• Nếu đây là lần đầu tiên bạn ghé thăm Trang nhà Chút lưu lại, xin bạn vui lòng hãy xem mục Những câu hỏi thường gặp - FAQ để tự tìm hiểu thêm. Nếu bạn muốn tham gia gởi bài viết cho Trang nhà, xin vui lòng Ghi danh làm Thành viên (miễn phí). Trong trường hợp nếu bạn đã là Thành viên và quên mật khẩu, hãy nhấn vào phía trên lấy mật khẩu để thiết lập lại. Để bắt đầu xem, chọn diễn đàn mà bạn muốn ghé thăm ở bên dưới.

Thông báo Quan trọng

Collapse
No announcement yet.

Những bài thơ hay về biển

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Những bài thơ hay về biển

    Biển là nguồn cảm hứng dồi dào bất tận để các nhà thơ kiến tạo nên những vần thơ tuyệt vời về tình yêu.
    Hôm nay, TV lập topic này, mong post được những bài thơ hay nhất về biển, tặng cho các mem CLL.

    Nguồn thơ: Sưu tầm.


    Biển chiều_Lương Đình Khoa


    Có những buổi chiều ngồi bâng khuâng trước biển

    Vớt bóng hoàng hôn _ đong đếm vui buồn

    Ta _ toà lâu đài cát lạnh cô đơn

    Ngẩn ngơ nhìn…

    Hạnh phúc như sự vội vàng

    Trong chuyến tàu đêm _ trước thềm năm mới

    Sóng ru mòn mỏi…

    Khúc tình ca năm tháng đã nhạt màu.

    Em _ hải âu,

    Tung cánh vỗ từ biển chiều …xa mãi

    Bờ cát dài khắc khoải…

    Mơ dấu chân chim

    Ăm ắp giọt bình minh không lời.



    Biển chiều mang trái tim bồn chồn của sự ngóng đợi,

    Âm thầm khóc… Âm thầm đau!

    Similar Threads
  • #16

    Đừng hỏi em tại sao_Lương Đình Khoa

    Cát giấu gì trong lòng cát ngàn năm?

    Biển ngày đêm xô hoài bờ tìm kiếm…

    Cát nhói đau…Cát bao dung…Nín lặng

    Trái tim yêu qua năm tháng vẹn màu!



    Đừng hỏi em "tại sao"?

    Tại sao em yêu anh?- Tại sao em trễ hẹn?

    Xa anh chiều nay không điện thoại, tin nhắn

    Bởi với em – "tại sao" như con sóng

    Sóng xô hoài… Quất mãi bờ cát đau!

    Khi chính em cũng không biết tại sao

    Tại sao em yêu anh – khi biết anh đã ràng buộc?

    Em trễ hẹn… Xa anh – không báo trước,

    Em đi tìm trong cát trái tim em!

    Trái tim nói lời yêu anh

    biết mình có lỗi với người đàn bà khác…

    Em gửi vào trong cát

    Nín câm – mà bỏng rát

    Và tháng năm giữ vẹn chân tình!



    Đừng hỏi em. Và đừng tìm em

    Nước mắt lăn rơi, em sợ thành con sóng

    Trăm con sóng có con nào bình lặng?

    Mãi xô bờ da diết đến quặn đau!

    Comment

    • #17

      Với biển_Lương Đình Khoa

      Hôn đi, ơi biển đa tình

      dịu dàng con sóng trở mình mơn man…

      Đừng hôn với những tính toan

      Cuồn cuộn giông tố nhần chìm tim yêu!

      Comment

      • #18

        Chân trời_Lương Đình Khoa

        ( Viết sau cơn bão Chanchu)



        Trên những bờ cát dài không tiếng nấc

        Nỗi đau câm nín

        Im lìm lịm vào tim

        Những mái nhà cong vênh , cô đơn chờ mong… chờ mong…

        Ánh mắt run ướt chân trời xa ngái!



        Người đàn bàcó đôi mắt buồn và sâu thẳm hơn cả buổi chiều hôm ấy

        Giữa căn nhà lạnh

        Mơ giấc mơ về những con tàu

        Một tiếng nấc đủ làm chiếc bóng rung rinh

        Chiếc bóng…

        Mơ hồ như hạnh phúc

        Cô đơn như số phận

        Như lời nguyện cầu biển vẫn hát đêm đêm…



        Bình minh lên,

        Phía chân trời xa ngái….

        Bình yên!

        Nhường bão tố cho người đàn bà nhỏ bé

        Trên đôi vai gầy. Trên đôi chân trần- lặng lẽ

        Người đàn bà ấy vẫn đi…

        Đi về phía chân trời!



        Sáng 26/05/2006

        Comment

        • #19

          Mưa xuân trên biển_Huy Cận

          Mưa Xuân trên biển, thuyền yên chỗ
          Tôm cá chắc đầy phiên chợ mai
          Sắm tết thuyền về dăm khóm đỗ;
          Đảo xa thâm thẩm vệt mưa dài

          Thuyền đậu thuyền đi hạ kín mui
          Lưa thưa mưa biển ấm chân trời
          Chiếc tàu chở đá về bến Cảng
          Khói lẩn màu mây tưởng đảo khơi

          Em bé thuyền ai ra giỡn nước
          Mưa xuân tươi tốt cả cây buồm
          Biển bằng không có dòng xuôi ngược
          Cơm giữa ngày mưa gạo trắng thơm

          Đúng như người ta nói : "chất thơ "nục nạc" như đất thịt, mạnh mẽ, chân thực như lưỡi cày xới đất, là của các nhà thơ xứ Nghệ, như Huy Cận .."

          Comment

          • #20

            Chẳng thể nào anh giữ được em_Hoàng ĐÌnh Quang


            Gấp lại một buổi chiều trống rỗng
            chỉ bâng khuâng hơi biển mặn
            trang này.
            điện thoại không rung, không chuông…
            im lặng nói lời từ giã.

            Những vết chân in vào đâu cũng lạ
            Con dã tràng thân quen
            hãy ở lại một mình
            xe cho vơi biển cả
            Không thể nào anh giữ được em!

            Có chiều nào như buổi chiều nay
            Vườn Tượng chỉ toàn tượng đá
            Sao Hôm đến sau lưng trời xa lạ
            Chẳng thể nào anh giữ được em đâu!
            Trả lại biển!
            Trả lại em cho biển!
            Anh mang theo một chút mặn này
            Để mỗi lúc vết thương thức dậy
            Anh rót vào trong đó
            xót và cay!

            Comment

            • #21

              Sông và biển_Huỳnh Mai

              Dòng sông em bắt đầu từ biển của anh.
              Có lẽ thế,
              Nên lòng sông không phẳng lặng.
              Biển của anh
              Lúc dịu êm, lúc thâm trầm xa vắng,
              Nên sông cứ cồn cào những lúc triều lên.

              Dòng sông em bắt đầu từ anh.
              Cũng là nơi bắt đầu nỗi nhớ.
              Sông mải miết tìm về nơi gặp gỡ
              Nơi sông và biển giao hòa.

              Dòng sông em chảy về phía biển anh,
              Đếm thời gian bằng từng giờ từng phút,
              Bằng hơi thở cuộn tràn trong ngực,
              Cuốn về phía anh, thành sóng dâng trào.
              Biển sẽ cuốn em về tận nơi nao?
              Có thể đi đến cùng trời cuối đất?
              Biển dữ dội, sôi trào khi gió quất
              Hãy cứ hóa em thành muôn sóng bạc đầu

              Comment

              • #22

                Biển khát_Dương Kỳ Anh

                Có em, anh có người trong mộng
                Biển khát thời gian đã qua rồi
                Sóng chẳng bạc đầu, trăng chẳng lặn
                Thủy triều khao khát mãi không thôi.

                Anh như trẻ nhỏ thung thăng hát
                Biển có nông sâu chẳng sá gì
                Như con dã tràng anh xe cát
                Dù biết ngàn đời nước cuốn đi.

                Vòng tay đằm thắm trong hơi thở
                Anh đã gần em biết nhường nào
                Sao vẫn cách xa như trời biển
                Ước gì biển ngập đến trăng sao!
                Dù khi biển tím chiều hoang dại
                Bão tố thời gian đổ trắng trời
                Biển khát trong anh ngàn con sóng
                Vẫn vỗ đêm ngày đến em thôi…

                Comment

                • #23

                  Núi và biển Nha Trang_Hồ Tịnh Tâm

                  Núi tràn xuống biển núi lừng lững
                  Biển chạm tận trời biển mênh mông
                  Nha Trang cát trắng khoe nho tím
                  Ta chẳng khoe em dại dột lòng.

                  Comment

                  • #24

                    Biển chiều_Trần Hoàng Thiên Kim

                    Có một buổi chiều không ngăn nổi bước chân
                    Em lang thang trong giấc mơ hai mươi tuổi
                    Ngây thơ quay về giã từ thời nông nổi
                    Anh đến tìm khi sóng vỗ ướt hoàng hôn.

                    Những con dã tràng xuôi ngược phân vân
                    Đâu biết mình xe mảnh cát tròn nhầm chỗ
                    Đâu biết mình đi trên hoài công sóng vỗ
                    Chẳng có dấu yêu nào nguyên vẹn trước triều lên

                    Có một thời trong ký ức lãng quên
                    Nỗi nhớ thương nuôi mình qua hy vọng
                    Biển ngàn xưa trước chiều không rung động
                    Em khờ khạo tin vào chút kỷ niệm đầu tiên.
                    Nỗi nhớ nào cho em gặp lại anh
                    Biển hát ru con thuyền không tới bến
                    Thôi em về cho một người lỗi hẹn
                    Đừng tiếc nuối biển chiều khi sương trắng sang ngang...

                    Comment

                    • #25

                      Đứng trước biển_Trường Phi Bảo

                      Đứng một mình trước biển anh ơi !
                      Biết nói gì với ngàn con sóng vỗ
                      Trời bao la thênh thang nhiều nỗi nhớ
                      Và em biết kể thế nào cho cát trắng cảm thông.

                      Tình yêu mình như dã tràng xe cát biển đông
                      Như hoàng hôn cuối chân trời nắng tắt
                      Hải âu bay cũng đem lòng se thắt
                      Trước bọt biển vào bờ bị sóng ụp ra xa

                      Đứng trước biển trầm lắng mọi bài ca
                      Em chẳng dám cô đơn cùng nỗi nhớ
                      Sợ biển hờn trách tình yêu dang dở
                      Rồi có đứa thất tình tìm tới biển làm thơ

                      Giọt lệ nhòa, nhoè hết những giấc mơ
                      Em lặng lẽ theo biển trời yên ả
                      Tự tay đắp lâu đài nào hay con sóng ngã
                      Tinh nghịch cuộn tròn mang hạnh phúc rời tay

                      Hàng phi lao chao chiêng cùng cánh gió lắt lay
                      Biển về chiều tím lung linh huyền ảo
                      Trăng nhô cao khỏi rặng dừa khoác áo
                      Tà nguyệt bạch nào làm ngơ ngác hồn em
                      Biển rì rào, biển bỏ quên dịu êm
                      Mà xôn xao trước tình em nóng bỏng
                      Nhớ dáng người ở bên kia đại dương sâu rộng
                      Không biết giờ này có đứng trước biển... nhớ em

                      Comment

                      • #26

                        BIỂN, CHÚ CÒNG , EM VÀ TÔI_Tâm Vô Lệ

                        Ừ nhỉ ! Tháng ngày không ai hiểu nổi
                        Biển nói gì đâu
                        sao khổ một lời
                        Mỗi chiều buồn ra đây đi dạo
                        Mình tên tôi , trên cát , dấu chân côi

                        Nếu trách chú Còng hóa ra mình xạo
                        Tôi công lao
                        Xe cát dã tràng
                        Đừng lo tôi, em
                        May đời rất vội
                        Mất mát bây giờ đỡ tội mai sau

                        Lặng đắng
                        Nụ cười
                        Chim giỡn sóng
                        Bao lâu rồi em giỡn tình tôi?
                        Nắng chiều hoang ố vàng bãi vắng
                        Sâu xa em
                        Đổ biểnTâm Vô Lệ

                        Ừ nhỉ ! Tháng ngày không ai hiểu nổi
                        Biển nói gì đâu
                        sao khổ một lời
                        Mỗi chiều buồn ra đây đi dạo
                        Mình tên tôi , trên cát , dấu chân côi

                        Nếu trách chú Còng hóa ra mình xạo
                        Tôi công lao
                        Xe cát dã tràng
                        Đừng lo tôi, em
                        May đời rất vội
                        Mất mát bây giờ đỡ tội mai sau

                        Lặng đắng
                        Nụ cười
                        Chim giỡn sóng
                        Bao lâu rồi em giỡn tình tôi?
                        Nắng chiều hoang ố vàng bãi vắng
                        Sâu xa em
                        Đổ biển
                        Tôi đong.

                        Dương liễu thổi đồn tôi yêu hoàng hôn
                        (Cũng ngại em hay, em buồn trong lòng)
                        Ra biển bây giờ biển thì thầm gợi...
                        Biển xưa ơi
                        Đừng trả lại linh hồn.
                        Tôi đong.
                        Dương liễu thổi đồn tôi yêu hoàng hôn
                        (Cũng ngại em hay, em buồn trong lòng)
                        Ra biển bây giờ biển thì thầm gợi...
                        Biển xưa ơi
                        Đừng trả lại linh hồn.

                        Comment

                        • #27

                          NẾU KHÔNG ĐƯỢC VỀ VỚI BIỂN_Nguyễn Văn Thắng

                          Ồn ào mà trống trải mênh mông.

                          Nếu không được về với biển
                          Một ngày kia sông sẽ mất mình
                          Một ngày kia em có cùng anh...?
                          Sông sẽ cạn và biển không muối mặn.

                          Nếu không được về với biển
                          Thì đừng sông đừng biển làm chi
                          Em muốn như cánh hoa thôi
                          Dù rất mỏng
                          Nhưng biết dâng hương đẹp lối đón anh về.

                          Comment

                          • #28

                            Về với biển_Nguyễn Châu

                            Anh vui lắm lại về với biển
                            Con thuyền xưa đã vắng bóng rồi
                            Nhưng nơi ấy con tàu đang rời bến
                            Biển ồn ào sóng đập suốt mùa vui.

                            Vẫn nồng nàn gió mặn biển khơi
                            Vùng biển ấy với anh nhiều tình nghĩa
                            Bếp lửa con thuyền xưa bồng bềnh nỗi nhớ
                            Và tay em chai với mái chèo.

                            Anh trở về trời nước trong veo
                            Con tàu lớn, khơi xa, luồng cá mới
                            Biển trầm tĩnh như một người luống tuổi
                            Biển nồng nàn như trai gái yêu nhau.

                            Anh say sưa như gặp biển lần đầu
                            Muốn ôm cả mặt trời say nghiêng ngả
                            Như biển cũng là rừng nhiều hoa và nhiều lá
                            Anh đi bắt cá tôm như hái quả giữa rừng cây

                            Rừng bạt ngàn và biển nồng say
                            Anh có hai quãng đời, em ở giữa
                            Con tàu kéo còi như nỗi nhớ
                            Anh lại về nồng hậu cuộc đời em.

                            Comment

                            • #29

                              Trăng trên biển_Mạc Vi

                              Biển đêm về khao khát một vầng trăng
                              Lạnh như khói sương và buồn như tuyết
                              Biển dạt dào mà trăng đâu biết
                              Tận đáy sâu vẫn chếch choáng bóng mình.

                              Trăng hững hờ và biển lặng thinh
                              Mặc con sóng cứ cồn lên nỗi nhớ
                              Trăng đâu ngỡ bóng mình tan thành ngàn mảnh vỡ
                              Cứa vào lòng biển sâu.

                              Biển giấu diếm lòng mình nên biển quá đơn côi
                              Vầng trăng nhỏ nhoi làm sao soi được điều ẩn giấu
                              Cũng chẳng thể phập phồng theo nhịp thủy triều đau đáu
                              Nỗi đau cuộn trào thành bão giông.
                              Biển thao thức nghìn đời biển mãi ngóng trông
                              Vầng trăng trên cao lửng lơ như định mệnh
                              Có thể nào dại khờ như biển
                              Mỗi đêm về thăm thẳm một vầng trăng

                              Comment

                              • #30

                                mình đọc mấy bài thơ biển cua bạn ,mình xúc động vô cùng ,cho phép mình gửi vào đây bài thơ Biển Tác Giả: Xuân Diệu

                                Anh không xứng là biển xanh
                                Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
                                Bờ cát dài phẳng lặng
                                Soi ánh nắng pha lê...
                                Bờ đẹp đẽ cát vàng
                                Thoai thoải hàng thông đứng
                                Như lặng lẽ mơ màng
                                Suốt ngàn năm bên sóng...
                                Anh xin làm sóng biếc
                                Hôn mãi cát vàng em
                                Hôn thật khẽ, thật êm
                                Hôn êm đềm mãi mãi
                                Đã hôn rồi, hôn lại
                                Cho đến mãi muôn đời
                                Đến tan cả đất trời
                                Anh mới thôi dào dạt...
                                Cũng có khi ào ạt
                                Như nghiến nát bờ em
                                Là lúc triều yêu mến
                                Ngập bến của ngày đêm
                                Anh không xứng là biển xanh
                                Nhưng cũng xin làm bể biếc
                                Để hát mãi bên gành
                                Một tình chung không hết,
                                Để những khi bọt tung trắng xóa
                                Và gió về bay tỏa nơi nơi
                                Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
                                Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi...
                                Đã chỉnh sửa bởi nhatquynh; 05-09-2010, 07:06 AM.

                                Comment

                                Working...
                                X
                                Scroll To Top Scroll To Center Scroll To Bottom