, nhà nhà an cư lạc nghiệp, tứ hải âu ca.

    Có kệ khen rằng:

    隊 隊 耕 田 象
    紛 紛 耘 草 禽
    嗣 堯 登 帝 位
    孝 感 動 天 心

    Đội đội canh điền tượng
    Phân phân vân thảo cầm
    Tự Nghiêu đăng đế vị
    Hiếu cảm động thiên tâm

    Đàn đàn voi cày ruộng
    Bầy bầy chim nhặt cỏ
    Kế vua Nghiêu lên ngôi
    Lòng hiếu cảm động trời





    Similar Threads
  • #16

    聞 雷 泣 墓
    Văn Lôi Khấp Mộ
    Nghe Sấm Khóc Mộ
    Hearing Thunders and Crying by the Grave

    Tránh mặt hướng tây suốt cuộc đời
    Vương Bầu khóc mẹ lúc mưa rơi
    Sinh thời mẹ sợ cơn giông tố
    Nước mất cha lìa hận chẳng vơi
    Ẩn dật mở trường chăm sóc trẻ
    Đọc câu sanh ngã phải ngừng lời
    Cây khô bởi lệ người con hiếu
    Nghĩa khí ngàn năm mãi sáng ngời

    Vào thời Tam Quốc, nước Ngụy có một người con hiếu tử tên là Vương Bầu. Thân phụ ông làm quan triều nhà Ngụy. Về sau, nhà Tây Tấn diệt nước Ngụy thống nhất thiên hạ, cha Vương Bầu vì thế mà bị sát hại. Suốt đời ông, Vương Bầu không bao giờ ngồi xoay mặt về hướng tây vì Tây Tấn ở phía tây, để tỏ ý không bao giờ khuất phục dưới nhà Tây Tấn. Thân mẫu ông lúc sanh thời rất sợ nghe tiếng sấm nổ. Vì thế sau khi qua đời, Vương Bầu đích thân mai táng mẹ mình tại một nơi vắng vẻ, tịch tĩnh trong rừng núi. Mỗi khi trời có mưa gió và khi ông nghe tiếng sấm nổ, Vương Bầu liền chạy vội đến cạnh mộ mẹ và an ủi khóc rằng: "Nhi tử Vương Bầu ở đây bầu bạn với mẹ, mẹ đừng sợ nữa, mẹ đừng sợ nữa." Nhiều năm tháng trôi qua, ông khóc nhiều đến nỗi nước mắt thấm xuống gốc cây bách trăm năm bên cạnh đang tốt tươi trở nên khô héo và chết đi. Biết Vương Bầu là bậc nhân tài, vua nhà Tây Tấn thường mời ông ra làm quan nhưng ông nhất định không chịu, ông chỉ ở nhà mở trường dạy học, mỗi khi đọc Thi Kinh tới đoạn, "Ai ai phụ mẫu, sanh ngã cù lao", nhớ lắm mẹ cha, người đã khổ nhọc vì sanh ta, thì tự nhiên thương cảm không giằng được giòng nước mắt, học trò thấy thế cảm động và bỏ thơ Lục Nga không học nữa. Hậu nhân đời sau thường dùng câu thơ này để diễn tả người con có lòng hiếu, tưởng nhớ đến phụ mẫu.

    Có kệ khen rằng:

    慈 母 怕 聞 雷
    冰 魂 宿 夜 臺
    阿 香 時 一 震
    到 墓 繞 千 迴

    Từ mẫu phạ văn lôi
    Băng hồn túc dạ đài
    A Hương thời nhất chấn
    Đáo mộ nhiễu thiên hồi

    Mẹ hiền sợ tiếng sấm
    Hồn lạnh qua đêm dài
    A Hương vừa nổi chấn
    Đến mộ nhiễu ngàn lần









    Comment

    • #17

      恣 蚊 飽 血
      Tứ Văn Bão Huyết
      Để Mặc Nhiên Cho Muỗi Hút Máu
      He Let Mosquitoes Drink His Blood Freely

      Phú tính trời ban có khác người
      Mới vừa lên tám máu tươi rơi
      Phơi mình muỗi đốt thay cha mẹ
      Chẳng dám xua tay sợ muỗi dời
      Nghèo khổ dùng thân cung dưỡng phụ
      Lớn khôn chắc hẳn hiến dâng đời
      Trẻ thơ Ngô Mãnh cho ta thấy
      Chí cả dựng xây chẳng đợi thời

      Ngô Mãnh sinh vào đời nhà Tấn, mới vừa lên tám mà đã biết hiếu thảo với cha mẹ. Nhà em rất nghèo đến nỗi không có mùng để giăng. Vào mỗi đêm hè, Ngô Mãnh sợ cha mẹ mình bị muỗi đốt ngủ không được nên em cởi trần nằm yên cho muỗi tự nhiên đến hút máu và không dám xua đi, sợ rằng nếu mình xua chúng đi thì muỗi sẽ lại đến đốt cha mẹ mình.

      Có kệ khen rằng:

      夏 夜 無 帷 帳
      蚊 多 不 敢 揮
      恣 取 膏 血 飽
      免 使 入 親 幃

      Hạ dạ vô duy trướng
      Văn đa bất cảm huy
      Tứ thủ cao huyết bão
      Miễn sử nhập thân vi

      Đêm hè không mùng giăng
      Muỗi nhiều không dám xua
      Để mặc chúng đốt ta
      Khỏi vào thân mẹ cha





      Comment

      • #18

        臥 冰 求 鯉
        Ngọa Băng Cầu Lý
        Nằm Trên Băng Chờ Cá Chép
        Lying on Ice in Search of Carp

        Hiếu cảm nên từ khó lắm thay
        Vương Tường thể hiện thật chua cay
        Đem thân ấp tuyết cho băng rã
        Bắt cá đem về rõ quá may
        Mẹ kế động lòng nên hối cải
        Ăn ngay nói thẳng trọng điều hay
        Gia đình hạnh phúc nhờ ân đức
        Mới biết lành thay tính thảo ngay

        Vương Tường sinh vào đời nhà Tấn, mẹ ruột qua đời lúc còn nhỏ. Vương Tường ở với cha và mẹ kế, nhưng bà mẹ ghẻ rất ghét ông, luôn tìm lời nói ra nói vào. Tuy vậy Vương Tường cũng một mực hết lòng hiếu thảo cả hai. Vào một mùa đông, trời lạnh nước đóng băng, mẹ ông bị bệnh và bà thèm ăn cá tươi, Vương Tường liền đến bờ sông, cởi áo rồi nằm trên băng để hơi nóng trong mình làm tan băng lạnh. Bỗng nhiên băng đá tự nứt ra và có hai con cá chép nhảy lên. Ông đem về phụng dưỡng cho mẹ. Trước lòng hiếu thảo chân thành của đứa con chồng, bà mẹ ghẻ cảm động và hồi tâm chuyển ý. Từ đó trở đi bà thương yêu và chăm sóc Vương Tường như con ruột. Vương Tường sau này cố gắng học tập, làm quan lớn và tạo phước lành cho dân chúng.

        Có kệ khen rằng:

        繼 母 人 間 有
        王 祥 天 下 無
        至 今 河 水 上
        一 片 臥 冰 模

        Kế mẫu nhân gian hữu
        Vương Tường thiên hạ vô
        Chí kim hà thủy thượng
        Nhất phiến ngọa băng mô

        Mẹ kế có thế gian
        Vương Tường hiếm không hai
        Đến giờ ở trên sông
        Băng đá nằm làm gương







        Comment

        • #19

          搤 虎 救 父
          Ách Hổ Cứu Phụ
          Vật Hổ Cứu Cha
          Wrestling the Tiger to Save His Father

          Dẫu chết liều mình để cứu cha
          Dương Hương hiếu thảo thật con nhà
          Mới vừa mười bốn đà gan dạ
          Bốp cổ cọp đành phải thả ra
          Thoát nạn cha con mừng hớn hở
          Nhanh chân vội bước quãng đường xa
          Cho hay hiếu dũng hơn uy lực
          Nhân đức trời cao sẽ giúp ta

          Dương Hương sinh vào đời nhà Tấn, mới mười bốn tuổi mà đã rất hiếu thảo, cha em đi đâu em luôn thường đi hầu một bên. Một hôm em cùng cha gặt lúa ở nơi gần vùng rừng núi, lúc ra về gặp một con hổ nhảy đến vồ cha Dương Hương và tha ông đi. Em vội nhảy nhanh tới và ôm chặt vào cổ của con cọp, mặc dầu chỉ tay không, Dương Hương không hề nghĩ đến sự an nguy cho riêng mình mà chỉ liều chết để cứu cha. Cuối cùng con hổ hoảng hốt tháo chạy, nhờ đó mà hai cha con được bình yên về nhà.

          Có kệ khen rằng:

          深 山 逢 白 額
          努 力 搏 腥 風
          父 子 俱 無 恙
          脫 離 饞 口 中

          Thâm sơn phùng bạch ngạch
          Nỗ lực bác tinh phong
          Phụ tử câu vô dạng
          Thoát ly sàm khẩu trung

          Rừng sâu gặp má trắng
          Sống còn đánh hôi tanh
          Cha con đều vô sự
          Thoát ly khỏi miệng hùm







          Comment

          • #20

            哭 竹 生 筍
            Khốc Trúc Sanh Duẩn
            Khóc Làm Măng Mọc
            Tears that Brought Bamboo Shoots

            Hiếu động trời cao giúp Mạnh Tông
            Ôm tre ngồi khóc giữa mùa đông
            Bỗng dưng măng mọc điều kỳ diệu
            Có lẽ thiên nhân đã hiệp thông
            Nấu bát canh ngon dâng hiến mẹ
            Mẫu từ thọ dụng thịt da hồng
            Xót tình cảm tạ thân cây cỏ
            Đã giúp nhân gian sống mặn nồng

            Mạnh Tông sanh vào thời Tam Quốc, mồ côi cha từ nhỏ, ở với mẹ rất hiếu thảo. Một ngày nọ, mẹ của Mạnh Tông bị ốm nặng và bà rất khao khát muốn được ăn canh măng. Mạnh Tông liền đi vào rừng tre, nhưng tiết trời lúc ấy hẳn còn là mùa đông, khó mà tìm được măng non, vì thế ông ngồi ôm gốc tre mà khóc. Lòng hiếu thảo của ông cảm động đến trời cao, bỗng đâu có mấy mụt măng từ dưới đất trồi lên. Ông quá ư là mừng rỡ và vội mang về nhà nấu canh cho mẹ. Ăn xong bà liền hết bệnh. Láng giềng nghe được câu chuyện hy hữu ngàn năm có một: Măng mọc mùa đông. Ai ai cũng đều ngợi khen tấm lòng hiếu thảo cảm động đến đất trời và từ đó về sau dân làng gọi nơi đó là "Vườn tre Mạnh Tông."

            Có kệ khen rằng:

            淚 滴 朔 風 寒
            蕭 蕭 竹 數 竿
            須 臾 冬 筍 出
            天 意 報 平 安

            Lệ tích sóc phong hàn
            Tiêu tiêu trúc sổ can
            Tu du đông duẩn xuất
            Thiên ý báo bình an

            Lệ rơi gió bấc lạnh
            Khóc than cùng tre trúc
            Chợt đâu măng đông mọc
            Ý trời báo bình an





            Đã chỉnh sửa bởi Hương Bình; 20-09-2010, 08:18 AM.

            Comment

            • #21

              嘗 糞 憂 心
              Thường Phẩn Ưu Tâm
              Nếm Phân Lòng Lo Âu
              Tasting Excrement and Sadden His Heart


              Nhậm chức nha môn chỉ mấy ngày
              Lòng đau linh cảm chuyện không hay
              Kiềm Lâu vội vã hồi gia thất
              Mới biết cha đau hiếu tỏ bày
              Nếm phẩn chẳng lành đau tất dạ
              Nguyện cầu đổi mạng liều mình thay
              Sắc trời báo mộng cha hồi phục
              Bắc Đẩu linh thiên hộ thảo ngay

              Vào thời Nam Bắc triều, Nam Tề có một người con chí hiếu tên là Kiềm Lâu. Ông được bổ nhiệm làm tri phủ đại nhân và tới huyện nha nhậm chức vừa được mới mười hôm thì bỗng nhiên thấy trong lòng đau nhói, tâm thần bàn hoàng. Ông có linh cảm như là ở nhà của cha mẹ ắt có việc gì xảy ra, nên liền xin từ chức hồi gia trở về. Về đến nhà thì mới hay cha già đã bị đau nặng hai ngày rồi. Kiềm Lâu nghe thầy thuốc nói là: "Muốn biết bệnh nặng hay nhẹ thì chỉ cần nếm phân của bệnh nhân, nếu như đắng thì dễ trị." Ông không ngần ngại, liền nếm thử phân của cha thì thấy có vị ngọt, lòng lo lắng vô cùng, đứng ngồi không yên. Mỗi khi đêm đến, ông hướng về sao Bắc Đẩu là ngôi sao trường thọ mà khấn nguyện xin chết thay. Sau ông nằm mơ thấy có người cầm một thẻ vàng có mấy chữ: "Sắc trời bang bình an." Quả nhiên ngày hôm sau cha ông được lành bệnh.

              Có kệ khen rằng:

              到 縣 未 旬 日
              椿 庭 遭 疾 深
              願 將 身 代 死
              北 望 起 憂 心

              Đáo huyện vị tuần nhật
              Xuân đình tao tật thâm
              Nguyện tương thân đại tử
              Bắc vọng khởi ưu tâm

              Đến huyện chỉ mười ngày
              Cha nhà gặp bệnh đau
              Thân này nguyện chết thay
              Hướng Bắc lòng lo âu










              Comment

              • #22

                乳 姑 不 怠
                Nhũ Cô Bất Đãi
                Luôn Cho Mẹ Chồng Bú Sữa
                Always Breast-feeding Her Mother-in-law


                Đường Thị dâu hiền mẹ ngợi ca
                Di thư khấn nguyện cháu dâu nhà
                Noi theo gương hiếu lưu truyền mãi
                Sữa trẻ nuôi già trắng thịt da
                Tuổi hạt tăng cao công thục đức
                Lâm chung còn nhớ chẳng phôi pha
                Phước nhà có được con dâu thảo
                Hưng thịnh gia phong lắm đậm đà

                Vào đời nhà Đường, nhà họ Thôi có con dâu là Đường Thị, ở với mẹ chồng rất có hiếu. Mẹ chồng vì tuổi hạt đã cao nên rụng hết răng và ngay cả cơm rất mềm cũng không nhai được. Đường phu nhân hằng ngày chải tóc, tắm rửa sạch sẽ và cho mẹ chồng bú sữa của mình. Nhờ đó mà mẹ chồng không ăn gì mà vẫn được no. Để cảm ơn nàng dâu hiếu đễ, lúc sắp chết, bà gọi tất cả con cháu lại và nói: "Bao nhiêu năm tháng qua, ta đã được tận tình săn sóc bởi đứa con dâu này, ta không biết lấy gì để đền đáp được lòng hiếu thảo ấy. Ta khấn nguyện trời cao cho con cháu dâu nhà họ Thôi ngày sau, ai ai cũng đều hiếu thảo như Đường Thị vậy." Quả nhiên về sau, tất cả các con cháu dâu của nhà họ Thôi đều bắt chước nhau và ai cũng đều hiếu thuận.

                Có kệ khen rằng:

                孝 敬 崔 家 婦
                乳 姑 晨 盥 梳
                此 恩 無 以 報
                願 得 子 孫 如

                Hiếu kính Thôi gia phụ
                Nhũ cô thần quán sơ
                Thử ân vô dĩ báo
                Nguyện đắc tử tôn như

                Hiếu kính dâu họ Thôi
                Sớm hôm hầu mẹ bú
                Ân này không gì báo
                Nguyện con cháu như dâu









                Comment

                • #23

                  棄 官 尋 母
                  Khí Quan Tầm Mẫu
                  Từ Quan Tìm Mẹ
                  Resigning Official Position to Search for His Mother

                  Hiếu tử trời cao cũng động lòng
                  Từ quan tìm mẹ lắm long đong
                  Ra đi tâm nguyện lời thề độc
                  Chẳng trở lại nhà tay trắng không
                  Quyết chí Thọ Xương xuôi vạn dặm
                  Đồng Châu hội ngộ thõa chờ mong
                  Mẹ đầu nhốm tuyết con sương điểm
                  Nối lại gia phong ấm cội tòng

                  Châu Thọ Xương, người đời Tống, là con của vợ thứ. Năm ông vừa lên bảy tuổi, người vợ cả vì ghanh tị nên đã đuổi mẹ ông đi. Về sau Châu Thọ Xương làm quan. Vì nghĩ đến ơn nghĩa sinh thành, công lao dưỡng dục, lại nghĩ mình sống đời phú quý còn mẹ đang sống đời lưu lạc bơ vơ. Ông cảm thấy xót dạ đau lòng, liền xin từ quan để đi tìm. Trước khi đi, ông thề: "Nếu không tìm được, quyết không trở về." Qua bao tháng năm, Châu Thọ Xương đi tìm khắp nơi nhưng vẫn không có tung tích gì. Nhưng trời cao không phụ lòng hiếu tử, cuối cùng khi ông đến đất Đồng Châu thì mẹ con được trùng phùng sau hơn năm mươi năm xa cách. Mẫu tử được đoàn viên, ông vui mừng khôn xiết và rước mẹ về phụng dưỡng tận tình.

                  Có kệ khen rằng:

                  七 歲 生 離 母
                  參 商 五 十 年
                  一 朝 相 見 面
                  喜 氣 動 皇 天

                  Thất tuế sanh ly mẫu
                  Tham thương ngũ thập niên
                  Nhất triêu tương kiến diện
                  Hỷ khí động hoàng thiên

                  Bảy tuổi xa lìa mẹ
                  Thương nhớ năm mươi năm
                  Tương phùng một sáng sớm
                  Vui mừng cảm động trời









                  Comment

                  • #24

                    滌 親 溺 器
                    Địch Thân Niệu Khí
                    Tự Mình Rửa Sạch Bô
                    Personally Scrubbing the Chamber Pot

                    Thái Sử gia nhân có thiếu gì
                    Đích thân hầu hạ mẹ luôn khi
                    Rửa bô tiểu tiện ngày đôi bận
                    Cơm nước bưng dâng đúng lễ nghi
                    Lỗi lạc thơ văn đời tán thán
                    Bẩm sinh đạo hạnh khó ai bì
                    Đình Kiên hiếu tử chân thiên tánh
                    Cần chánh thanh liêm bậc nhất nhì

                    Hoàng Đình Kiên sanh vào đời nhà Tống, làm đến chức quan Thái sử. Ngoài ra, ông còn là nhà thơ văn, tài ba lỗi lạc. Hoàng Đình Kiên có người bạn là Tô Đông Pha và họ được mệnh danh là hai nhà thi sĩ Tô Hoàng. Ông có bẩm sinh thiên tánh, hiếu thuận phi thường. Tuy làm chức quan cao, địa vị hiển hách, nhà có nhiều đầy tớ hầu hạ nhưng ông luôn tự mình săn sóc mẹ. Hằng ngày đều tự tay rửa sạch bô đi tiểu tiện của mẹ mình, dù dơ bẩn cách mấy, ông cũng đích thân làm.

                    Có kệ khen rằng:

                    貴 顯 聞 天 下
                    平 生 孝 事 親
                    親 自 滌 溺 器
                    不 用 婢 妾 人

                    Quý hiển văn thiên hạ
                    Bình sanh hiếu sự thân
                    Thân tự địch niệu khí
                    Bất dụng tỳ thiếp nhân

                    Quý hiển thiên hạ hay
                    Sống đời hiếu kính mẹ
                    Tự mình rửa sạch bô
                    Tỳ thiếp chẳng sai làm









                    Comment

                    • #25

                      24 gương hiếu - với phim hoạt hình

                      24 gương hiếu - với phim hoạt hình

                      01- Ngu Thuấn : Hiếu Cảm Động Trời - Phim hoạt hình

                      Link

                      03- Tăng Tử : Mẹ cắn ngón tay, tim con đau xót - Phim hoạt hình

                      Comment

                      Working...
                      X
                      Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom